Chỉ cần anh "tồn tại" bên em thôi, anh không còn thương em cũng được...
Em và chồng quen nhau được 3 năm thì kết hôn, giờ em đã có 1 bé trai 5 tháng. Em đang nghỉ thai sản, còn 1 tháng nữa mới đi làm lại. 2 vợ chồng em làm cùng công ty, anh đang làm, còn em đang ở nhà bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng em rất tốt, họ rất thương em, 2 người họ không có gì để nói.
Nói về chồng em, thật tình thì anh rất giỏi từ công việc bên ngoài đến việc nhà, anh phụ em, gì làm được anh làm, từ giặt đồ hay nấu cơm. Có 1 điều là anh thích nhậu, chỉ cần bạn điện thoại là khuya sớm hay mưa nắng anh cũng không từ chối. 2 năm cưới không biết bao lần em khóc thầm ban đêm nằm đợi anh về.
Sáng ra em tỏ vẻ bình thường thì thôi; chỉ cần em hỏi, nói nhẹ thôi anh đi gì khuya hay đi với ai, là mặt anh đổi sắc liền, mắng em không tôn trọng chồng, không hiểu chồng, tối đến ôm đồ ngủ riêng, có khi cả nửa tháng không ngủ chung lại. Sáng cũng chở em đi làm do 2 đứa làm chung, nhưng không thèm nhìn tới mặt hay hỏi 1 câu, giống như em làm gì có lỗi không bằng.
Rất nhiều lần như thế, chuyện không đáng đâu, nói chuyện chơi tý thôi anh cũng làm to lên rùi lại tiếp tục như thế, riết rồi em cũng chán lắm cứ muốn bỏ cho xong, nhưng còn thương anh nhiều nên không làm được, em cố chịu như thế. Giờ có con rồi cứ nghĩ anh sẽ thay đổi, không ngờ anh vẫn vậy, em không nói, chỉ khóc thôi, đến ba mẹ chồng con ra mặt chửi anh thay em.
Hôm rồi, 2 vợ chồng đang nhắn tin nói chuyện vui vẻ, anh hỏi em, muốn anh nói thật lòng không? Em bảo anh nói đi, anh nói tình cảm anh dành cho em đã hết từ lâu rồi, giờ sống với em chỉ là trách nhiệm. Em đau lòng như sắp chết đi, thật sự em rất thương anh, thương hơn bản thân em, nhưng tại sao anh lại đối xử với em như thế. Lần đầu, anh nói em giả ngốc bỏ qua, hôm sau anh làm mạnh hơn, tiếp tục nói và hỏi em tính sống như vậy hoài sao?
Ý anh muốn em chủ động ly dị vậy. Em lại khóc, 1 là vì em yêu chồng, 2 là vì muốn con em không phải mồ côi. Em đã xuống nước năn nỉ anh đừng bỏ em, chỉ cần tồn tại bên cạnh em thôi, không thương em nữa cũng đươc. Anh cũng không muốn vì anh nói sống như vậy không vui vẻ gì, em nhu nhược quá phải không?
Cho em hỏi sống với 1 người chồng đã hết yêu mình cũng không hạnh phúc vui vẻ gì đâu, nhưng xa anh em lại đau không làm được, em phải làm sao đây? Nếu ly dị em có được quyền nuôi con không? Em cảm ơn!
Chào em!
Phải rời xa người chồng đầu ấp tay gối với mình, người mình thực sự hết lòng yêu thương không bao giờ là điều dễ dàng đối với bất kì ai rơi vào hoàn cảnh này. Tôi hiểu em đang cảm thấy bối rối và khó khăn rất nhiều không biết nên lựa chọn như thế nào trong cuộc hôn nhân của mình. Bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi về vấn đề của em.
Em có chia sẻ rằng, em với chồng đã yêu và tìm hiểu 3 năm trước khi quyết định đến với nhau, mối quan hệ giữa em và nhà chồng rất tốt, mối quan hệ giữa hai vợ chồng theo em cũng chẳng có vấn đề gì to tát ngoài việc anh ấy hay đi nhậu với bạn bè. Dạo gần đây thì anh chia sẻ rằng anh ấy hết tình cảm với em từ lâu, anh ấy muốn ly hôn vì cuộc sống chung với em không khiến anh ấy vui vẻ gì.
Từ hôm anh ấy nói hết tình cảm cảm với em, em đã có cuộc nói chuyện thẳng thắn với nhau chưa em? Anh ấy hết tình cảm với em từ khi nào? Chắc hẳn không ai tự nhiên hết tình cảm với người mình đã từng yêu thương rất nhiều. Vậy không biết có nguyên nhân gì tác động khiến anh ấy hết tình cảm với em? Là do anh ấy cảm thấy không được hiểu, không được tôn trọng khi em cằn nhằn khi anh ấy đi nhậu về hay còn nguyên nhân nào khác?
Chuyện hôn nhân là chuyện cả đời, ly hôn cũng là chuyện quan trọng ảnh hưởng đến nhiều người khác nhau nên nếu có thể thì hãy cho nhau thời gian nhìn nhận lại xem vấn đề nằm ở đâu và có cách gì để có thể níu kéo, gìn giữ được nó không em nhé! Nếu không giữ lại được thì ít ra em sẽ không phải không hối hận vì những quyết định đưa ra vội vàng mà chưa được cân nhắc, xem xét một cách cẩn thận. Trong trường hợp em cố gắng hết cách rồi nhưng chồng em vẫn một mực muốn ly hôn. Cuộc hôn nhân này, càng níu kéo càng khiến em thấy mệt mỏi, nhu nhược thì buông tay cũng là một lựa chọn.
Như tôi nói ở trên, không ai rời xa người mình yêu thương mà cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc; nhưng mọi thứ theo thời gian rồi cũng sẽ nguôi ngoai dần đi. Chỉ cần em đủ mạnh mẽ, đủ tốt thì em sẽ xứng đáng có được hạnh phúc trong tương lai. Việc em có được nuôi con sau ly hôn hay không là do pháp luật quy định dựa trên độ tuổi của con, nếu con quá nhỏ thì thường sẽ được ở với mẹ. Bên cạnh đó, người ta còn xét đến tư chất đạo đức, nghề nghiệp và điều kiện kinh tế của mỗi người. Em có thể tìm hiểu thêm về pháp luật dể hiểu rõ hơn em nhé!
Chúc 2 mẹ con em sức khỏe và bình an!