Căm hận cả gia đình chồng vì chồng nghe lời mẹ đánh vợ
Em năm nay 20 tuổi, em mới kết hôn tới giờ là được gần 2 năm. Từ nhà em tới nhà chồng cách 8 cây số, lúc kết hôn em với chồng em không yêu nhau, cứ hỏi là lấy thôi. Lúc mới cưới thì cuộc sống của em vẫn bình thường nhưng cưới được 3 tháng trở đi em với mẹ chồng không hợp nhau, mẹ em suốt ngày nói, không có chuyện gì cũng kiếm chuyện ra để nói em, mỗi khi em xin về ngoại chơi mẹ chồng em không cho về, còn nói là "đi thì đừng về nữa", đã nhiều lần mẹ em nói vậy rồi. Với lại mẹ chồng em hay dọa em là gọi mẹ đẻ em xuống nói chuyện dù không có chuyện gì mẹ em cũng nói vậy. Em chán lắm, em cũng không biết tại sao mẹ chồng em lại vậy nữa, cả ngày em đi làm cứ đi làm về mẹ em lại nói, sáng nói, tôi nói mà chả có chuyện gì cũng nói.
Hàng tháng em đi làm em vẫn đưa tiền lương, việc nhà em vẫn làm chứ có phải không làm đâu, thế mà mẹ chồng em vẫn không hài lòng, cứ soi moi em từng tí một với lại có những chuyện em không làm mẹ chồng em cứ đổi cho em làm, em giải thích thì mẹ lại bảo là cãi lại. Chồng em lại là con nuôi chứ không phải là con đẻ của bố mẹ chồng em nên chồng em không dám bênh em dù em đúng hay sai thì chồng em cũng không thèm bảo gì, không bênh em dù chỉ một lần.
Ừ thì em cũng hiểu và thông cảm cho chồng em nhưng cái gì cũng phải đúng thì thôi. Có hôm sáng ra mẹ chồng em bảo chồng em là cuốc vườn cho mẹ để mẹ trồng rau nhưng hôm đó chồng em mệt chồng em bảo để chủ nhật con ở nhà thì con làm cho, thế là mẹ chồng em nói chồng em là "cái loại mày ngu như chó ý, vợ mày bảo làm gì cũng nghe, vợ mày đứng chỉ chân chỉ tay bắt may hót cứt may cũng làm". Thế là em ở trong nhà em nghe tiếng em mới ra nói lại là "con đứng chỉ chân chỉ tay bắt chồng con làm lúc nào mà mẹ bảo thế, chồng con làm cái này thì con làm cái khác con có ngồi chơi đâu".
Thế là mẹ chồng em gọi mẹ đẻ em xuống nói chuyện, hôm mẹ đẻ em xuống thì em bảo chồng em là ở nhà có gì không phải anh nói giúp em nhưng chồng em không ở, chồng em đi cỗ, hôm đó mẹ chồng em nói mẹ đẻ em xa xả như tát nước vào mặt mà làm gì có chuyện gì toàn nói linh tinh ăn không nói có.
Lúc đó em muốn ra nói lại lắm nhưng mẹ đẻ em không cho ra, em chỉ biết ở trong phòng khóc, mẹ đẻ em nhìn em khóc mẹ em sợ em nghĩ quẩn nên xin em về chơi mấy hôm, xin mãi mới được về 1 tuần. Lúc về em để xe lại cho chồng em đi, trong thời gian em ở nhà đẻ, chồng em không hề xuống nhà em 1 lần nao dù em đã cố tình để xe cho anh đấy, khi em hỏi sao không xuống, chồng em trả lời bố mẹ không cho xuống. Chồng em quá nghe lời bố mẹ. Rồi 1 tuần trôi qua em lại về nhà chồng, từ lúc đó mẹ chồng em cũng ít nói hơn.
Nhưng có một hôm mẹ chồng bảo vợ chồng em nhận con nuôi tại chồng em yếu sinh lý không đẻ được nên mẹ chồng bảo nhận con nuôi nhưng em không đồng ý, em bảo là hãng từ từ để chữa chạy xem thế nào đã, mới lấy chưa được 2 năm nhận con nuôi làm gì sớm, nhưng chồng em không nghe chồng em thích nhận con nuôi, chồng em cứ hỏi em, em đã trả lời rất nhiều lần rồi mà chồng em vẫn hỏi đến nỗi em không buồn trả lời nữa.
Mẹ chồng em thấy thế lại bảo chồng em đánh em thế là chồng em đánh em thật, em chán lắm, em muốn ly hôn. Bây giờ lòng hận thù của em còn nhiều hơn tình cảm vợ chồng. Em hận lắm, em hận cả nhà chồng em. Bây giờ em phải làm sao ạ. Em có nên ly hôn nữa không. Bây giờ vợ chồng em tuy ở chung nhà nhưng không ngủ với nhau nữa.
Em thân mến!
