7 năm làm "người tình bóng đêm" em nhận lại được những nỗi đớn đau vô bờ...
Em xin chào chị. Em đang rất bi quan về cuộc sống.
Bẩy năm trước em có quen 1 người đàn ông em biết người ta đã có vợ và 1 đứa con trai. Nhưng lúc đó gia đình người đàn ông đó đang mâu thuẫn trục trặc. Và lúc đó anh ta luôn gặp em để tâm sự. Lúc đầu cũng chỉ vì là đồng nghiệp của nhau nên em luôn lắng nge tâm sự của anh ta. Nhưng tiếp xúc lâu dài em và anh ta có tình cảm lúc nào không hay và chuyện tình bí mật của em và người đàn ông đó bắt đầu.
Sau 2 năm yêu nhau bí mật em có thai, cái thai ngoài mong đợi và em sợ người đó cũng sợ. Qua 1 thời gian chúng em đi đến quyết định bỏ thai. Sau khi bỏ thai được 1 năm vợ anh ta biết được chuyện em và anh ta. Em không hiểu vì lý do gì nhưng chị ta không làm lớn chuyện, ban đầu 3 người gặp nhau và chị ta yêu cầu em và chồng chị ấy cắt đứt với nhau.
Vì không muốn mọi chuyện ồn ào hơn em và anh ta đồng ý nhưng không dễ dàng vì chúng em làm chung công ty. Và sự cám dỗ em và anh ta lại quay lại, em không hiểu đó là tình yêu hay tình dục. Ở bên anh ta dù cảm giác tội lỗi nhưng em vẫn tự nguyện chịu tất cả sự thiệt thòi để được ở bên anh ta. Lúc đó em chỉ có cảm giác chỉ cần được ở bên anh ta vài tiếng đồng hồ trong nhà nghỉ em cũng cảm thấy mãn nguyện. Em bỏ qua tất cả những người khác theo đuổi em chỉ vì anh ta.
Sau đó vợ anh ta lại phát hiện nhưng anh ta nói trước mặt 3 người rằng anh ta không thể bỏ em. Nếu vợ anh ta không chấp nhận và làm lớn chuyện anh ta sẽ bỏ gia đình vì anh ta không thể bỏ em. Em tin người đàn ông đó đến nỗi chỉ cần anh ta nói gì em cũng tin dù anh ta có vì gia đình bỏ rơi em, em cũng không bao giờ oán trách.
Nhưng thời gian trôi qua đến năm thứ 7 em quen anh ta và năm nay em tròn 30 tuổi cái tuổi không còn nhỏ để lập gia đình. Ba mẹ và họ hàng em đã lên tiếng giục em lấy chồng. Nhưng tình cảm em không thể dành cho người đàn ông khác vì anh ta. Còn về anh ta 7 năm bên em chắc có lẽ anh ta đã bắt đầu chán em. Và mệt mỏi với cuộc tình này. Anh ta đề ngị em chia tay.
Em thì chưa bao giờ ép anh ấy chuyện gì. Em cũng đã quá mệt mỏi khi làm người thứ ba. Em và anh đồng ý chia tay. Nhưng mọi chuyện không như em nghĩ chia tay sẽ chấm dứt tất cả. 1 tháng sau khi chia tay em phát hiện mình có thai. Đứa con này em mong mỏi rất lâu rồi. Em cứ nghĩ em không thể yêu ai khác thì khi em 30 tuổi cái tuổi không còn nhỏ em cần 1 đứa con bầu bạn. Em rất mong đợi đứa con này. Em đã lên kế hoạch tốt nhất để chuẩn bị sinh con (lúc này em có bầu em mới được 8 tuần). Nhưng thêm 1 lần nữa những dự tính của em không thành công.
Vô tình mẹ em biết chuyện. Nhà em thì rất là gia giáo và có đôi phần cứng nhắc trong cách dạy con. Mẹ em không muốn em sinh đứa bé ra. Nhà em không bao giờ chấp nhận điều đó. Em lúc đầu vẫn mạnh mẽ cố gắng bảo vệ con em. Nhưng khi mẹ em khóc lóc đòi chết nếu em không làm theo ý mẹ thì em đã không còn mạnh mẽ được nữa. Mẹ nói nếu ba em mà biết ba sẽ giết chết em không để em yên. Ba em thà không có con chứ không để con làm dòng họ mất mặt.
Em hiểu mẹ thương em lo cho em nên mới ép em như vậy. Đến mức này em không còn cách nào nữa em chủ động liên lạc với người đàn ông đó nhờ anh ta giúp đỡ em. Cho em mượn ít tiền để rời khỏi nơi này. Nhưng trớ trêu thay anh ta lại bảo với em rằng vợ anh ta cũng vừa có thai. Và anh ta không có số tiền lớn để giúp em. Sau đó anh ta nói cho vợ anh ấy biết. Chị ta cũng sốc và bỏ đi.
