Tình bạn là không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người.
Trong cuộc đời, ai cũng có cho mình một người bạn. Em và bạn quen thân nhau cũng 1 năm qua. Từ lúc thân, cảm thấy nhau có nhiều điểm tương đồng và nghĩ rằng cả hai đã tìm được người bạn tri kỉ khó tìm. Thời gian trôi nhanh, chúng em mỗi người đã có hướng đi riêng cho mình và cũng chính lúc này em cảm thấy tình bạn ấy không còn như trước. Em và bạn kể cho nhau những câu chuyện về gia đình, mong ước, kể cả những mục tiêu hoài bão. Tuy nhiên, bạn không có được một gia đình toàn vẹn, giờ đây bạn sống với mẹ nhưng cũng hay thì thầm với em là mẹ không thân thiết với nó như tình cảm của em và mẹ.
Em cũng hay kiếm chuyện kể nó nghe, vui kể, buồn kể. Tuy nhiên, năm tháng trôi dần đi thì tình cảm cũng nhạt. Bạn ấy dường như thay đổi rất nhiều hoặc có lẽ là em chưa thực sự thấu hiểu. Bạn ấy hay cáu gắt, không vui có khi đôi lúc còn không thiết để ý tới em. Những lúc nói gì bạn ấy đều có những lời làm em thấy tủi thân, tự ti, .. có lúc rất ức chế. Và có khi em cũng khó hiểu khi mà bạn ấy khen em trước người khác một vài điều mà bạn ấy biết rõ là trái ngược với em như việc em nấu ăn ngon trong khi mỗi món em nấu bạn điều nói thẳng là dở.
Đôi khi, mỗi món ăn em đều cố gắng để đem lên cho bạn một ít, hoặc đem đến lớp cho vui cũng nhờ bạn từ đó mà em không đem món dở lên vì em rất dễ tự ái, buồn vì các bạn ăn không ngon miệng. Và trên lớp, Bạn cũng tích cực so sánh thành tích với em và cũng càng soi em từng ti một. Mỗi lần thấp hơn em là bạn đều than thở trong khi rất nhiều lần bạn được điểm rất tốt. Và em cũng nghĩ bạn than thở tẹo thôi vậy mà một lần bạn nói rằng bạn không quan trọng điểm số và than theo thói quen trong khi em thấy buồn khi nghĩ rằng mình còn có những con điểm còn thấp hơn.
Tuy nhiên Tết năm nay bạn cũng không đến thăm hỏi khiến ba mẹ em phải nói rất nhiều. Một lần đến thăm gần đây thì thoạt nhiên không biết sao em lại nghe thoáng một câu " loại con hư đốn" không biết bạn đang trách mình vì trốn mẹ đi chơi khuya hay trách em khi nhìn đống chén bừa bộn. Nhưng rồi em lại để bụng và chăm để ý đến thái độ của bạn với em hơn vì em có cảm giác rằng bạn ghen tị với em một điều gì đó, có lẽ là vì có mẹ em nuông chiều chăm chút em từng li một hay do trên lớp có một số thầy cô yêu mến, điểm số thành tích vượt trội. Liệu em có quá đa nghi, hay em quá suy nghĩ nhiều.
Em đã tâm sự với mẹ và mẹ cũng nói là bạn tị em hoặc do bạn tự ti quá về bản thân. Bản thân em yếu về những phần năng khiếu như thể thao, ca hát,..hay những phần như nấu ăn, giao tiếp,. Cũng quen với sự bao bọc của bố mẹ, mà có những kiến thức đời sống rất hạn chế. Mà tính em thì rất hay cãi ngu với bạn theo kiểu mình cũng có lí mà, và cũng vui vui và nực cười theo kiểu trẻ con của em nhưng chỉ thế với cô bạn ấy thôi.
Và rồi lần nọ, em tranh cãi về màu sắc quả chuối rằng nó màu trắng không phải vàng. Kết quả là em nhận được một câu" về học hành thì tao không cãi với mày nhưng về đời sống thì mày đừng cãi tao" và bạn cũng rất nhiều lần khẳng định mình biết nhiều thứ. Tuy nhiên, không gắn với cuộc sống thường ngày mà là các kiểu chuyện lạ, thế giới, những thông tin mà em khó thể biết được nó ở đâu??? Vì em cũng là một người thích quan tâm đến các vấn đề đời sống, mẹo vặt, kỹ năng sống,... Hay khoa học, thường thức và rất tự ti khi mình không hề biết đến những điều bạn hỏi hoặc nhắc đến cũng dần để ý đến những câu nói vui đùa như' mày ngu" " do nó ngu" .v.v. và em cũng thấy rằng khi thân với bạn em cải thiện những thiếu sót bản thân, nhưng em lại cũng cảm thấy em bảo thủ hơn, tự ti nhiều hơn, hay buồn vì để ý lời nói bạn bè.
