Bi kịch hôn nhân ép buộc.
Xin chào Chương Trình! Rất mong nhận được tư vấn,lời khuyên của anh chị ạ!
Em lấy chồng cũng do phần nhiều gia đình khuyên răn, ép buộc, về phía em chỉ cảm nhận được anh ấy là người hiền lành, tốt bụng,em không có tình yêu với anh. Lúc mới cưới cũng là lúc em vừa học xong đại học, và anh ấy thuyết phục em với anh ấy mở cửa hàng bán quần áo. Và hàng ngày em ở nhà bán hàng, còn anh ấy đi lấy hàng về. Lấy nhau về rồi em bắt đầu hiểu rõ về anh ấy và em thấy rất chán ghét cách anh ấy sống, biểu hiện thế này ạ
- Thứ nhất: Tính cách anh ấy rất ham chơi thích tụ tập bạn bè nhậu nhẹt, không suy nghĩ và sống không có định hướng. Hàng ngày anh cứ nói là đi lấy hàng,đi làm việc, rồi đi từ sáng sớm đến tối khuya mới về nhà. Tất cả các công việc quản lý cửa hàng, bán hàng, dọn dẹp nhà cửa anh ấy đều không đỡ đần em , 1 mình em phải làm hết. -
- Thứ hai: Anh ấy về nhà là em cũng hay kể chuyện, nói chuyện để hai vợ chồng hiểu nhau hơn, nhưng anh ấy cứ tỏ vẻ không muốn nói chuyện với em : Lúc thì im im, lúc thì cau có. Nên lâu ngày em cũng không muốn nói chuyện với anh ấy nữa, và hai vợ chồng ngày càng ít nói với nhau, cứ nói là cãi cọ mâu thuẫn nhau.
Ở nhà em đã thấy tủi thân rồi, nhưng khi đi ra ngoài gặp bạn bè em lại càng tủi thân hơn, nhìn từng cặp vợ chồng họ vui vẻ, chồng họ thì nào là : em thích uống nước gì anh lấy, rồi gắp bỏ thức ăn cho vợ rất chu đáo. Còn chồng em thì kệ vợ,không quan tâm, không nói chuyện, người ngoài nhìn vào chắc chẳng ai bảo là vợ chồng. -
- Thứ ba Anh ấy hiền lành , quá nhu nhược, không có chính kiến, cứ nghe theo ý kiến của mọi người để quyết định, biểu hiện Khi sảy ra mẫu thuẫn với mẹ chồng, và chị chồng, thì em đều cố gắng nhịn và hòa thuận với mọi người, vì em nghĩ không nên để sảy ra mâu thuẫn vì như thế sẽ làm tổn thương đến mọi người nhất là chồng em. Vì anh ấy hiền lành, nên mẹ chồng, chị chồng lo sợ lấy vợ vào hay bị bắt nạt, nên họ cứ ra sức nói anh ấy phải thế này thế kia, gây áp lực cho em rất nhiều.
Và điều làm em thấy buồn là anh ấy về nói thẳng với em : mẹ và chị anh ấy là nhất trên đời, họ cấu thành nên con người của anh, nên dù em có đúng hoàn toàn, và họ có sai hoàn toàn , thì nếu em làm hài lòng họ thì anh sẽ đối xử tốt với em, còn nếu không thì ngược lại. EM nghe xong thấy sốc và buồn lắm, vì từ trước đến giờ em không hề cãi láo lếu hay chưa bao giờ có ý không tốt , chưa làm sai trái gì với mẹ và chị anh ấy cả -
- Thứ Tư: em ngày càng cảm thấy sống cùng với anh ấy vô vị , nhạt nhẽo, anh ấy rất hiếm khi nói chuyện tâm sự với vợ, kể cả đi xa hàng tuần, nhưng về nhà cũng không hề ôm vợ lấy 1 cái để động viên nhau. Buổi tối ngủ thì cũng chả bao giờ anh ấy chủ động ôm hôn em cả trừ khi là quan hệ vợ chồng thôi -
- Thứ Năm : anh bị quai bị chạy hậu từ nhỏ và anh biết rõ ảnh hưởng của nó thế nào mà, vậy mà anh cứ yêu em và lấy em, không hề nói chuyện với em. Lấy nhau được một thời gian,vì lúc đấy chưa biết anh bị quai bị, em sốt ruột mãi chưa có con cái nên dục 2 vợ chồng đi khám, Thì anh cứ lấy hết lý do nọ kia để không đi khám.
