Chồng đi xuất khẩu lao động thì vợ cũng đổi thay từ đó
Dạ chào bạn biên tập ạ. Mong các anh chị giúp em có lựa chọn đúng đắn ạ. Em năm nay 38 tuổi. Vợ em năm nay 28 tuổi. Chúng em cưới nhau từ năm 2014, lúc đó bố mẹ em đã mất, em thì cũng làm ăn mà đổ bể nợ nần. Khi cưới, vợ em biết điều đó nhưng vợ yêu em và đồng ký lấy em, khiến em cảm thấy thật may mắn vì có người dám chấp nhận và cưới. Rồi cũng năm đó thì sinh em bé. Em cố gắng đi làm tích cóp nhưng cũng chỉ đủ chi tiêu và trả lãi cho những khoản nợ. Sau cùng em quyết định đi lao động nước ngoài 3 năm để cải thiện tình hình.
Năm 2016 em sang Nhật làm suốt hơn 1 năm, em làm việc ngày nào cũng gọi điện video về nhà. Gửi tiền về trang trải cuộc sống và nợ nần. Tuy xa xôi nhưng cả hai đều rất hạnh phúc. Rồi khi bé lớn, vợ em đi làm nhờ ông bà ngoại trông cháu. Công việc của vợ về khá muộn thường là 8 giờ về đồng nghĩa việc lúc đó giờ ở Nhật là 10 đêm. Chúng em ít đc gặp nhau hơn. Dần thấy vợ em hay đăng hình và trau chuốt hơn. Em tôn trọng và cũng thấy bình thường. Cũng tham gia bình luận nhưng vợ em dần thưa trả lời em cũng dần cảm thấy không ổn. Lúc vui vẻ cũng có lần nhắc nhở. Nhưng có vẻ như vợ em không mấy để ý và vẫn tiếp tục đăng.
Năm 2018 sốt ruột và nhớ nhà, em về nước chơi cùng vợ con đi chơi và tâm sự mọi chuyện có thể đó em suy nghĩ quá. Rồi hết lịch nghỉ em lại sang Nhật làm việc đến 1 năm cuối em cảm thất khó chịu thực sự. Nói chuyện thưa dần mỗi lần nói chuyện chỉ soi điện thoại về con mà ít dám nhìn thẳng vào em nói chuyện. Mỗi lần bình luận facebook cũng hầu như không trả lời. Em thật sự hoang mang. Rồi thời gian qua đi, em hết hợp đồng về nhà vợ chồng gặp nhau có vài bữa đầu vui vẻ rồi mọi chuyện nhạt dần đặc biệt chuyện chăn gối vợ chồng, vợ hầu như tránh né. Em hỏi nguyên nhân chỉ nói không thích.
Qua gần 1 năm, tháng 8/2020, em sinh bé thứ 2 nhưng có lẽ cũng là do em muốn mà có. Tưởng có thêm em bé mọi chuyện sẽ tốt hơn. Nhưng rồi một cháu lớn nhà em lúc đó 7 tuổi hay nói chuyện với em về một người đàn ông cháu nó dẫn là “ mẹ gọi bằng anh và hay đón con đi học về và đi ăn chè nữa”, thời điểm này em vẫn bên Nhật và cũng khoảng thời gian mà vợ em ít hỏi thăm nói chuyện. Cháu kể chú ấy hay mua quà và đã từng về nhà mình. Lúc đó em thực sự rất buồn. Vợ mới sinh 2 tháng, em cũng vẫn im lặng, rồi khi được gần 4 tháng vợ em mổ đẻ em cũng biết là chưa đc quan hệ nên cũng chẳng dám đòi chỉ muốn có cảm giác được yêu thôi, nhưng mỗi lần đụng vô vợ là cô ấy khó chịu và nói những từ ngữ khiến em khó chịu.
Rồi nhiều lần như vậy em khá bực tức và nói chuyện về người đàn ông kia. Vợ em một mực nói không có khi em nói con nói như vậy thì vợ bảo chỉ là bạn công việc. Nhưng em sắp nối toàn bộ sự việc xem lại face phát hiện 1 người luôn thả tim mỗi bình luận của vợ mà em nghỉ ngờ và làm một bài thử là em đã lén theo dõi điện thoại vợ và khẳng định vợ ngoại tình còn mức độ tới đâu thì cần vợ em nói chuyện. Vợ vẫn giấu sau khi tìm chứng cứ về người đó. Vợ em đã thừa nhận gần như đã hết tình cảm với em và có tình cảm với người đó.
