Thầy ơi, em yêu...anh
Chào chương trình!
Trước đây em cũng từng quen một người, nhưng là do sự bồng bột, thấy bạn bè có người yêu nên cũng muốn rồi sớm chia tay. Sau đó em hiểu ra tình cảm là thứ phải xuất phát từ trái tim thì mới vui vẻ và bền lâu được. Gần đây, em bắt đầu có tình cảm với một người khác, đó là thầy dạy võ của em. Thầy ấy 29 tuổi, chưa có gia đình, và khi nói chuyện thì xưng anh em (kiểu huynh đệ ấy ạ). Lớp khá vắng nên anh khá thân thiết với học sinh, anh rất hay cười với em, rồi nhiều lúc ngồi tâm sự với nhau về chuyện gia đình, học hành, công việc này nọ.
Em quen anh được 2 năm nhưng lúc đó quan hệ thầy trò bình thường. Rồi tình cảm ấy lớn dần lên trong em, nó bắt đầu thay đổi. Từ lúc đó đến nay khoảng được 8 tháng, ngày nào em cũng nhớ anh ấy rất nhiều, sáng thức dậy cũng nhớ, đi học cũng nhớ, tối trước khi ngủ lại càng nhớ hơn, rồi còn xuất hiện trong giấc mơ của em nhiều lần nữa, cả lúc đi ra ngoài chơi, em cũng mong có thể gặp được anh.
Ảnh minh họa.
Từ khi thích anh, em trở nên chăm tập võ hơn, cả những ngày mưa bão em cũng ráng đi chỉ vì mong muốn gặp anh, trong việc học tập, em luôn lấy anh làm động lực khi tự nhủ học giỏi thì anh ấy sẽ yêu em. Em tự nhận thấy rằng tình cảm mà em dành cho anh ấy rất khác với các bạn nam trước đây em từng quen biết, nó mạnh mẽ hơn, sâu sắc hơn, là thứ có thể điều khiển tâm trạng buồn vui của em hằng ngày. Có thể chỉ vì nụ cười của anh mà vui suốt cả tuần, cũng có khi anh không nói chuyện, em lại đau lòng đến biết bao. Lúc đó em ráng quên đi bằng cách vùi đầu học. Em vẫn ý thức được tình cảm và là năm cuối cấp, em vẫn học tập tốt, kết quả thi tuyển sinh vừa rồi khá cao.
Vừa rồi là sinh nhật của anh ấy, em đã quyết định sẽ nói lòng mình ra cho anh biết, nên làm một món quà handmade và viết thư bỏ vào quà. Sau hôm đó thì anh đã gặp riêng em để nói chuyện. Anh giải thích rằng em còn nhỏ, chưa hiểu thế nào là tình yêu, em đang có sự nhầm lẫn giữa sự ngưỡng mộ và tình yêu, rồi anh nói rằng ở tuổi anh khi yêu sẽ tính tới chuyện cưới hỏi, với em thì không được, sẽ ảnh hưởng chuyện học hành.
Em nói rằng em sẽ điều khiển giữa tình yêu và học tập được thì anh lại cho rằng em không thật lòng. Anh ấy bảo em không cần phải ngại, xấu hổ, đây là chuyện bình thường nhưng lúc đó em rất quê, sốc và buồn, suýt khóc nhưng kìm lại được. Đến bây giờ em vẫn còn buồn, 3 ngày rồi, đêm nào cũng khóc cả. Tuy vậy em vẫn thích anh rất nhiều và vẫn nuôi hi vọng. Cho em hỏi liệu tình cảm này gọi là gì? Đó có phải là sự nhầm lẫn của em không? Trong thời gian thích anh, em còn từ chối 2 người đã tỏ tình với em.
Hãy cho em câu trả lời và lời khuyên ạ. Em chân thành cảm ơn.
Em thân mến!
Qua thư chia sẻ, có lẽ lúc này em vẫn đang cảm thấy rất xấu hổ và buồn lòng khi em đã lấy hết can đảm của mình để thổ lộ tình cảm với người thầy dạy võ của em nhưng anh ấy đã từ chối. Anh ấy còn phủ nhận tình cảm của em khi nói rằng đó không phải tình yêu mà chỉ là sự ngưỡng mộ nên đã làm em nghi ngờ vào chính tình cảm của mình và băn khoăn rất nhiều vì không biết lời anh ấy nói có phải sự thật.
Sau một mối tình mà em nghĩ là bồng bột nên đã sớm chia tay thì lần này em đã xác định tình cảm lần này của mình thực sự xuất phát từ sự rung động, cảm xúc của trái tim mình. Có thể ban đầu là em cảm thấy thích và vui mỗi khi hai người nói chuyện, em được anh ấy quan tâm. Hơn nữa, do thường xuyên tiếp xúc nên tình cảm đó ngày càng nảy nở và lớn dần lên.
Tuy nhiên, để xác định được đó là tình yêu thật sự hay chỉ là sự ngưỡng mộ thì có lẽ chỉ em mới là người hiểu rõ nhất mà thôi. Nhưng là một người đã trưởng thành và có thể thầy cũng có hình mẫu lý tưởng về một người bạn gái của riêng mình hoặc thầy đã có người yêu nên không chấp nhận lời tỏ tình từ em. Việc em đã bày tỏ tình cảm không phải là việc đáng xấu hổ. Tình yêu không hề phân biệt tuổi tác, vùng miền, nghề nghiệp,... nó là cảm xúc và em có quyền bày tỏ. Điều đó chứng tỏ em là một cô gái chân thành, chủ động và hết mình trong tình yêu. Đây là điều vô cùng đáng quý em gái ạ.
Ở thời điểm này điều quan trọng hơn là em dự định sẽ thế nào sau việc xảy ra vừa rồi? Em sẽ tiếp tục đi học võ và đối mặt với anh ấy hay dừng lại? Tuy nhiên, có thể thấy rằng anh ấy có thái độ rất bình tĩnh, thể hiện sự thấu hiểu em và không quá để ý đến chuyện này. Như vậy, vấn đề chỉ nằm ở em mà thôi. Chương trình hiểu rằng để không nghĩ đến sự việc vừa rồi và buông bỏ tình cảm của mình ngay lúc này là một điều rất khó với em, vậy em cứ để cảm xúc của mình diễn ra một cách tự nhiên. Bởi “cố quên sẽ càng nhớ”, cố kìm nén sẽ càng dâng trào hơn, nên em cứ để nỗi buồn tự nhiên diễn ra, rồi một ngày nào đó, em sẽ thấy nó không còn quá nặng nề như em từng nghĩ nữa. Bên cạnh đó, em có thể chú tâm vào việc học, tham gia nhiều hoạt động khác nhau để nỗi buồn ấy bớt xâm chiếm tâm trí mình.
Có lẽ anh ấy chưa phải là một nửa thực sự mà em cần tìm hoặc đây chưa phải thời điểm thích hợp để thần tình yêu tìm đến em. Em còn rất trẻ, những tháng ngày tươi đẹp đang chờ em phía trước, mở lòng và đón nhận nó em nhé.
Chúc em học tập tốt và vui sống!