Bị cưỡng hiếp được đền tiền để đi học, mẹ cũng bắt gửi về quê để gán nợ
Em là con gái, năm nay em 20 tuổi. Em đang là sinh viên. Chuyện là em đang cảm thấy rất stress, không biết làm sao để tiếp tục cuộc sống.
Em là chị cả trong nhà, sau em còn 2 bé đang đi học. Gia đình em không hẳn là khó khăn, vì có thời gian ba mẹ buôn bán rất phát đạt. Nhưng ba lại ăn chơi, rồi việc buôn bán suy sụp, mẹ phải trốn nợ về quê. Em ở lại sống với ba, năm lớp 10 hôm ba say ông đã sờ mó em và có ý định cưỡng hiếp nhưng em chống cự nên bất thành. Em bỏ nhà đi, mẹ em biết chuyện dắt em về quê. Ba cũng bỏ trốn.
Nhưng rồi ba mẹ tái hợp, em không thể chấp nhận nên sống với ngoại. Năm em học 11 ngoại không đủ sức nuôi nên em vào Bình Dương sống cùng cậu. Hai năm sống với cậu em đã cố gắng học tập, sống với sự ghẻ lạnh đối xử của mợ. Ba mẹ em không hề gửi một đồng nào nuôi em. Tết hè em về quê vì thương mẹ thương em nên em về nhà ba mẹ ở, rồi mọi chuyện như ai cũng xem như chưa có gì. Nhưng em vẫn nhớ rất rõ, không thể quên được.
Em cố gắng học đậu đại học để không phụ lòng mọi người, em đậu ngành địa chất trường ĐH.KHTN một cách vô tội vạ mặc dù không hề yêu thích và định hướng cho bản thân. Em học ở Sài Gòn, giờ ba mẹ là người phải nuôi em. Năm nhất cậu cho 10 triệu để trang trải, mẹ em bắt gửi về hết. Mẹ kêu em vay tiền sinh viên 12 triệu mẹ cũng lấy hết. Mỗi tháng gửi cho em 2 triệu để sinh sống nhưng tháng được tháng mất. Rồi em bị người ta cưỡng hiếp, họ đền 50 chục triệu, mẹ em lấy 30 chục triệu, còn 20 chục triệu gửi anh họ để mỗi tháng gửi tiền cho em. Em học hết năm nhất. Đầu năm hai khi vô Sài Gòn mẹ đi mượn nợ cho em 2 triệu. Cứ nghĩ số tiền 20 chục triệu đó vẫn còn 6 triệu nhưng ba em nợ anh nên đã cấn hết. Mẹ lại kêu em vay ngân hàng 12 triệu và gửi về.
Em không còn tiền để sinh sống ở Sài Gòn. Em xin cậu cho em nghỉ học đi làm, cậu không cho và cậu lại đưa em 10 triệu nữa để tiếp tục đi học. Mẹ biết lại bắt em gửi về mặc dù cậu đã gọi điện cho mẹ em. Hiện tại em không còn tiền để sinh hoạt, em đang thi học kì em không có tâm trí để học. Không có tiền em không buồn nhiều bằng sự vô tâm và không hiểu cho em của ba mẹ. Mẹ em buôn bán còn ba em làm thợ mộc. Nhiều biến cố đến với em, em cảm thấy tổn thương tinh thần tình cảm. Hiện tại em không biết nên làm sao.
Tiếp tục học hay dừng lại. Và cách mà mẹ làm như vậy với em, em phải suy nghĩ như thế nào? Em cám ơn đã đọc bài của em.
Em thân mến!
Rất chia sẻ với những khó khăn biến cố mà em đã phải trải qua suốt bao năm qua. Em đã mạnh mẽ chịu đựng và vượt qua những tổn thương tinh thần, tình cảm và những biến cố trong cuộc sống khi mới ở độ tuổi đẹp nhất của người con gái. Trong những lúc khó khăn như thế, người chúng ta muốn dựa dẫm, muốn ở bên cạnh nhất là bố mẹ, là gia đình. Nhưng chính bố mẹ lại là người gây ra phần nào tổn thương cho em.
