Bố chồng ghê gớm khiến gia đình tôi tan nát.
Tôi và bố chồng tôi hiện tại đang có mâu thuẫn rất lớn mà không thể tháo gỡ. Ông là người rất khó tính, thường xuyên chửi vợ con, ông luôn cho là ông đúng ngay cả khi ông sai.
Tôi về nhà chồng được hơn 2 năm, đã có một bé gái được 11 tháng tuổi, ông luôn soi xét từng việc tôi làm và dạy tôi theo cách của ông (đó là chửi).chuyện bé ông xé ra to, kèm theo chửi là đuổi tôi, có lần ông để ý việc làm của tôi không vừa ý của ông,ông đã túm tay tát vào mặt tôi và đuổi tôi ra khỏi nhà, lần đó tôi đã bỏ đi, sau 1 tuần suy nghĩ, cùng với lời động viên của gia đình bên ngoại, và cả chồng tôi, bố mẹ chồng tôi thì nói với bố mẹ đẻ tôi là "gặp nó ở đâu thì cứ bảo nó về, gia đình tôi vẫn mở cửa cho nó về"
Vậy là tôi quyết định về vì vợ chồng tôi không có vấn đề gì mà bỏ nhau thì con sẽ khổ, tôi nghĩ vậy nên đã về xin lỗi bố mẹ chồng tôi. Về tới nhà, bố chồng tôi cấm không cho vợ chồng tôi ăn chung trong khi vợ chồng tôi vẫn ngủ chung, tôi nhẫn nhịn chịu nhục ăn một mình suốt 3 tuần, đến ngày tôi đề nghị chồng tôi ăn chung với tôi thì ông tiếp tục chửi và ngăn cản vợ chồng tôi ăn chung.
Cùng với sự góp ý của gia đình và bà con hàng xóm ông mới chịu để tôi ăn chung. Ông cho vợ chồng tôi quyết định ăn chung cùng ông bà hay 2 vợ chồng ăn riêng thì thưa chuyện rõ ràng, nhưng trên thực tế thì ông vẫn muốn vợ chồng tôi ăn chung để có cơ hội "rèn" theo cách của ông.
Khi vợ chồng tôi quyết định xin ăn riêng thì ông tỏ rõ thái độ bực tức chửi, đuổi vợ chồng tôi, không trông cháu cho tôi đi làm nữa. Sau hôm đó ông luôn tìm cớ chửi rủa tôi, không có lý do gì ông cũng chửi tôi "đồ cứt chó ria đường, con chó điên, sao mày không cút đi còn về đây bám dai tao làm gì, rồi làm rối loạn gia đình tao" cứ cách vài hôm lại chửi, vì muốn yên cửa yên nhà nên tôi cũng không nói nửa lời, khi ông chửi tôi chồng, mẹ chồng tôi cũng chồng biết nhưng vì sợ ông nên không ai dám can thiệp.
Tôi cũng nói với chồng tôi về nỗi bức xúc này của tôi thì chồng tôi lại nói " kệ ông, ông chửi chán thì thôi" đến lần thứ 5 ông lại kiếm cớ chửi rửa tôi như những lần trước và tiếp tục muốn đuổi tôi ra khỏi nhà, do không kiềm chế được nữa nên tôi đã cãi lại, và ông cho là tôi láo, đuổi tôi đi.
Tất cả những chuyện to tiếng của ông dành cho tôi từ trước tới nay, mẹ chồng tôi đều hiểu và thông cảm cho tôi, nhưng sự việc lần này căg thẳng quá nên bà cũng không dám tỏ ra thông cảm với tôi nữa, còn về phía chồng tôi thì không hề muốn tôi bị đuổi đi, nhưng vì ông tác động mạnh mẽ, cũng một phần sợ ông nên vẫn không dám đứng lên phân tích đúng sai với ông.
Tôi cũng nói chuyện với mẹ chồng tôi muốn cùng chồng xin chuyển ra ngoài ở nhưng bà nói có mỗi mình chồng tôi là con trai mà ra ngoài ở thì cũng không hay. Hiện tại chồng tôi biết nguyên nhân vẫn là do bố chồng tôi quá đáng quá nên mới xảy ra chuyện thế này, nhưng vì quá nghe bố mẹ nên anh đã quyết định ở nhà với bố mẹ anh và bỏ mặc 2 mẹ con tôi chuyển ra ngoài.
Trong tình cảnh này tôi không biết phải giải quyết thế nào, mong chương trình cho tôi một lời khuyên, cho chồng tôi hướng giải quyết để sau nay không hối hận.tôi xin chân thành cảm ơn.