Em đã rất buồn và nói vậy thì mình li dị khó khăn quá em sẽ nuôi con. Cô ấy xin lỗi và khóc cả một đêm. Thực sự dù buồn nhưng em rất yêu vợ em đã tha thứ nhưng mỗi khi động vô cô ấy vẫn một thái độ cũ rồi lại xảy ra mâu thuẫn. Đỉnh điểm lần thứ 2 em phải gọi bà ngoại và nói toàn bộ sự việc bà quá bất ngờ và vun vén bảo vợ chồng phải vì con. Mọi chuyện dần tất cả bên ngoại biết nhưng bên nhà em không ai biết, em hiểu là không thể để mọi người biết sợ nhà em xấu hổ.
Em có yêu cầu gặp người đàn ông kia nói chuyện. Sau rất nhiều lần em vợ cho số điện thoại và gặp. Vì sợ bản thân mất bình tĩnh em cố tình đưa con đi theo khi gặp người đàn ông kia. Người đàn ông kia thừa nhận nhưng chỉ đang nghĩ bạn bè. Em cũng không quá nặng nề và nói chuyện như những người có học. Và biết cậu này nhà khá giàu cũng đã có vợ và 2 con. Mặc dù rất buồn nhưng vì vợ đã xin lỗi và thành thật vì con em đã bỏ qua và nói với vợ khi có cùng bà ngoại. Em yêu cầu vợ không gặp hay liên lạc với người đó nữa.
Nhưng chưa đầy 2 tháng là Tết . Ngày 30 Tết thấy vợ dưới bếp lén lút nghe điện thoại em thấy lạ và cố tình cầm xem thì thấy có cuộc gọi video một người đàn ông đeo khẩu trang, em cầm điện thoại soi vợ và hỏi là ai nhưng vợ em không nói và cảm thấy khá là run. Em xem tin nhắn thì xoá hết mỗi khi nhắn tin xong. Gặp hỏi vợ chỉ bảo là bạn. Qua tìm hiểu em biết vợ đang giấu. Trong lúc nóng giận em đã đạp vỡ điện thoại vợ vô tình làm bên nhà em mọi người biết. Sau khi đập vỡ điện thoại em lấy sim đăng nhập Zalo giả làm vợ em nói chuyện với người đàn ông kia. Em giả vợ tỏ ra yếu đuối nhằm xem người đang ông kia thế nào và thực sự quá buồn toàn những lời yêu thương khiến em không thể chịu nổi.
Sau giao thừa em về em nói thẳng thắn với vợ là li dị, vợ không nói gì và vẫn kiên quyết nói chỉ là một chị ở shop nói em không tin thì lên nhà chị. Vì cô ấy không biết là em đã biết sự thật. Em quá tức giận ngay ngày 1 tết em không giữ được bình tĩnh đuổi vợ đi vợ cũng không nói gì và gấp quần áo về nhà ngoại rồi 2 chị dâu vào nói chuyện em buồn quá nên đi khỏi nhà, đồng ý tết xong rồi tính. Rồi qua tết bà ngoại biết nhưng cũng không biết nói gì chỉ nói hãy vì con. Em đã nói chuyện với ông bà và thẳng thắn với vợ . Vợ em cũng đồng ý ly thân 6 tháng. Em quyết định ra khỏi nhà nhưng hàng tháng vẫn gửi tiền cho mẹ con sống.
Tuy em rất giận nhưng tình cảm với vợ vẫn không có chút thay đổi chỉ là quá buồn mỗi khi nghĩ tới. Trong suốt 6 tháng em vẫn về tuần 1 đến 2 lần về với con và nói chuyện giải thích với vợ để hàn gắn tình cảm nhưng đổi lại chỉ là im lặng. Mỗi khi muốn gần gũi vợ vẫn không cho. Quá buồn và chán nản em chơi bời đỏ đen tiêu pha gần hết số tiền tích cóp và thẳng thắn với vợ rằng mình chẳng còn gì, vợ có thể ra đi thoải mái mà không lo mọi người dị nghị . Bản thân em rất yêu vợ nhưng không vì thế mà níu kéo vợ khi tình cảm đã hết. Nhưng dù có làm thế nào cô ấy vẫn không nói chuyện. Với người ngoài vẫn bình thường nên không thể là trầm cảm được.
Hiện tại đang giãn cách xã hội lần 2 ở Hà nội khó khăn mọi bề em không thể về quê nhưng một lời hỏi thăm động viên từ vợ cũng không có. Thực sự em rất buồn. Rất yêu vợ. Dù vợ không còn tình cảm thì muốn vợ cứ chia tay em vẫn lo cho con cái miễn sao vợ hạnh phúc và thoải mái em rất sợ vợ buồn và cứ mãi im lặng. Sự im lặng của vợ đã làm em bối rối và liên tục mất ngủ gần 1 năm qua. Giờ mong trương trình giúp em hiểu thêm về vợ em giúp em có quyết định cho tương lai với ạ.