Dường như em là một người con hiếu thảo, một người chị yêu thương các em và chúng ta luôn mặc định rằng con cái phải có hiếu với bố mẹ, người có công sinh thành và dưỡng dục mình. Em đã luôn cố gắng làm tốt điều đó khi tha thứ cho bố với hành động đồi bại, nghe lời mẹ gửi tiền học về quê. Nhưng bố mẹ lại chẳng mấy quan tâm đến cuộc sống, học tập của em khiến em suy nghĩ đến việc “bố mẹ có yêu thương con không? Tại sao lại đối xử với con như vậy?”. Cho dù bố mẹ có làm gì sai trái, có thiếu trách nhiệm như thế nào thì chúng ta vẫn luôn phải giữ gìn chữ hiếu, vẫn luôn phải trọn đạo làm con.
Em có nghĩ rằng mình sẽ chia sẻ, nói hết với mẹ những suy nghĩ, những hoài nghi trong lòng mình không? Ít ra là để em giải tỏa được cảm xúc của mình và biết được suy nghĩ của bố mẹ. Nhìn nhận lại việc em đưa tiền cho mẹ, vay tiền cho mẹ nhưng bố mẹ lại không thể chu cấp đầy đủ cho em trang trải chi phí sinh hoạt và học tập bản thân em cũng cần có sự chủ động trong việc thể hiện ý kiến, sự khó khăn của mình và có quyền giữ lại số tiền đó để lo cho cuộc sống bởi bố mẹ em cũng vẫn có thể đi làm có thu nhập, tại sao lại đẩy toàn bộ gánh nặng lên một người con đã phải chịu quá nhiều khó khăn thiệt thòi như vậy
Về việc tiếp tục học hay dừng lại. Em cần cân nhắc đến sự yêu thích, năng lực và cơ hội nghề nghiệp của mình đối với ngành học hiện tại. Nghỉ học thì em sẽ có định hướng như thế nào? Nếu như tiếp tục học thì em hãy dứt khoát trong việc tiền nong với mẹ, nhờ sự hỗ trợ của cậu bằng cách chuyển tiền theo tháng để mẹ em không "dựa dẫm" được vào những khoản tiền mà em đang dành dụm và bản thân em cũng có thể chủ động đi làm thêm, vừa để tự kiếm tiền trang trải cho cuộc sống của mình vừa học hỏi, trau dồi kinh nghiệm cuộc sống. Còn nếu như không yêu thích, không thể theo đuổi ngành học này thì cũng cần trình bày với cậu, có những dự định tương lai để tự lo cho cuộc sống của mình sau khi nghỉ học.
Mọi sự việc trước đó đã qua, hãy chia sẻ với những người em tin tưởng. Em đã cố gắng trong cuộc sống, trong học tập thì chúng tôi mong rằng em sẽ luôn mạnh mẽ như thế. Lấy những người em yêu thương, sự quan tâm của cậu, tình thương dành cho các em để tạo động lực cho mình. Môi trường đại học năng động, có nhiều cơ hội để em tham gia các hoạt động xã hội, mở rộng các mối quan hệ, bạn bè sẽ giúp cho cuộc sống của em mới mẻ, tươi đẹp hơn. Đứng trước những khó khăn, éo le trong cuộc sống thì cách đáp lại tốt nhất là đối diện, vượt qua nó để có một tương lai tốt đẹp hơn.
Trong cuộc sống, có những điều không theo ý muốn của chúng ta, cũng có những người cho dù có đối xử với mình không tốt nhưng hãy luôn làm tròn bổn phận làm con, giữ trọn chữ hiếu dựa trên khả năng của mình.
Mong em sẽ luôn mạnh mẽ, có những định hướng rõ ràng để cuộc sống của mình tốt đẹp, bên cạnh vẫn còn những người yêu thương và ủng hộ em.
Chúc em mọi điều an lành và một năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc!