Theo tình tình chạy, trốn tình tình theo...
Em xin gửi lời chào tới các Anh/Chị trong chương trình. Em xin nhờ chương trình tư vấn giúp em chuyện tình cảm vì em đang rất bối rối. Em 25 tuổi, anh 32 tuổi. ( Nói qua về anh này thì anh là người khá kĩ tính, hay mặc cảm hoàn cảnh gia đình anh, và anh cũng chỉ là một kĩ sư xây dựng làm cho công ty tư nhân).
Bọn em có biết sơ sơ về nhau trước đây, nhưng vì có lần nói chuyện thì em mới biết, do anh nghĩ em là con cán bộ huyện nên anh không dám làm quen, nhưng gần đây thì anh mới bắt đầu làm quen, tán tỉnh em. Khoảng thời gian đầu nói chuyện thì em không có cảm tình, hay chút tình cảm gì cả, cũng chỉ quý như anh trai bình thường, vì thời gian đó em cũng bận tập trung ôn thi nên không nghĩ đến việc khác nữa.
Sau khoảng thời gian em ôn thi 2 tháng, em thi xong thì bọn em vẫn nhắn tin hỏi han nhau đều đều, cả em và anh thời gian này lại cũng đều bận nên thành thử gặp nhau ở ngoài gặp riêng cũng chỉ có đôi ba lần. Anh cũng có mời em đi cafe nhiều lần nhưng lúc thì em bận lúc lại anh bận đột xuất. Cho mãi đến một thời gian sau tầm 5 tháng nói chuyện tìm hiểu, rồi thì những lần hỏi han thưa thớt, nhắn tin với nhau ít đi, thì lúc đấy em lại bắt đầu có những suy nghĩ lại về anh.
Cho đến tận bây giờ khi đã dừng nói chuyện với nhau được nửa tháng thì em vẫn còn suy nghĩ và nhớ về người ấy ( ban đầu khi em thấy ít nhắn tin em chỉ nghĩ là chắc do thói quen có người quan tâm thì em nhớ đến, nhưng đến khi dừng lại hẳn thì em vẫn nhớ, em cũng xác định được đây là tình cảm thật của mình).
Trước đây trong thời gian nói chuyện khoảng 5 tháng, anh cũng có nhiều lần ngỏ ý, nhưng cũng chỉ qua tin nhắn khi hai người đang nói chuyện thì tiện anh nói chen lời ngỏ ý vào luôn chứ không có một thời điểm cụ thể hay như nào cả. Anh nói ngỏ ý lúc đó vì sợ em thi đậu công chức vào nhà nước thì anh sẽ mất cơ hội ngỏ ý với em bởi vì anh này rất hay mặc cảm bản thân ạ. (chuyện này em biết thông qua một người chơi chung).
Lúc đó em chưa có cảm tình gì và cũng có hiểu nhầm anh một số chuyện nên em cũng chỉ cười trừ và cũng không tỏ thái độ rõ ràng là từ chối hay đồng ý. Mãi sau tầm khoảng 5 tháng sau thì có một hôm em cũng nói chuyện khá nghiêm túc bày tỏ rằng hình như em có nhớ anh thật, nhưng anh cũng chỉ đáp lại em phải biết kiềm chế chứ như anh nhớ a cũng có nói ra đâu. Từ đó về sau bọn em lại nói chuyện như bình thường chưa có gì xảy ra và cho đến hôm nay thì bọn em đã dừng nói chuyện hẳn được nửa tháng rồi.
Có phải em đang rới vào tình huống theo tình tình chạy, trốn tình thì tình theo không ạ. Bây giờ em nên làm gì ạ. Lần đầu em gửi câu hỏi tâm sự nên hơi lủng củng. Mong anh chị cho em lời khuyên. Em cảm ơn!
Chào em.
Có một thực tế khá oái oăm trong tình yêu, đó là khi được yêu, được ai đó theo đuổi thì ta thấy bình thường, đến khi vụt mất, người ấy vội tan biến trong cuộc đời ta thì ta mới nảy sinh lòng yêu đối với họ. Bởi thế trong cuộc sống, đôi khi tình yêu cũng giống như một trò chơi đuổi bắt “theo tình tình chạy, trốn tình tình theo”.
Trong tình yêu, khi được một người khác theo đuổi thì mình không thấy thích. Nhưng khi người đó dừng lại, không theo đuổi nữa thì lại thấy hẫng hụt, tiếc nuối, thậm chí có trường hợp quay lại yêu đơn phương người mà trước đây đã từng yêu đơn phương mình. Và câu chuyện của em dường như cũng đang rơi vào tình huống ấy.
Em tâm sự rằng, em và người bạn kia đã có khoảng 5 tháng để nói chuyện và tìm hiểu về nhau. Trong khoảng thời gian đó, anh ấy cũng có nhiều lần ngỏ lời với em, thổ lộ cho em biết tình cảm của anh ấy nhưng vì khi đó em chưa có tình cảm thực sự cho nên em không cho anh ấy một câu trả lời rõ ràng. Tuy nhiên sau đó em cũng đã nhận ra tình cảm thực sự của mình và em cũng đã bộc bạch suy nghĩ trong lòng, ít nhiều anh ấy cũng đã biết được tình cảm của em. Như vậy những gì anh ấy mong chờ đã được đền đáp.
Về lý mà nói, thông thường khi ta theo đuổi một người nào đó, đến một ngày tình cảm ấy được đáp lại thì tâm lý chung chúng ta sẽ cảm thấy rất vui và sẽ làm mọi cách để phát triển mối quan hệ đó lớn dần thêm. Nhưng ở đây, có một sự khác lạ đó là sau khi em thổ lộ, anh ấy cũng không có ý để mối quan hệ đó tốt đẹp hơn nữa. Và điều đó được nhận thấy rõ ràng đó là ở sự việc anh ấy và em dần dần bớt liên lạc với nhau, sau cùng là dừng lại hẳn.
Có thể em nghĩ rằng vì anh ấy mặc cảm gia đình nhưng nếu đó là lý do thì em có nghĩ họ sẽ theo đuổi em trong khoảng thời gian đó? Rồi thổ lộ tình cảm với em? Nếu họ suy nghĩ như thế thì họ thổ lộ tình cảm với em nhằm mục đích gì? Họ muốn nhận điều gì? Có khi nào tình cảm họ dành cho em mới chỉ dừng lại ở việc “tán tỉnh”, trêu đùa mà không có sự chắc chắn ở đây? Giả sử, tình huống xảy ra ở đây là anh ấy theo đuổi em một cách chân thành trong khoảng thời gian. Khi anh ấy buông xuôi, khoảng mấy tháng sau em mới nhận ra được tình cảm thì còn có khả năng anh ấy đã bị thay đổi tình cảm. Đằng này, thời gian anh ấy thổ lộ và thời gian em cho anh ấy biết tình cảm của em đâu có phải quá xa.
Thế cho nên em cân nhắc kỹ, liệu họ có thực sự yêu em hay không. Nếu họ đã yêu em thật lòng thì dù khó khăn, có rào cản họ sẽ vẫn thử sức nếu có cơ hội để được yêu em. Em không nên suy nghĩ quá nhiều. Hãy cứ để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên, nếu anh ấy yêu em họ sẽ có sự thể hiện để em thấy rằng họ chân thành và yêu em. Còn nếu không thì cũng xem như đó là một cuộc hành trình em đang đi tìm kiếm tình yêu đích thực, đó chưa phải tình yêu đích thực của em thì em sẽ tìm tình yêu khác. Thoải mái tư tưởng lên em nhé!
Chúc em luôn may mắn!