Hiện tại thì mâu thuẫn chủ yếu vẫn là tôi và bố chồng tôi chứ quan hệ giữa 2 vợ chồng tôi thì không có vấn đề gì, chúng tôi vẫn muốn sống với nhau nhưng chỉ vì bố chồng tôi mà vợ chồng tôi đã có ý định ly hôn rồi chương trình ạ.
Xin chào bạn!
Cám ơn bạn đã chia sẻ câu chuyên của mình tới chương tình. Tôi có thể cảm nhận được những khó khăn bạn đã phải trải qua và những trăn trở trong thời điểm hiện tại. Trong hoàn cảnh của bạn thì nhiều người cũng có những suy nghĩ như bạn, cách hành động như của bạn nhưng đó liệu có phải là sự lựa chọn duy nhất hay không?
Với bạn, mâu thuẫn lớn nhất vẫn là trong mối quan hệ của bạn với bố chồng bạn. Mẹ chồng và chồng bạn cũng hiểu điều đó nhưng họ cũng không can thiệp nhiều. Bố chồng bạn chắc cũng là người có đã có tuổi, tôi muốn nói với bạn một điều là bản tính của con người khó có thể thay đổi được nhất là khi họ đã già và thậm chí có thể còn có chiều hướng ngày càng tệ hơn, bố chồng bạn cũng vậy . Với lối suy nghĩ, thái độ, cách hành xử của ông ấy đã không phải bây giờ mới như thế, mẹ chồng và chồng bạn cũng biết điều đó và họ ít có sự tác động, là những người vợ, người con trong gia đình nên có lẽ họ đã quen, bạn cũng hiểu là không thể thay đổi được ông ấy.
Chắc có lẽ ai cũng muốn nhận được sự đón tiếp, sự đối xử tốt, tình cảm mà gia đình chồng dành cho mình nhưng bạn đã không nhận được những điều đó, mặt khác lại có nhiều mâu thuẫn, khó khăn, bạn cũng không nhận được sự giúp đỡ nào từ mẹ chồng và nhất là chồng mình trong mối quan hệ với bố chồng mình. Khi bế tắc bị dồn vào chân tường con người ta luôn có tư tưởng chọn giải pháp là giải thoát nhanh nhất có thể ra khỏi bế tắc đó nhưng bạn còn rất phân vân vậy liệu mình có nên thay đổi bản thân mình cho phù hợp nhất với hoàn cảnh hiện nay hay không?
Bạn ngoài việc cảm thấy quá ngột ngạt mệt mỏi với người bố chồng như vậy, chỉ biết bỏ đi khi cãi nhau đã bao giờ bạn cùng bình tĩnh, ngồi lại cùng chồng, bàn cách "sống chung với lũ" chưa?. Bạn biết rằng hoàn cảnh của chồng rất khó có thể ra ở riêng, vừa do điều kiện kinh tế vừa do hoàn cảnh chồng là con trai duy nhất nên chồng em đôi khi rơi vào thế "lực bất tòng tâm". Chúng tôi thấy rõ sự vô lý của bố chồng bạn khi luôn muốn áp đặt mọi người theo ý của ông nhưng trong lúc nào đó bình tĩnh lại bạn có thấy được việc ông thường xuyên thích mắng chửi chì là những giây phút nhất thời và mình có thể coi những lời nói đó không có ý nghĩ hoặc khi ông quá nóng nẩy mình sẽ tìm cách không ở gần đó nữa, tránh xung đột trực tiếp...
Mỗi gia đình là mỗi hoàn cảnh sống khác nhau, bạn mới về làm dâu nhưng lại gặp ngay phải tình cảnh trớ trêu như vậy, nhưng cần phải cân nhắc mọi điều trước khi quyết định. Có những việc cần sự kiên trì, cần thời gian, thậm chí cần cả những tính toán cho từng hành động của mình. Điều quan trọng nhất là bạn thấy được rằng mình mong muốn điều gì ở thời điểm hiện tại, bạn có còn tình cảm với chồng không, nếu bạn vẫn phải tiếp tục sống cùng gia đình chồng bạn có cách gì để cải thiện không. Bạn có thử tìm cách trò chuyện, chia sẻ với ông vào những thời điểm ông thực sự vui vẻ không?
Ly hôn sẽ là giải pháp tốt khi chúng ta không còn bất kỳ sự lựa chọn nào khác, bất kỳ ai cũng có quyền quyết định cuộc sống riêng của mình. Nếu bạn thấy rằng mình đã nỗ lực hết mình cho cuộc hôn nhân này mà không đạt được kết quả thì bạn hãy giải thoát cho bản thân, tập chung nuôi dậy con cái, sống cuộc sống của chính bạn do bạn lựa chọn, khi đó bạn sẽ không phải ân hận bất kỳ điều gì.
Mong rằng em sẽ sớm bình tâm và có giải pháp tốt nhất cho hôn nhân của mình.