Thân ái
Chào em,
Tôi cảm nhận được những trăn trở của em trong mối quan hệ của hai vợ chồng suốt thời gian qua. Và khi đọc những chia sẻ ấy, tôi nhìn thấy rõ nỗ lực hàn gắn của em ở trong cuộc hôn nhân này. Tuy vậy, vợ em lại lựa chọn giải pháp im lặng nên càng khiến cho em khó khăn trong việc đưa ra quyết định.
Hai vợ chồng em đến với nhau xuất phát từ tình yêu, từ tinh thần tự nguyện và muốn bên cạnh nhau lúc khó khăn nhất. Và có lẽ bởi vậy, nên dù vợ em có trót lỡ lầm nhưng em vẫn muốn bên cạnh cô ấy vì trân trọng tình cảm tốt đẹp trước đây của vợ, vì đó là mẹ của các con em, và vì bản thân em cũng đã chịu nhiều thiệt thòi về mặt tình cảm trước đây. Tôi cũng thấy hiện lên ở em là một người đàn ông biết vì gia đình, chấp nhận vất vả để xây dựng kinh tế, mang lại cuộc sống đủ đầy cho vợ con. Mặc dù đi làm xa, nhưng em vẫn luôn dành thời gian để gọi về cho gia đình và kể cả ở trong hoàn cảnh vợ chồng ly thân nhưng em vẫn chu đáo chu cấp tiền cho vợ con, đó là những giá trị rất tốt đẹp mà tôi nhìn thấy ở con người của em.
Tôi nhận thấy em đã có những cách xử lý tình huống khá bình tĩnh trước sự việc phát hiện ra vợ dần phai nhạt tình cảm với mình. Mặc dù có những lúc không tránh khỏi sự tức giận, thất vọng nhưng đó là những bản năng rất con người, mà tôi cho rằng vợ em cũng không thể trách cứ em về điều đó. Và những gì em chia sẻ về việc em cố gắng hàn gắn tình cảm vợ chồng nhưng đổi lại chỉ là sự chối từ hoặc im lặng của vợ, thì theo tôi em cũng nên lựa chọn cho mình một cách làm khác phù hợp hơn, chẳng hạn như không đòi hỏi sự gần gũi nếu như vợ không muốn và cũng không cố gắng buộc họ phải nói khi họ vẫn muốn im lặng. Về một mặt nào đó, vợ em đã thừa nhận có tình cảm với người khác, còn lý do nào nữa hay không thì vợ em là người hiểu rõ nhất.
Tôi ủng hộ phương án ly thân để xem xét lại về tình cảm, còn sau đó các em sẽ cùng ngồi lại với nhau để đưa ra quyết định cuối cùng. Nhưng hãy phân tích cho vợ để cô ấy hiểu rằng con cái sẽ thiệt thòi ra sao nếu chúng phải sống trong một gia đình có vết khuyết. Và nếu nhất định ly hôn thì cô ấy sẽ định ra sao vì chắc chắn người đàn ông kia cũng khó để bỏ vợ con đến với vợ cô ấy. Rồi thì có dám chắc cô ấy sẽ tìm thấy hạnh phúc như những gì các em đã có với nhau hay không? Cần hiểu rằng hôn nhân luôn khác với khi yêu và hạnh phúc là chúng ta cùng nhau vượt qua khó khăn của hôn nhân chứ khổng hẳn là quay lại từ đầu. Không phải ai cũng có thể làm lại cuộc đời mình và với nhiều người đó chỉ là ảo vọng.
Còn đối với em, tôi có phần cảm phục vì em đã vượt qua được hoàn cảnh của mình để có được một gia đình. Nhưng tôi cũng có phần trách em khi cố tình xa ngã để rồi làm hỏng thành quả lao động suốt bao nhiêu năm qua của mình. Em cần phải biết tôn trọng thành quả lao động của mình, điều đó còn có thể là tương lai của con cái sau này. Nếu em muốn níu kéo vợ thì phải cho cô ấy thấy rằng em hoàn toàn đúng đắn, bản lĩnh và đầy lòng vị tha, yêu thương, chứ không phải làm hình ảnh của mình xấu dần đi, họ sẽ không quay trở lại vì thương hại em mà chỉ càng thêm hết tình cảm với em.
Có nhiều lúc sự việc xảy ra không phải do lỗi của chúng ta, nhưng ta hoàn toàn có thể làm thay đổi mọi thứ bằng cách mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn. Vượt qua điều đó đi em, bằng cách làm việc chân chính, vẫn thương yêu các con, vẫn tử tế với vợ. Còn quyết định ra sao cứ để cho vợ em lựa chọn, vì em vẫn còn có lý do là các con để mà cố gắng.
Biết rằng trước tình hình dịch Covid, ai cũng có những vất vả, âu lo. Thay mặt các chuyên gia Cửa sổ tình yêu, chúc em sức khỏe, công việc thuận lợi và cân bằng được cuộc sống em nhé.
Thân ái!