Căm hận người chồng bồ bịch khi đang mang thai con đầu lòng
Hiện giờ cháu đang đi du học lý do chỉ muốn trốn tránh bạn bè, gia đình, làng xóm một thời gian và cháu cũng xin nghỉ việc ở cơ quan cũ mà chưa xin được việc mới (vợ chồng cháu cùng cơ quan ah). Cháu học cùng bộ môn với chồng, bọn cháu chưa làm thủ tục ly hôn và coi nhau như người vô hình. Cháu và anh ta không sống chung nhưng cùng 1 tòa nhà. Sau khi sinh con sức khỏe cháu không tốt nên cháu chọn sống gần với những người Việt để có gì còn có mọi người giúp đỡ. Tất cả bạn bè người Việt đều biết chuyện của bọn cháu.
Anh ta đã hết học bổng 2 năm nhưng không hoàn thành chương trình học nên phải ở lại tự túc còn cháu mới sang được 9 tháng và chương trình của cháu là 3 năm. Gần đây anh ta công khai quan hệ với 1 cô gái đã học xong chỉ chờ nhận bằng nhưng lại không về nước. Họ không ngại ngần tình tứ trước mặt cháu và tất cả mọi người trong những cuộc liên hoan chung. Cháu không muốn ly hôn nhanh chóng vì không muốn làm cho gia đình anh ta được thỏa mãn. Cháu im lặng nhưng vẫn rất căm hận gia đình đó, nhất là khi nghĩ đến con gái chưa kịp chào đời của cháu. Chắc cô chú cũng hiểu cảm giác của cháu khi nhìn thấy họ. Cháu vẫn tỏ ra bình thường nhưng cháu không thể vô cảm được. Đã có lúc cháu nghĩ đến việc nói để họ bẽ mặt vì bọn cháu vẫn chưa ly hôn nhưng họ trơ trẽn vậy thì cháu lại thôi. Cháu cũng nghĩ đến việc nói sự thật cho thầy hướng dẫn của anh ta nhưng lại sợ ảnh hưởng vì cháu còn ở đây dài. Anh ta sang đây học là có bạn giới thiệu, năng lực cũng không có gì nên hoàn toàn phụ thuộc vào giáo viên hướng dẫn. Thầy giáo ở đây lại quá tốt giúp đỡ anh ta qua tất cả các kỳ thi. Thậm chí cháu còn nghĩ đến việc làm gì đó để anh ta đau đớn nhưng một đứa con gái như cháu thì làm được gì và đó là tội ác.
Điều cháu buồn nhất ở đây là cháu đã trốn tránh bạn bè người thân ở nhà để sang đây, nhưng trong cái xã hội thu nhỏ toàn những người trẻ tuổi mang danh trí thức lại đối xử phân biệt với cháu. Anh ta mồm mép hơn cháu nên họ có vẻ đứng về phía anh ta. Cháu cũng biết là họ muốn tốt cho cháu nên cũng thẳng thắn đánh giá và khuyên cháu hãy lo cho tương lai. Giờ đây khi anh ta công khai với người con gái khác, mọi người cũng im lặng chỉ nói với hãy coi như không nhìn thấy gì. Họ nói không có tư cách gì để xen vào chuyện này. Nhưng cháu thiết nghĩ bản thân người phụ nữ đã bị xã hội đánh giá khắt khe hơn rồi, khi có những chuyện bất công đến với họ nếu xã hội cứ thờ ơ nữa thì những kẻ bội bạc kia càng lấn tới và càng xảy ra tình trạng này nhiều hơn. Cháu biết cháu cần bình tĩnh, tập trung vào học tập và lo cho tương lai sau này nhưng trong lòng cháu không thể yên được. Cháu không dám nghĩ đến một sống bình thường đến với một người phụ nữ đã bị chồng ruồng bỏ. Cháu phải làm sao để thoát khỏi những suy nghĩ vớ vẩn ấy đây ạ? Cháu mong các cô chú hãy cho cháu một lời khuyên. Cháu xin cảm ơn ạ!
Chào em!
