Chồng không quay về dù tôi đã tha thứ chuyện ngoại tình
Tôi đã khóc rất nhiều khi biết anh phản bội, càng đau lòng hơn khi tôi tha thứ nhưng anh vẫn quyết định không quay về với gia đình. Anh nói với tôi rằng, “Em không làm gì sai. Người làm sai là anh. Anh không giữ được mình. Nếu anh còn tiếp tục sống với em, anh thấy mình không xứng đáng với những gì em đã dành cho anh, cho cái gia đình này. Vì thế nên anh chấp nhận ra đi, không đem theo thứ gì ngoài những đồ dùng của cá nhân anh”.
Tôi đã hoàn toàn suy sụp khi anh quyết định như vậy. Vì quá lo cho gia đình, quá chu toàn với chồng, với con để rồi cuối cùng, tôi lại đánh mất nó như thế này sao? Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, bản thân tôi sai ở chỗ nào? Chẳng nhẽ tôi không bằng người ta để anh phải tìm cảm giác lạ bên ngoài sao?
Chắc các bạn có thể nghĩ rằng, do tôi chỉ ở nhà lo cho gia đình nên không chăm lo cho bản thân, nhưng sự thật không phải như vậy. Tuy tôi chăm lo cho gia đình nhưng hiện giờ con tôi cũng đã lớn, đã đi học nên tôi cũng có một chút ít thời gian để chăm sóc bản thân. Tôi cũng có tham gia câu lạc bộ thẩm mỹ, cũng luôn cố gắng làm mới mình để chồng hài lòng hơn. Là một người phụ nữ hiện đại nên tôi luôn cố gắng làm tất cả những gì tốt cho bản thân, cho gia đình mình nên tôi nghĩ, không có lý do gì khiến chồng chê tôi về ngoại hình hay không vun vén cho gia đình cả.
Tôi là một người phụ nữ khá nhẹ nhàng, khéo léo. Tôi luôn biết cách làm cho anh ấy vui. Với con cái hay gia đình hai bên cũng vậy, tôi luôn biết cách làm hài lòng mọi người. Cũng chính vì điều đó nên tôi luôn dằn vặt, “Tại sao anh ấy lại có thể làm như thế với mình?”.
Nếu nói anh ấy ham của lạ cũng không phải vì nếu ham của lạ, khi bị vợ phát hiện thì chắc chắn anh ấy sẽ quay về với vợ con. Đằng này, dù tôi có tha thứ, có van xin, năn nỉ thì anh vẫn không quay về với mẹ con tôi.
Tôi biết trong gia đình, không chỉ biết yêu thương, lo lắng là đủ. Nhưng các bạn ạ, thật sự, tôi đã làm hết khả năng của người phụ nữ rồi. Đến lúc này, tôi không còn gì để níu kéo anh nữa… Khi một người đã muốn ra đi thì sẽ không có gì có thể giữ chân họ ở lại.
Tôi sẽ nghe lời khuyên của các bạn. Tôi sẽ tìm một công việc nào đó phù hợp với bản thân mình để không phải chìm đắm trong nỗi đau này nữa. Rồi thời gian cũng sẽ trôi đi và tôi nghĩ, mọi chuyện cũng sẽ không còn nặng nề với tôi như bây giờ.