Rồi lâu lắm sau đấy em với thuyết phục được anh đi khám, nhìn tờ kết quả em bị sốc lắm, nhưng vẫn kìm nén và cố gắng động viên anh. Nhưng anh chưa bao giờ đề cập, hay nói đến chuyện đi chữa trị, cứ lêu lổng sống và chơi như thế. Bây giờ em đang suy nghĩ rất nhiều vấn đề em có nên tiếp tục sống cái cuộc sống cùng chồng mà nhạt nhẽo, mệt mỏi thế này không, hay em nên bỏ chồng để làm lại cuộc sống ạ. Vì em còn trẻ chỉ 27 tuổi thôi ạ.
Em rất mong nhận được sớm chia sẻ, lời khuyên của anh chị tư vấn ạ! Em chúc anh chị dồi dào sức khỏe, và chúc chương trình ngày càng phát triển. Em xin chân thành cảm ơn ạ!
Chị chào em !
Cảm ơn em đã gửi thư đến cho chúng tôi,lá thư của em rất rõ ràng và giúp chúng tôi hiểu vấn đề hơn.
Ngay đầu thư em đã nói rằng em kết hôn vợ chồng em là do bị ép buộc và em không yêu anh ấy, khi đã là vợ của anh, em lại càng nhận ra là không thể yêu anh. Thật tiếc nếu ngay từ đầu em kiên quyết với chính kiến của mình, với cuộc đời của mình thì đã không khó xử như bây giờ. Bố mẹ hay ai đó có ép em đến đâu nhưng người lên xe hoa hôm đó là em, người kí giấy kết hôn hôm đó là em. Em ạ, con người ta cần chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình cho quyết định của mình, thay vì đổ lỗi cho một ai đó. Vì vậy hãy thôi nghĩ về quá khứ vì chúng ta không thể thể đổi được nó, chúng ta chỉ sống tốt cho hiện tại.
Về chồng em, em đã kể cho chúng tôi 5 điểm mà em cảm thấy không hài lòng về chòng em là : ít nói, hay chơi lông bông, ít quan tâm vợ, nghe mẹ, nghe chị, có vấn đề vè sức khỏe (chồng em không được như chồng của ai đó). Chồng em với những tính cách như vậy nhưng vẫn là chồng em, vì vậy việc so sánh chồng em với chồng người khác không làm cho cuộc hôn nhân của em và hoàn cảnh của em tốt lên. Con người không ai là hoàn hảo. Có ở với nhau mới biết những điểm thiếu sót, hạn chế của nhau và có thể khuyên giải, góp ý để cùng nhau hoàn thiện hơn.
Em có thể nhờ người thân trong gia đình khuyên giải tác động đến chồng, thay đổi, cải thiện những thiếu sót, sai lầm của mình. Nhất là chuyện có con kia thì bố mẹ nào chằng mong sớm có cháu bồng bế, vậy nên sự tác động của mẹ sẽ mang lại hiệu quả tích cực khi cậu ấy là người nghe lời mẹ. Em sẽ cảm thấy cuộc sống tốt hơn rất nhiều khi tạo được mối quan hệ thân thiết với những người thực sự có ý nghĩa với chồng.
Em có khi nào hỏi mình là như thế nào là tốt cho mình và làm như thế nào mình sẽ hạnh phúc không ? Em đã nỗ lực hết mình để cải thiện được cuộc sống hôn nhân này hay chỉ nhận thấy những điểm chưa hoàn hảo của người khác để rồi chọn giải pháp bỏ cuốc. Nếu chưa thì bây giờ là lúc em hỏi mình đấy. Cả khi em chọn tiếp tục cuộc hôn nhân này hoặc chấm dứt cuộc hôn nhân này đều sẽ vấp phải những khó khăn nhất định của nó, không có gì là hoàn hảo. Điều quan trọng là em tìm được hạnh phúc đích thực của mình.
Mong em có quyết định sáng suốt cho cuộc sống hôn nhân.
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.