Và càng thân thì càng cảm thấy cả hai trái ngược, bạn không quan tâm người khác và đặt vào vị trí của họ mà chỉ nghĩ đơn giản ở vị trí của mình, bạn khẳng định mình giỏi một vài phía cạnh tuy nhiên có khi bạn lại cho rằng người khác không thể bằng bạn. Bạn khó chịu với một vài người dù họ đơn giản chỉ muốn đùa vui và bạn hay cho rằng em chế giễu bạn khi em cố hài hước để bạn khỏi đặt nặng quá về một số chuyện không suôn sẻ.
Hoặc hôm nay, em giỡn với thằng bạn thân nhưng tự dưng em lại khóc rắt thảm khi bạn ấy làm em khó chịu. Lúc đó em cũng chẳng biết sao lại như thế, tại nó không làm gì quá đáng với em. Vậy là em đăng trạng thái lên facebook để cho nó không thấy có lỗi. Nhưng bạn bảo em dở hơi, còn kêu em xóa trạng thái và bảo thấy là không muốn bình luận chỉ vì nghĩ rằng nó lấn tới rồi lại nhầy với em tại vì bạn cũng không thích nó và hay khó chịu bức bối. Và mục tiêu của em và bạn cũng thay đổi bạn cho mình những mục tiêu như đi đâu đó một mình, tỏ tình táo bạo với ai đó, học nấu ăn, học một thứ tiếng khác,. Và những mục tiêu để thưởng thức cuộc sống. Mặc dù chúng em từng đặt mục tiêu tương đối giống nhau. Em mở cho mình cánh cửa đại học, đặt mục tiêu rất cao chỉ mong hoàn thiện bản thân nhưng bạn ý nói những mục tiêu như đại học, du lịch, .. quá tầm thường bạn chỉ muốn đặt ra những mục tiêu để thể hiện cá tính khác biệt của mình.
Cũng lúc đó, em thấy em và bạn đã cách nhau 2 phương trời tách biệt. Bạn là người hay nói sẽ cùng em làm việc gì đó song đến cuối bạn lại thay đổi và chỉ em thực hiện bởi em luôn muốn thực hiện mục tiêu nói được làm được. Em dành rất nhiều điều nhỏ nhặt cho bạn nhưng em lại cảm thấy bạn không thực sự đối với em là bạn thân thật sự mà dần thành kẻ thù với em vậy.
Thật sự thì em phải rất bực bội khi đã góp ý với bạn nhiều lần về vài điều nhỏ nhặt nhưng với tính ấy bạn không muốn sửa đổi. Thực vậy, bạn luôn tự nhiên sử dụng đồ đạc của em có khi em không muốn bạn làm vậy với đồ của em và tỏ thái độ khó chịu trước mặt nhưng bạn mặc kệ khiến em phải muốn vứt đi để muốn mua cái khác và muốn đưa bạn xài thôi vì có những thứ không thể làm như vậy nhưng cuối cùng những món đồ đó lại về tay em khi bạn đã có rồi. Nhưng thật tình thì em không được cậy vào đồ của bạn mặc dù em cần và bạn biết điều đó. Đôi lúc vì vui vẻ với bạn xong là em không nghĩ gì nữa và yêu bạn lắm. Nhưng đến khi tủi thân em lại chỉ biết khóc mà không thể kể với ai kể cả mẹ em vì đôi lúc em thật sự khó phân biệt được bạn đang tốt hay đang ganh với và ganh vì điều gì liệu rằng có như em nghĩ và mẹ em nói hay là do em quá đề cao bản thân nghĩ rằng mình có khả năng khiến bạn tị với mình và do em nhận xét quá tiêu cực về bạn hay em đang dần nhận ra người bạn tri kỉ không phải tồn tại mãi hoặc không dễ tìm thấy đến vậy. Em cảm thấy dần chán nản, u uất, không có được lòng phấn khởi, hạnh phúc, vui vẻ khi bên bạn ấy mà thay vào đó là khó chịu và buồn, có lúc ngẩn ngơ .
