Bố chồng luôn bóng gió chuyện ăn riêng.
Cháu lấy chồng được gần 2 ăm. Cuộc sống ở nhà chồng nói chung là khá thoải mái. Mẹ chồng cháu dễ tính, bố chồng cháu thì lại khó tính nhưng ông sống rất thật, tốt tính, hay âm thầm lo lắng cho con cháu, bố chồng cháu rất gia trưởng, hầu hết mọi việc đều do bố chồng cháu quyết định.
Chồng cháu cũng nóng tính nhưng anh ấy rất hiếu thảo và tâm lý. Từ bé đến lớn chồng cháu và bố chồng cháu đã hay bất đồng quan điểm, đỉnh điểm cuả những bất đồng đó là những lần cãi nhau to tiếng của 2 bố con. Lúc đó cháu chỉ biết khóc mà xin lỗi bố. Rồi khi chồng cháu có nhà bố chồng cháu không hề nói chuyện. Bố chồng cháu nói sẽ giả câm khi chồng cháu có nhà. Khi cháu sinh em bé về ở chung với bố mẹ chồng cháu. Ông bà rất quý cháu và thương con dâu, ông bà lo lắng, chăm sóc cho 2 mẹ con cháu rất chu đáo.
Khi 2 vợ chồng cháu ngỏ ý muốn mở cửa hàng ở trên 1 phần đất cuả bố mẹ chồng cháu, lúc đầu ông bà không đồng ý vì lúc đó cháu chưa có kinh nghiệm bán hàng. Nhưng rồi ông bà cũng đồng ý vì chồng cháu đã thuyết phục được ông bà. Cũng từ khi mở cửa hàng này mà giữa chồng cháu và bố chồng cháu xảy ra nhiều mâu thuẫn. Lúc này 2 vợ chồng cháu vẫn ở chung với ông bà. Mọi chi tiêu sinh hoạt, ăn uống trong gia đình đều do bố mẹ chồng cháu chi trả.
Cháu có ngỏ ý tham gia thêm tiền sinh hoạt cho ông bà nhưng bà không dám lấy vì ông không cho lấy. Ông bảo ông không cần tiền cuả ai, ông có tiền, ông không lấy. Lúc đầu ông bảo chỉ nuôi vợ chồng cháu 2 năm để lấy tiền vốn bán hàng. Hạn 2 năm đã đến mấy lần ông nói bóng gió với bà cho vợ chồng cháu ra ăn riêng. Nhưng chồng cháu không nói gì và lúc đó cũng là thời điềm cháu đang đi học, thế là kế hoạch cho ăn riêng của ông bà đành hoãn đến khi nào cháu thi xong.
Nhưng mấy lần ngồi ăn cơm, bố chồng cháu lại nói chuyện ăn riêng với cháu. Bố cháu bảo lúc đầu ăn riêng (vẫn sống chung 1 nhà nhưng ăn riêng, ăn gạo cuả ông bà, dùng đồ của ông bà), sau đó là ở riêng. Ông bảo đừng để đến lúc ông đuổi ra ở riêng. Lúc đó cháu rất tự ái và chỉ muốn nói với bố cháu là bố mẹ cho chúng con xin ra ở riêng nhưng chồng cháu chưa nói thì cháu cũng chưa dám lên tiếng.
Bản thân cháu thì cũng muốn ra ở riêng cho thoải mái nhưng chồng cháu thì không thích thế, anh phản đối việc đó bằng những lần về nhà không ăn cơm, nhìn đi nhìn lại thì 2 vợ chồng cháu chưa có đủ điều kiện để ở riêng (con cháu còn nhỏ, cháu thì đi học, chồng cháu đi làm không hay về nhà, cửa hàng thì mới mở lại thuê người) nếu ở riêng thì nhiều cái dở. Bố mẹ chồng cháu cũng nhìn ra được việc đấy nhưng ông bà vẫn quyết định vì mục đích làm cho chồng cháu thay đổi tính cách.
Cháu giờ không biết làm thế nào cả, bố chồng thì luôn nói bóng gió việc ăn riêng. Mong các chuyên gia cho cháu lời khuyên cháu nên làm thế ạ? Có nên làm theo lời bố chồng cháu không ạ?Cháu xin cảm ơn các chyên gia!
Chào em!
Có lẽ em và mẹ chồng đã rất khó xử khi là người đứng giữa bố chồng em và chồng em. Mỗi người có một tính cách, quan điểm và cách nhìn nhận riêng việc cuộc sống, về sự vật, hiện tượng xung quang. Vì vậy mà những mâu thuẫn, bất đồng ý kiến xảy ra và điều đó ít nhiều rạn nứt tình cảm gia đình.
Bố mẹ yêu thương con cái vô điều kiện. Họ làm tất cả để mong muốn con được hạnh phúc và họ không tiếc con cái bất cứ điều gì. Có thể tình yêu thương của bố mẹ dành cho con cái được biểu hiện khác nhau. Thái độ và cách thể hiện của bố chồng em có phần khô cứng, lạnh lùng nhưng ông có tấm lòng đôn hậu, thương con cháu vô cùng. Ông chỉ muốn chồng em nhìn nhận lại về những hành động, thái độ của mình với gia đình. Ông muốn chồng em tự lập, có trách nhiệm với gia đình hơn, hiểu được những nỗi khó khăn vất vả hay chăm sóc con cái “Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ”… chứ không phải một đứa trẻ “lớn” cố chấp. Và rồi có lẽ ông cũng muốn hàn gắn tình cảm bố con gần nhau, hiểu nhau hơn. Em hiểu được điều này thì nên thông cảm cho ông.
Con cái còn khó khăn bố mẹ giúp đỡ là lẽ tự nhiên nhưng phận làm con cái dù có bất đồng quan điểm, ý kiến nhưng đừng đề điều đó làm ảnh hưởng tới tình cảm gia đình. Em không chia sẻ nhiều về chồng em để chúng tôi hiểu hơn về cậu ấy và hiện tại cuộc sống của hai vợ chồng ra sao. Hai vợ chồng có thường xuyên tâm sự được với nhau về tình cảm gia đình hay kế hoạch sống ra sao không. Cuộc sống hôn nhân là của hai vợ chồng. Vậy nên mọi vấn đề trong cuộc sống và ngay như chuyện ăn riêng kia em nên chia sẻ, bàn bạc với chồng về kế hoạch tương lai ra sao. Em cần yêu cầu thái độ hợp tác, xây dựng của chồng chứ không phải là sự im lặng. Sẽ không thể giải quyết điều gì trong im lặng như vậy.
Vấn đề nằm ở chỗ chồng em và bố chồng em nên họ cần phải là người tích cực hơn trong giải quyết vấn đề này. Hiện tại em và mẹ chồng em là hai người có vai trò cầu nối cho bố chồng em và chồng em hiểu nhau hơn. Đôi bên cùng khuyên nhủ, làm công tác tư tưởng và khéo léo tạo tình huống để đôi bên bộc lộ tình cảm với nhau nhằm hàn gắn gắn tình cảm hai người đàn ông trong gia đình với nhau. Mọi vấn đề sẽ được giải quyết khi nó có tình yêu thương và sự thông hiểu nhau.
Chúc gia đình em sẽ hạnh phúc!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802