Anh ấy lo lắng cho em 1 thì lo cho vợ anh ta 10. Vợ anh ta bỏ đi anh ấy liền đề nghị em bỏ thai đi. Gia đình em muốn em bỏ thai. Anh ta cũng vậy. Anh ta là hy vọng cuối cùng của em. Mà lại nhẫn tâm đối xử với em như vậy. Cùng lúc đó mẹ em vẫn gây áp lực cho em. Em không thể tự bỏ đi khi mẹ em lấy cái chết ra đe doạ em.
Và dưới mọi sức ép. Em quyết định bỏ con. Hôm nay đã hơn 1 tuần từ khi em bỏ con em đầu óc em lúc nào cũng căng thẳng. Em không thể ngủ nổi. Chợp mắt lại em lại nghĩ đến con em. Em nghĩ đến tội ác em gây ra cho hai đứa con của em. Em khóc suốt đêm. Em không thể đối mặt với mọi người trong gia đình em. Nhất là mẹ em chỉ cần nhìn mẹ em lại khóc. Em bao giờ thật sự rất đau lòng càng ngày càng đau. Em không biết phải làm như thế nào để có thể sống tiếp đây.
Em bế tắc em đau khổ và bây giờ em chỉ muốn ngủ 1 giấc không bao giờ thức dậy. Nếu em chết đi mọi chuyện sẽ kết thúc đúng không ạ? Bây giờ em đau và mệt mỏi lắm. Em không thiết tha gì cuộc đời này nữa. em có nên chết đi hay không? Xin hãy cho em lời khuyên.
Em thân mến.
Cảm ơn em đã gửi tâm sự của mình về chương trình. Qua tâm sự dài của em tôi hiểu những năm qua em đã trải qua rất nhiều đau khổ và đỉnh điểm là việc em phải bỏ đi giọt máu của mình dù em không hề mong muốn. Chúng tôi xin chia sẻ với em những cảm xúc này.
Là phụ nữ, hẳn không ai mong muốn phải bỏ đi đứa con là giọt máu của mình, dù đứa bé có chưa thành hình hài thì với người mẹ, đứa con vẫn luôn là niềm hạnh phúc, niềm mơ ước. Thế nhưng không phải ai cũng có thể mang thai trong những hoàn cảnh suôn sẻ và không phải đứa trẻ nào cũng được chào đón khi đến với thế giới này.
Khi nhắc đến hai từ “phá thai” thì hầu hết mọi người thường tỏ thái độ bất bình và cho đó là hành động không nên. Tuy nhiên không phải 100% trường hợp phá thai là do cố tình, hay làm theo “sở thích” mà nó cũng chứa đựng trong đó những lý do nhất định. Nhiều người bắt buộc phải bỏ thai là do nguyên nhân nằm ngoài sự mong muốn, có những trường hợp “bất khả dĩ” phải bỏ đứa con của họ. Giả dụ đối với những trường hợp chưa chuẩn bị tốt mọi thứ từ tâm lý đến tài chính gia đình, quỹ thời gian tốt nhất dành cho việc chăm sóc trẻ; việc đã chuẩn bị tâm lý làm cha mẹ hay kiến thức chăm sóc, nuôi dạy con,... trường hợp của em, đứa trẻ ấy là kết quả của một mối tình trong bóng tối, bố của đứa trẻ chối bỏ nó, gia đình nhà ngoại chối bỏ nó, em thì chưa đủ sức mạnh tâm lý và kinh tế để có thể một mình chăm lo cho con thì việc sinh con ra chưa chắc đã là tốt cho con, con cái trở thành gánh nặng thì đứa trẻ không thể được nuôi dưỡng, chăm sóc và lớn lên trong sự yêu thương trọn vẹn của cha mẹ, họ hàng, dẫn đến nhiều hệ quả không tốt sau này. Trường hợp em phải bỏ đi cái thai, chúng tôi biết đó là điều em không hề mong muốn. Vì những lý do “bất khả dĩ” mà em phải lựa chọn bỏ đứa bé thì đó có thể là quyết định tốt nhất cho cả em, cả con. Vì thế đừng tự dằn vặt bản thân mình như thế em ạ.
Sự đau đớn, tội lỗi, giận dữ, và đau buồn trong tư tưởng, cảm xúc, cảm giác mất mát, đôi khi là tự vấn và đấu tranh với chính bản thân là những cảm xúc thường thấy ở hầu hết những người từng phá thai, ở em còn là những áp lực từ gia đình, sự tuyệt vọng vì sự tuyệt tình của người tình. Dẫu biết là khó tiêu tan đi nỗi buồn này nhưng dù sao thì mọi chuyện cũng đã rồi. Hãy mạnh mẽ và đi qua nỗi đau đó đi em. Tất cả những gì đã đi qua, cuộc tình sai lầm, hành động sai lầm xem như đó là bài học là kinh nghiệm để cho em tránh được những sai phạm về sau.