Theo như em chia sẻ, cuộc hôn nhân của em có rất nhiều điều không được như em mong muốn: mối quan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu không mấy tốt đẹp; chồng em lại không có chính kiến, rất nghe lời mẹ, khiến cho vợ chồng mâu thuẫn, cãi vã nhau…
Thứ nhất: về những vấn đề em đang gặp trong mối quan hệ với mẹ chồng. Theo như em chia sẻ, mẹ chồng em có thói quen nói nhiều, hay soi mói, bắt bẻ con dâu từng chút một. Có thể cách hành xử của bà xuất phát từ tính cách khắt khe, có thể do trước đây bà đi làm dâu cũng rất khổ sở, vất vả, bị mẹ chồng “hành” nên tính cách đâm ra khắc nghiệt với con dâu sau này, có thể do cách hành xử của em chưa khéo…
Rất khó để xác định được nguyên nhân vì sao bà lại hành xử như vậy. Nhưng dù sao đi nữa có một sự thật mà em phải chấp nhận: đó là dù bà có thế nào đi nữa thì cũng là mẹ của chồng em, dù bà không có công sinh thành, nhưng cũng có công dưỡng dục thì chồng em mới có được như ngày hôm nay. Là một người vợ, em đã làm những gì để thể hiện bổn phận, trách nhiệm của một người con dâu, đã biết kính trọng, chăm sóc, phụng dưỡng bố mẹ chồng…
Hiện tại em và chồng em vẫn còn đang ở nhà bố mẹ chồng, đồng nghĩa với việc mẹ chồng em vẫn đang phải lo lắng hai người, cho hai người một nơi để ở, để sinh sống, hai người còn chưa thể tự lập, chưa làm chủ được cuộc sống của mình, vẫn phải nhờ vả, phụ thuộc thì thật khó để cả hai có thể có tiếng nói trong gia đình.
Các mối quan hệ trong hôn nhân (vợ - chồng, cha mẹ - con cái, mẹ chồng – nàng dâu…) vốn đã ẩn chứa nhiều vấn đề phức tạp, khó mà phân định đúng – sai. Thế nên để gia đình yên ấm, rất cần có sự khoan dung, khéo léo của mỗi người. Sự cứng nhắc, háo thắng, quyết phân định đúng sai có thể chỉ khiến mâu thuẫn ngày càng sâu sắc, các mối quan hệ trên đà rạn nứt, tan vỡ mà thôi.
Tóm lại, nếu em muốn mối quan hệ giữa mẹ chồng - nàng dâu tốt hơn, em không thể bắt mẹ chồng em phải thay đổi thái độ, phải tôn trọng em, hay đối xử tốt với em được. Nhưng em hoàn toàn có thể điều chỉnh những hành vi, cách ứng xử của bản thân mình. Nếu em cố gắng để làm tròn vai trò, trách nhiệm của người con dâu, yêu thương và kính trọng bà cũng như vợ chồng cố gắng làm lụng để vun vén, xây dựng gia đình, để có cuộc sống dư dả, độc lập, không phụ thuộc, có khả năng để phụng dưỡng cha mẹ chu đáo khi về già thì có lẽ không có lý do gì mà bà không tôn trọng, yêu quý em.
Thứ hai: Trong mối quan hệ với chồng, theo như em chia sẻ, chồng em có nhược điểm là không có chính kiến, anh ấy quá phụ thuộc vào mẹ và nhiều khi đã khiến em tổn thương. Nhưng là con người anh không có khuyết điểm. Tin rằng bên cạnh nhược điểm đó, anh ấy cũng có nhiều ưu điểm khác thì em mới quyết định lấy anh ấy làm chồng chứ. Hơn nữa, em cũng cần xem lại thái độ ứng xử của mình với chồng đã phù hợp hay chưa? Em không thèm phản hồi khi anh ấy trò chuyện, điều đó đã thể hiện sự tôn trọng - vốn là nguyên tắc tối thiểu trong đời sống vợ chồng?
Tóm lại, nếu em muốn mối quan hệ giữa hai vợ chồng gắn bó, hòa hợp, hạnh phúc thì em không thể đòi hỏi chồng ngay lập tức thay đổi theo ý em được. Nhưng em hoàn toàn có thể điều chỉnh những hành vi chưa phù hợp của bản thân mình để chồng cảm thấy được yêu, được tôn trọng, chấp nhận. Khi cảm nhận được điều đó thì anh ấy sẽ tự khắc điều chỉnh bản thân mình dần dần để xứng đáng với em hơn.
Về vấn đề nhận con nuôi, việc nhận con nuôi có thể kéo theo nhiều vấn đề phức tạp (thủ tục hành chính, pháp lý, những mâu thuẫn trong quá trình nuôi dạy con...). Do vậy, đa phần các cặp vợ chồng đều mong muốn đứa con phải là người mình sinh ra, nuôi nấng. Vợ chồng em nên tích cực đi thăm khám ở các bệnh viện uy tín có chuyên khoa sinh sản, hiếm muộn để có biện pháp hỗ trợ hiệu quả, tránh làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Thân chào em!