
Cái giá phải trả vì “tham vàng bỏ ngãi”
Chỉ vì ham giàu, muốn có cuộc sống sung sướng và đầy đủ, tôi đã phụ người đàn ông tốt yêu thương mình bao nhiêu năm trời, chỉ để lấy một người đàn ông mới quen biết.
Trong những năm tháng sinh viên, chính nhờ sự động viên và quan tâm của anh mà tôi mới có thể vượt qua mọi khó khăn để có thể hoàn thành xong việc học.
Gia đình tôi rất nghèo, thiếu thốn đủ thứ nhưng thấy tôi chăm chỉ học hành nên bố mẹ cũng cố gắng chắt chiu cho tôi đi học đại học, và cũng chỉ nơi đây tôi đã quen và yêu anh. Nhưng năm tháng ấy tôi phải vừa đi học, vừa làm thêm để có tiền đóng học phí, anh tuy yêu tôi nhưng gia đình cũng chỉ thuộc loại bình dân, thương tôi vất vả, anh cũng đi làm thêm để giúp tôi trang trải cuộc sống.
Sinh ra trong gia đình nghèo, nhưng tôi may mắn có được ngoại hình khá ưa nhìn, lại cao ráo, mọi người nhìn đều bảo tướng tôi sau này sẽ được sung sướng.
Những năm tháng ấy, có khi hai đứa không có tiền, ăn chung một gói mì, nhưng lúc nào cũng vui vẻ và hạnh phúc. Tôi thấy mình thực sự may nắm khi có anh ở bên cạnh, 2 đứa cũng đã dự định sau khi ra trường, công việc ổn định sẽ tổ chức đám cưới.
Cuộc sống cơm áo gạo tiền luôn khiến tôi mệt mỏi, tháng nào cũng phải lo tiền nhà, tiền ăn, tiền học, tôi luôn có một ước muốn duy nhất sao mình có cuộc sống sung túc, đầy đủ, nhưng cái nghèo cái khổ cứ theo tôi mãi.
Ra trường, hai đứa cũng hì hục đi xin việc, nhưng có vẻ như chúng tôi không may mắn đến thế, tôi và anh đều phải xin đi làm thêm không liên quan đến ngành học của mình, lúc đó tôi đã xin làm tiếp tân cho một nhà hàng bia, tuy vất vả những lương cũng khá nên tôi chấp nhận làm tạm. Và cũng chính nơi đây tôi đã gặp chồng mình bây giờ.
Với lợi thế ngoại hình, tôi nhanh chóng chiếm được cảm tình của khách, trong đó có anh, anh thường xuyên đến quán tôi làm để ăn nhậu, những khoản tiền bo hậu hĩnh của anh khiến tôi vui hơn cả và rồi cảm mến anh đã xin số điện thoại và làm quen với tôi. Biết tôi có người yêu nhưng anh vẫn cố tình tán tỉnh, lúc đầu tôi từ chối, nhưng vì nể tình khách hàng và giữ mối nên tôi đã đồng ý đi chơi.
Anh đưa tôi vào nhưng nhà hàng sang trọng, sắm cho tôi đủ thứ, thực sự lần đầu tiên trong đời tôi nhận được những điều như vậy, giống như một giấc mơ vậy, tôi bị choáng ngợp trước sự chiều chuộng và độ ga lăng của anh.
Để có thời gian đi chơi với anh, tôi bắt đầu nói dối người yêu mình nhiều hơn, ít gặp anh hơn, nhường như anh cảm nhận được sự đổi thay nơi tôi, nhưng vẫn chẳng hề trách móc gì tôi.
Chỉ sau vài tháng quen biết tôi đã nhận lời cầu hôn của người đàn ông đó và phụ người yêu mình, anh không hề trách móc gì tôi mà vẫn chúc mừng tôi vì đã tìm được một người đàn ông giàu có hơn anh, anh chúc tôi hạnh phúc với dự lựa chọn của mình. Còn tôi như đi trên mây với những ước mơ cuộc sống giầu sang phú quý.
Tôi đắm chìm trong hạnh phúc mới, với tiền bạc và sự xa hoa và nhanh chóng quên đi người đàn ông đã cùng mình đồng cam cộng khổ bao nhiêu năm trời cũng như cuộc sống nghiệt ngã trước đây từng trải qua. Tôi lấy chồng, hàng xóm thì bảo tôi may mắn, lấy được chồng giàu, bạn bè thân quen thì bảo tôi bạc tình, bạc nghĩa, “tham vàng bỏ ngãi”
Nhưng chỉ sau đám cưới hai tháng tôi đã bị vỡ mộng, người đàn ông tôi lấy là người lăng nhăng, mới cưới nhưng anh công khai cặp bồ, tôi chỉ là cái máy anh mang về để đẻ con mà thôi bởi chồng tôi xác định sẽ chọn một người có hình thức tốt, có đầu óc học hành để sinh được những đứa con mạnh khỏe giỏi giang. Lấy chồng hơn 3 năm tôi đã một nách hai con, nhưng chồng chẳng bao giờ quan tâm tới vợ con, chỉ suốt ngày đi nhậu nhẹt và cung phụng những cô gái nhà hàng như đã từng làm với tôi. Nếu tôi có ý trách móc thì chồng tôi sẵn sàng chỉ thẳng vào mặt tôi và nói rằng " cô lấy tôi cũng chỉ vì tiền, vậy tôi có để cô thiếu thốn đâu mà cô còn đòi hỏi gì nữa"
Cuộc sống hôn nhân như địa ngục khiến tôi lại nhớ đến người yêu cũ, nhớ lại những phút giây khổ sở nhưng luôn có anh bên cạnh, tôi đang sống trong những ngày tháng hối hận, day dứt có lẽ tôi đã sai khi phụ người đàn ông quá tốt để đánh đổi cuộc sống nhiều tiền nhưng không có tình người. Người yêu cũ của tôi với bản tính chịu khó cộng với sự thông minh vốn có anh cũng đã có một vị trí rất tốt ở một tập đoàn đa quốc gia với một gia đình hạnh phúc viên mãn cùng người vợ xinh đẹp hiền hậu.
Tiền bạc vất chất chẳng thiếu, nhưng tôi chưa một lần cảm nhận được hạnh phúc từ khi về làm vợ, cuộc sống nặng nề khiến tôi mệt mỏi vô cùng, giá mà tôi đã không tham lam, giá mà tôi biết thoả mãn với hạnh phúc mình đang có, thì tôi đã không phải cay đắng như bây giờ!