Vươn tới ước mơ!
Xin chào chuyên gia ạ!
Con là học sinh 12, con sẽ thi tốt nghiệp trung học phổ thông quốc gia năm 2022. Hiện tại các bạn của con đang tích cực học chương trình 12, các bạn hầu như rất chăm chỉ. Nhưng con lại không như thế được ạ, hằng ngày con không thể thức dậy sớm được, con cứ mơ hồ làm những việc vớ vẩn, xong con lại lẩn quẩn trong nhà (con không đi chơi cũng không mê game ạ). Trong đầu của con luôn nhắc nhở rằng phải học ngay học ngay nào nhưng ngồi vào bàn học con lại không thể tập trung, con cứ nằm dài ra, con làm được vài bài tập rồi lại thấy chán, ngay cả môn mà con thích cũng chán luôn. Dạo này bố mẹ con cứ cãi nhau hoài, con đã khóc rất nhiều mặc dù luôn nhắc bản thân phải mạnh mẽ không được yếu đuối, nhiều lúc con chỉ muốn tất cả mọi người hãy biến mất, hãy để con một mình thôi.
Con dị ứng tiếng cãi vã, con ghét nó lắm, con đã xé, đập các thứ xung quanh để hả giận. Rồi con lại tiếp tục suy nghĩ về tình trạng lười biếng của mình. Con chẳng có hứng thú, chẳng có quyết tâm học hành gì cả. Con mơ hồ với mọi thứ. Mỗi lần nghĩ rằng để ngày mai con sẽ sắp xếp mọi thứ lại, lập một cái lộ trình học tập đàng hoàng rồi bắt đầu nó nhưng con lại không làm được, tình trạng ấy cứ kéo dài hơn 1 tháng rồi ạ. Con không biết bắt đầu từ đâu, học như nào, con cứ tìm tài liệu trên nhóm Facebook rồi lưu đó nhưng rốt cuộc con cũng chả xem. Con cảm giác con không có tính cầu tiến, con nhìn thấy rất nhiều thành tích mà con nhà người ta đã đạt được, lúc đó con cũng có quyết tâm học hành nhưng rồi được vài ba hôm thì quay lại tình trạng chán chường, lười biếng. Con không muốn ăn, con cũng không tập thể dục, ít đi chơi mặc dù con có tính năng động, yêu động vật và thích thiên nhiên.
Con muốn trở thành một bác sĩ thú y thật giỏi nhưng cứ tiếp tục trì trệ, mất cảm hứng học tập, rối ren trong đầu, mơ hồ chẳng biết bắt đầu từ đâu và cả cái môi trường sống của con nữa thì làm sao con có thể thực hiện được ước mơ này. Chuyên gia hãy giúp con tìm ra cách để mang lại hứng thú học tập, phá bỏ sự trì hoãn triền miên này với ạ. Con cám ơn chuyên gia nhiều ạ!
Chào con,
Trước tiên tôi khen con rất cẩn thận trình bày nhiều tâm trạng của mình về chương trình, cách trình bày của con cũng rất gọn gàng, truyền tải và dễ hiểu. Qua đó phần nào tôi hiểu tâm trạng của con lúc này, một chàng trai tuổi bẻ gãy sừng trâu đúng không?
Qủa thực khi đọc thư của con ban đầu tôi cũng thấy khá lo lắng, có lúc tôi đã nghĩ con là cậu bé lười biếng, kém cỏi, thiếu quyết tâm và đổ lỗi cho người khác hoặc hoàn cảnh sống để bao biện cho kết quả công việc, học tập của mình... Nhưng đọc đến cuối thư thì tôi đã nghĩ khác đi, tôi nhận thấy con là một cậu bé có ước mơ, hoài bão có năng lực và cả lòng nhân ái nữa("yêu động vật và thích thiên nhiên")
Ở con có điều rất quan trọng để trở nên trưởng thành và xa hơn là thành đạt trong cuộc sống của mình là vì con có "ước mơ". Ước mơ sẽ là động lực cho mỗi chúng ta để vượt khó vươn lên trong hoàn cảnh. Tuy nhiên để chạm tới ước mơ của mình thì đó là một con đường dài và con có rất nhiều điều cần học hỏi, rèn luyện và cố gắng, nỗ lực rất nhiều nhất là khi gặp khó khăn cản trở. Con đang đi trên con đường đó rồi vậy nên những điều con đang gặp phải chỉ là những khó khăn, cản trở "cần thiết" để thử thách sự bền bỉ, kiên trì cũng như con có thực sự mơ đến điều mình muốn hay không?
Việc cha mẹ hay bất đồng, cãi cọ làm ảnh hưởng đến con cũng là điều hay gặp trong khác gia đình, có thể bố mẹ không nhận thấy điều đó. Vậy nên con nên chia sẻ thẳng thắn để bố mẹ cần quan tâm đến tâm lý của con hơn, bố mẹ cần hiểu rằng chuyện của bố mẹ không còn nằm trong phạm vi của bố mẹ nữa, con đã và đang bị tác động rất nhiều từ việc đó và đó không tốt cho con. Bố mẹ cần hiểu điều này.
Về phía con cũng cần phải hiểu rằng chuyện của bố mẹ có thể không thay đổi tích cực ngay được có chăng bố mẹ sẽ nhận thấy tác động đến con để dần dần làm giảm tác động đến con. Nhưng bất đồng của người lớn là một câu chuyện dài và khó có thể hiểu được đầy đủ từ góc nhìn của con cái. Vậy nên con hãy tìm cách lảng tránh khi chuyện đó tác động không tốt cho mình thay vì tham gia(phân định đúng sai) vào câu chuyện đó. Chỉ cần nói với bố mẹ về những tác động tiêu cực từ phía em là đủ.
Việc con cứ muốn làm rồi lại không có động lực để làm, rồi lại bỏ bê, rồi lại thay đổi suy nghĩ, rồi lại trách móc bản thân có lẽ do tâm trạng con không tốt khi này. Con nên dành cho mình một vài ngày tách khỏi việc học tập, dù sao đây cũng đang là giai đoạn nghỉ hè nên việc học tập hoàn toàn do tự giác, không nên tạo áp lực quá cho bản thân. Con có thể về quê chơi (nếu có thể vì bây giờ đang bùng phát dịch Covid) hoặc chỉ đơn giản là dành thời gian làm những điều mình thích để lấy lại cảm hứng, cảm xúc và cũng thư giãn tinh thần. Sau một quãng thời gian như vậy con sẽ thấy dễ chịu hơn, và khi đó con nên quay lại với công việc học tập mà mình đã có kế hoạch.
Con cần nhớ việc học tập, rèn luyện là việc của bản thân mình và cũng dành cho mình trước tiên. Học tập rèn luyện tốt sẽ mang lại cho con năng lực để hiện thực hóa ước mơ của mình. Nếu khi nào cảm thấy thiếu động lực, thiếu quyết tâm thì hãy nghĩ đến ước mơ, nghĩ đến những điều tốt đẹp mình có thể làm trong tương lai để vượt qua.
Cuối cùng tôi muốn nói với con là không ai có thể thực hiện ước mơ của mình một cách dễ dàng cả, tuy nhiên sự kiên nhẫn, bền bỉ, tập chung và cư xử đúng mực sẽ ngày càng giúp con tự tin trên con đường mình đã chọn.
Chúc con sớm lấy lại tinh thần!
Thân ái