Bạn ấy có như em nghĩ và phải thế nào khi em thực sự chỉ muốn mau chóng rời xa bạn ấy để khỏi chịu cảm giác này khi mà em thấy nếu còn bên bạn ấy em không thể thoải mái, có khi còn không thể tốt hơn được mà tự ti hơn, không ám bày tỏ cho mọi người thấy được kỹ năng của mình. Hiện tại, em cảm thấy không nên có bạn thân mà chỉ nên là bạn thường vì không phải gì cũng có thể chấp nhận khi ta thấy được điều gì đó không còn như khi thân thiết ban đầu chỉ muốn vậy để chia sẻ, quan tâm , đùa vui,.. với nhau không phải xem xét liệu người đó thế nào vì phải chơi đến suốt đời. Thực ra có đúng hay không??
Chào em!
Chương trình hiểu rằng em đang băn khoăn về mối quan hệ với bạn thân có nhiều điểm không tương đồng. Em cảm thấy tự ti, mặc cảm, không thể chia sẻ khi ở bên cạnh nguời bạn thân. Chương trình cùng chia sẻ với em vấn đề này nhé!
Em biết đấy bạn bè là mối quan hệ không thể thiếu trong cuộc sống. Khi có bạn bè ta có nơi để chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Vì là bạn bè cùng trang lứa nên càng dễ hiểu nhau và cũng dễ có những xích mích hiểu lầm. Em và bạn thân dường như đang không tìm được tiếng nói chung trong các sự việc hàng ngày, càng ngày nguời bạn thân khiến em buồn phiền, tự ti. Trên thực tế mỗi nguời là một các thể riêng biệt với quan điểm sống, tính cách, nhận thức và cách thể hiện tình cảm khác nhau không ai giống ai cả. Vậy nên trong mọi mối quan hệ ta cần học cách chấp nhận và chung sống hòa bình với họ cả về ưu điểm, hạn chế, điểm khác biệt với ta.
Duy trì tình bạn cũng giống như việc nuôi dưỡng một cái cây. Hằng ngày ta phải tưới nước, cho nó được tắm ánh sáng mặt trời thì tình bạn cũng vậy, cũng cần sự quan tâm, sự chia sẻ, bao dung và giúp đỡ để cùng nhau hướng đến điều tốt đẹp nhất. Có thể vì lý do nào đó mà hiện nay em và nguời bạn thân không có những điểm chung tuy nhiên nếu có thể em cũng đừng quá bận tâm đến những gì bạn ấy nói. Cuộc sống không ai hoàn hảo, có thể em giỏi các môn khoa học xã hội, thì lại yếu một môn nào đó. Đó là điều bình thường. Vì thế hãy chấp nhận và cố gắng hoàn thiện bản thân em nhé.
Qua những tâm sự chân thành của em chuơng trình nhận thấy em là nguời biết quan tâm đến người khác vì thế nhiều khi chịu sự tổn thương ấm ức về phía mình. Mỗi người sẽ có cách hành xử khác nhau cho dù cùng gặp một trường hợp, vì thế em không nhất thiết phải cảm thấy hành động của mình là kỳ cục mà đó là cách em thể hiện quan tâm đến người khác. Ngoài ra là bạn bè em cũng có thể tìm hiểu xem nguời bạn ấy có khó khăn hay chuyện buồn gì không? Trước mắt mình cứ là một người bạn chân thành, lắng nghe và sẻ chia với họ. Biết đâu khi em quan tâm, san sẻ có thể hiểu được bạn ấy hơn, lý giải được những hành xử có phần trái ngược của bạn ấy.
Trong trường hợp em cảm thấy càng gần bạn ấy em càng không vui, không thoải mái và bạn ấy làm tổn thương em thì em có thể giữ tình bạn ở mức độ nào đó thôi. Bớt gần gũi, bớt gặp gỡ tiếp xúc với bạn ấy để em bớt căng thẳng. Em hãy cứ làm tốt những phần việc của mình, cố gắng học tập thật tốt, giao lưu hòa nhã với mọi người, sống chân thành quan tâm đến người khác thì cuộc sống của em sẽ tươi vui trở lại.
Chương trình hi vọng rằng em sẽ sớm lấy lại tinh thần để tập trung tốt hơn vào việc học tập