Thường khi biết con cái có thai trước hôn nhân nhưng bố mẹ vẫn bắt con bỏ thai là xuất phát từ rất nhiều lí do, dù vì lí do gì nhưng có lẽ em hiểu sau tất cả mẹ không muốn em phải khổ. Chính vì thế mới nhắm mắt để cho em từ bỏ đứa bé. Chứ thực tại trong tâm mỗi người mẹ cũng rất đau lòng. Bởi vậy hãy hiểu và thông cảm cho mẹ em nhé. Vì chung quy những gì mẹ làm là muốn tốt cho em mà thôi.
Em thân mến, vấp ngã, sai lầm giúp chúng ta trưởng thành và kiên cường hơn trong cuộc sống. Chúng ta cần đối diện thực tế và có trách nhiệm với quyết định, lựa chọn của mình cũng như người thân xung quanh mình. Chết không giải quyết được vấn đề mà chỉ gây ra những đau khổ, tổn thất và làm sự việc đi vào bế tắc hơn mà thôi. Nếu em chết đi mọi chuyện sẽ không kết thúc mà nỗi đau cho những người ở lại sẽ còn mãi. Cố gắng sống một cuộc đời có nghĩa mới khó, còn từ bỏ thì chưa bao giờ dễ dàng đến thế.
Nếu em kết thúc cuộc sống của mình ở đây, cha mẹ, gia đình, bạn bè, những người quan tâm yêu thương em sẽ đau khổ, tuyệt vọng, và mãi mãi bị dằn vặt bởi chuyện này. Và nó cũng đồng nghĩa với việc tự em từ bỏ những điều tốt đẹp mà lẽ ra mình xứng đáng được hưởng. Khi rất nhiều người chỉ mơ ước đơn giản là được sống, được có một gia đình thì việc em dễ dàng từ bỏ cuộc sống của mình như vậy chẳng phải rất đáng tiếc hay sao? Bố mẹ em đã có tuổi rồi, cú sốc khi em ra đi có thể sẽ khiến họ ngã quỵ. Liệu đây có phải điều em mong muốn?
Chúng ta chỉ sống 1 lần, hãy sống sao cho đáng sống và sống thật có ý nghĩa. Đừng vì khó khăn, thử thách mà tiêu cực, bi quan, chúng sẽ khiến em phải hối tiếc và gây ra những nỗi đau, mất mát cho nguời xung quanh yêu thương em hết mực. Em à, thay thái độ, đổi cuộc đời, em hãy thử cho mình một cơ hội, nhìn mọi thức với ánh mắt lạc quan hơn, em sẽ thấy em vẫn đang có rất nhiều thứ và cuộc sống này còn vô vàn điều tốt đẹp và ý nghĩa. Tương lai sẽ phụ thuộc vào thái độ sống và quyết định hiện tại này của em. Em đang trong thời kì hồi phục sức khỏe và tâm lý của em đang bất ổn, nhạy cảm và mệt mỏi rất nhiều. Vậy nên thay vì nghĩ quá xa vời và tiêu cực thì chúng tôi hi vọng em có thể sống tốt cho hiện tại.
Em mới 30 tuổi, trước mắt em vẫn là cả một chặng đường tương lai đón đợi, vì vậy hãy cố gắng lấy lại niềm tin của mình để sống những ngày thật ý nghĩa nhé. Nếu quá suy sụp, em có thể mở lòng mình và chia sẻ những tâm sự trong lòng với một người em tin tưởng, điều đó sẽ giúp em dễ chịu hơn, tránh ở trong phòng một mình hay suy nghĩ về chuyện cũ mà dằn vặt bản thân. Ngoài ra, em cũng có thể thử thay đổi môi trường sống để tìm lại sự cân bằng bằng những chuyến du lịch nhỏ, tham gia các hoạt động tập thể, đọc sách, chơi thể thao,… để thấy rằng xung quanh em vẫn còn nhiều điều tốt đẹp. Khi đó, em sẽ phần nào cảm thấy yêu và trân trọng hơn cuộc sống này.
Hãy mạnh mẽ để vượt qua thời gian khó khăn này em nhé! Bất cứ lúc nào em cũng có thể gửi thư hoặc điện thoại cho chúng tôi, Cửa Sổ Tình Yêu luôn sẵn lòng đồng hành cùng em.
Chúc em sớm lấy lại cân bằng trong cuộc sống.