Từ nhỏ tới lớn sao toàn gặp điều bất hạnh...
Chào chương trình em năm nay 25 tuổi, em đang bế tắc và thấy tuyệt vọng lắm, em mong chương trình giúp em lúc này.
Em đã có chồng và có bé gái được 7 tuổi và em chia tay chồng được 4 năm, hôn nhân do cha mẹ ép buộc vì chữ “hiếu” mà cho cha mẹ vui lòng nhưng không hạnh phúc. Từ nhỏ cho tới bây giờ em sống trong bất hạnh, từ lúc em được 9 tuổi em bị người ta hại đời con gái. Lúc đó em rất sợ không dám nói gì với người thân trong gia đình, em ôm nỗi đau cho tới nay chỉ một mình.
Khi em trưởng thành, em biết mình thích con gái nhưng vì cha mẹ ép nhưng khi chia tay chồng cho đến nay, cha mẹ không thương, kinh tế không có để lo cho con, chỉ nhờ vào gia đình. Khi chia tay chồng, em quyết định sống thật với bản thân mình và rồi em yêu người con gái. Lúc đầu chúng em hạnh phúc vui vẻ, gia đình chưa biết nên không cấm cản. Thời gian sau, cha mẹ biết nên cấm cản đánh đập em, thậm chí nhắn tin chửi người yêu em rất đau đớn.
Sao cha mẹ khong thương mà chỉ làm khổ em thôi rồi từ đó chúng em chia tay. Em sống một mình cùng con không ra ngoài chơi bời, được 6 tháng em không kiềm chế được con tim mình, em lại quen chị lớn hơn em mười tám tuổi cũng có con nhưng kinh tế họ rất ổn định. Lần này em cương quyết không sống vì cha mẹ nữa, em sẽ sống vì em và con em. Em quyết định đưa con em về quê chị ấy và sống cùng chị ấy rồi em đi làm.
Lúc đầu mẹ em không nói gì chỉ nhắn tin nói nhớ con em, kêu đưa con em về mẹ giữ, em nghĩ lúc đầu kinh tế em không có, sao lo cho con em đi học được nên em đành đưa nó về cho mẹ em. Khi về nhà bà chửi bới không cho em đi, em không từ bỏ hạnh phúc của mình, em ra đi em hứa khi nào con em vô học em sẽ về. Đúng 1 tháng sau, bà gọi điện kêu về, em không về bà chửi bới này kia. Vì em và người em quen rất hạnh phúc, họ rất thương yêu em, không đành bỏ con, em ra về trong sự đau đớn khi xa người mình yêu. Giờ em về, cả 2 đều sống trong đau khổ, đêm từng đêm nước mắt em rơi rất nhiều. Nghĩ cuộc đời mình sao khổ quá không được hạnh phúc như người ta. Giờ em muốn bỏ chốn, chạy đến hạnh phúc của mình là em đúng hay sai khi bỏ con với ngoại như vậy?
Em không muốn con đi cùng, không muốn con bỏ học vì em sống trong gia đình của mình mà không được yêu thương và hiểu cho mình. Mẹ em cứ ngăn cản em quen người ấy, mẹ em luôn cho là mẹ em đúng. Mẹ bảo một câu là không bao giờ mẹ em giữ con em nữa, giờ em thấy đau khổ lắm, em không muốn sống nữa. Mong chuong trình giúp em. Chân thành cảm ơn.
Chào em!
Bất kì người con gái nào cũng mong muốn được sống hạnh phúc bên người mình yêu thương trong sự đồng thuận, chúc phúc từ gia đình, bạn bè. Tuy nhiên, em lại không được như vậy khi mà từ nhỏ cho đến bây giờ, em cảm thấy cuộc đời của mình trải qua bao bất hạnh, đau khổ. Vì vậy, giờ đây em đang cảm thấy vô cùng bế tắc và tuyệt vọng khi muốn được sống đúng với bản thân mình, được sống cho hạnh phúc của bản thân nhưng luôn bị gia đình ngăn cản.
Khi đã một lần hôn nhân đổ vỡ với người đàn ông mà em không có tình cảm đã là một nỗi buồn rất lớn với em. Sau đó, em đã dần lấy lại được niềm vui khi có gặp và yêu một người con gái. Nhưng rồi niềm hạnh phúc đó chẳng được bao lâu thì mẹ em đã kiên quyết phản đối và dùng mọi biện pháp, đánh đập, có lời lẽ xúc phạm để em phải chấm dứt mối quan hệ ấy.
Sau lần đó, em đã thực sự quyết tâm ở bên người chị mà em mới quen, quyết tâm bảo vệ tình yêu này. Tuy nhiên, có lẽ cuộc đời vẫn muốn thử thách em nên một lần nữa lại đẩy em vào tình cảnh éo le khi một bên là hạnh phúc của mình và một bên là tương lai của con để bắt em phải lựa chọn dù biết mỗi lựa chọn ấy không hề dễ dàng chút nào.
Chương trình hiểu rằng cả em và chị ấy đang vô cùng đau khổ khi mà thật lòng yêu nhau nhưng lại không được bên người mình yêu. Tuy nhiên, điều gì lại khiến em nghĩ rằng mình không thể lo cho con đi học, không chăm sóc tốt cho con được trong khi em còn đang rất trẻ? Không biết em có vấn đề gì về sức khỏe không? Em nghĩ sao về việc em sẽ đưa con đi, đến một nơi ở mới, rồi sau đó cố gắng tìm công việc hoặc có thể tự buôn bán, kinh doanh và sống bên người mình yêu thương? Cả em và chị ấy cùng nhau cố gắng để nuôi hai đứa con và bốn người sẽ chung sống với nhau trong một mái nhà. Khó khăn đôi khi sẽ là nguồn động lực, biến thành sức mạnh để em và chị ấy đồng hành cùng nhau để cố gắng tạo dựng tương lai. Em và chị ấy đều còn rất trẻ, có thời gian, sức khỏe hoàn toàn có thể tự lập và tự quyết định cuộc đời của mình.
Bên cạnh đó, dù biết là khó nhưng cũng có lẽ em cũng cần cố gắng để bố mẹ hiểu, đó là hạnh phúc của em. Xu hướng tính dục của mỗi người không thể thay đổi được, mọi xu hướng tính dục đều được coi là bình thường và cần được tôn trọng. Bố mẹ không thể áp đặt và kiểm soát cuộc sống của em mãi được. Có khi nào em nghĩ, sự không quyết đoán của mình và thuận theo ý của cha mẹ mỗi khi họ phản ứng quyết liệt sẽ càng làm bố mẹ em giữ quyết định của mình? Và như vậy em sẽ không có cơ hội được thể hiện tiếng nói và chính kiến của mình. Vậy thì thể hiện thái độ kiên quyết và mạnh mẽ cũng là điều cần thiết lúc này.
Em đã trưởng thành, vì vậy hoàn toàn quyết định được cuộc đời của mình. Hạnh phúc nằm trong tay em, bảo vệ và trân trọng nó em nhé! Nếu em không thể bảo vệ được hạnh phúc của mình thì thật khó để mong chờ người khác đem đến hạnh phúc cho em được.
Mong em vững vàng trước những khó khăn phía trước!