Cảm ơn em đã tin tưởng và gửi gắm tâm sự của mình đến với chương trình. Qua chia sẻ của em, chị cảm nhận em đang cảm thấy buồn phiền và hận thù chồng vì sự vô tâm, phản bội của anh ta. Chúng ta cùng nhau trao đổi khó khăn này cùng em.
Có lẽ ai trong hoàn cảnh của em cũng đều có tâm trạng tương tự. Cái cảm giác bị tổn thương, bị phản bội chi phối khiến em không thể bình tĩnh để đưa ra cho mình một lựa chọn phù hợp và sáng suốt nhất. Hiện nay em vẫn chìm đắm trong sự bực tức, khó chịu và nuôi dưỡng cảm xúc hận thù với người đàn ông kia. Không biết chuyện chồng ngoại tình là nguyên nhân khiến em và chồng bất hòa hay còn lý do nào khác? Hiện nay hai vợ chồng không sống cùng nhưng lại ở gần, học cùng môn có lẽ việc chạm chán, gặp gỡ là điều thường xuyên. Dù nói coi nhau như vô hình nhưng anh ta và mối quan hệ ngoài luồng kia đang là cái gai trong mắt khiến em luôn canh cánh không nguôi.
Chị không hiểu vì lý do gì khiến em không muốn ly hôn? Ngoài việc em không muốn cho anh ta và gia đình hả hê, thoải mái thì có còn điều gì khác khiến em không dứt khoát với mối quan hệ này? Em gái ạ, không biết người đàn ông kia có cảm thấy khó khăn hay gia đình có bị trả giá hay không nhưng trong chính cuộc sống của em, tâm trạng của em đang cho thấy có sư bất ổn. Đó là sự bế tắc, ngột ngạt, khó chịu vì cảm thấy căm hận họ. Nếu tiếp tục nuôi dưỡng cảm xúc tiêu cực này không ai khác chính em làm hại bản thân và cuộc sống của mình. Em có nghĩ đến việc sẽ xem xét lại mối quan hệ này một lần nữa, liệu có cách nào hóa giải mâu thuẫn, có thể nối lại tình cảm hay không? Nếu không thể, em hãy cân nhắc đến việc mạnh mẽ chấm dứt cuộc hôn nhân đau khổ này để giải phóng cho bản thân. Em có chắc việc trả thù sẽ khiến em thanh thản hơn không và em có đang biến mình trở thành họ khi làm người khác đau mà không ý thức được hành động của mình? Cuộc sống này có nhiều điều đẹp lắm, tại sao yêu nhau không hết mà phải chuốc hận thù? Như em chia sẻ, xã hội vốn tồn tại nhiều bất công đặc biệt với người phụ nữ nhưng em nghĩ sao với việc sẽ chiến thắng số phận, vượt lên nghịch cảnh để thành công và thật hạnh phúc. Nếu như em luôn sống trong cảm giác bế tắc, theo dõi sự phản bội và nuôi dưỡng lòng hận thù thì em là mới là người đáng thương vì ngoài kia người chồng đang vui vẻ với một tình yêu mới, còn em sao phải đau khổ vì một kẻ bạc tình?
Em biết không cuộc sống ra sao là do cách chúng ta lựa chọn. Một người phụ nữ bị chồng ruồng bỏ thì đã sao? Em vẫn là một cô gái mạnh mẽ, tự lập, tài năng và hơn hết vẫn là một người con hiếu thảo, một người bạn chân thành, một người hàng xóm tốt bụng…Tất cả những điều đó làm nên con người của em chứ không phải hoàn cảnh em gái ạ. Nếu mạnh mẽ từ bỏ những gì không thuộc về mình thì có thể em sẽ tìm cho mình một cuộc sống mới, nơi đó em có một người chồng yêu thương em chân thành, chung thủy và chăm lo cho em chứ không phải một người chồng vô trách nhiệm, bội bạc. Có gì phải hối tiếc phải không nào?
Chị hi vọng em đủ mạnh mẽ để vượt qua những ám ảnh tâm lý và sáng suốt đưa ra lựa chọn quyết định cho cuộc đời.
Chúc em những điều tốt lành nhất