Chồng nằng nặc đòi chia tay khi còn con nhỏ để con bớt tổn thương...
Xin chào chương trình.
Em và chồng quen nhau cũng hơn 2 năm mới cưới, lấy nhau được 5 năm chúng em có hai bé trai, đứa lớn 4 tuổi và đứa nhỏ 2 tuổi. Em về sống chung với gia đình chồng (2 vợ chồng chị chồng và 1 chị chưa lập gia đình). Cuộc sống chung có những va chạm, mâu thuẫn với chị chồng. Khi có mặt chồng em (chồng đi làm xa 1 tuần mới về) và ba mẹ chồng lên ở thì anh chị đối xử rất tốt, khi không có thì xem nhau như người xa lạ. Và ba mẹ cũng tin là anh chị đối xử tốt, nhưng ba mẹ đâu hiểu được khi sau lưng ba mẹ em phải đối diện với những ánh mắt lạnh lùng.
Vì quá ấm ức khi sống chung mà không hiểu nhau, có lần em tâm sự với chồng nhưng chồng không có ý kiền gì cả, bảo em hy sinh vì chồng vì con đi, anh không có được tiếng nói nào cả, em cảm thấy mệt mỏi, chán chường chỉ muôn đi khỏi gia đình sống riêng. Nhưng anh là con trai út (có mình anh là con trai) nên không chịu ra riêng.
Lần đó vì buồn quá nên em có nhắn tin cho mẹ chồng nói ra sự thật, mẹ chồng không hiểu và mẹ bênh vực con gái ruột, lúc đó em không kiềm chế được nên nói thẳng với mẹ chồng chuyện chị em sống chung mà như người xa lạ, nhưng em chỉ nghĩ là nói ra để hiểu nhau thôi, nhưng bị mẹ chồng bắt lỗi đuổi ra khỏi nhà.
Chồng em dọn đồ cho em đi thuê phòng trọ ở. Lúc đó anh bảo đem con về quê gởi cho Cô và Chú ở quê (ở gần nhà ba mẹ chồng) Khi nào sắp xếp ổn định sẽ đưa lên, em cũng nghe lời chồng, đem con về gởi, nhưng đứa nhỏ còn nhỏ quá nên em đem về ở với em. Chỉ có 2 mẹ con ở với nhau, chồng đi làm 1 tuần về vẫn qua thăm 2 mẹ con.
Sau đó chồng không qua nữa, chỉ ghé thăm con thôi, anh nghe lời gia đình, không hiểu nỗi khổ của vợ, dù em đã xin lỗi ba mẹ rồi. Chuyện ngày càng căng thẳng hơn khi gia đình không chấp nhận em, chỉ muốn giành nuôi cháu. Anh đem luôn đứa nhỏ về quê dù em không đồng ý. Ba chồng thì bảo để con ở dưới quê ba mẹ sẽ lo cho nó đến lớn, nếu em đem con đi thì sẽ cắt đứt mọi quan hệ. Nên em đành cam chịu xa con, nhớ con. Vẫn mong chồng và gia đình chồng suy nghĩ lại, nhưng anh vẫn quyết tâm muốn ly hôn nhưng vẫn muốn con ở yên dưới quê.
Dù em đã xin lỗi, nhận hết lỗi lầm về mình, nhưng anh bảo là em vẫn vậy không có thay đổi để sống phù hợp vơi gia đình chồng. Anh muốn chia tay vì không thể sống chung trong gia đình anh đựơc nữa, anh cố chấp nghe lời mẹ, bảo em không tốt không cho con ở với em. chuyện xảy ra cũng hơn 1 năm rồi vẫn chưa nguôi ngoai. Anh bảo vì con nên chia tay sớm khi con còn nhỏ sẽ không hiểu chuyện. Nhưng em nghi ngờ anh có người khác nên muốn chia tay.
Em vẫn muốn vợ chồng sum vầy để lo cho con, em phải làm sao bấy giờ. Em mong nhận được lời khuyên. Em cảm ơn.
Chào em!
Chương trình hiểu được nỗi lòng của em khi chồng muốn ly hôn vì cho rằng em không thể hòa hợp với gia đình chồng. Đứng trước cảnh vợ chồng xa cách, không được gặp con, chắc hẳn em vô cùng buồn bã, đau khổ. Chương trình chia sẻ cùng em nỗi niềm này.
Ai kết hôn cũng mong có được một người đàn ông tình cảm, có trách nhiệm, biết quan tâm chăm sóc gia đình, có hiếu với cha mẹ. Tuy nhiên nhiều người chồng quá nghe lời cha mẹ, không có chính kiến, lập trường mà sẵn sàng từ bỏ vợ, từ bỏ gia đình nhỏ là một trở ngại vô cùng lớn. Em ạ, sống chung không hề đơn giản và sống với cả bố mẹ chồng, anh chị chồng lại càng phức tạp hơn. Có lẽ điều mà em phải chấp nhận rằng dù có muốn hay không đó vẫn là cuộc sống mà em phải đối mặt.
Mỗi người chọn cho mình một cách giải quyết, vượt qua khó khăn khác nhau và việc em nói ra những ấm ức với chồng và mẹ chồng cũng là cách thức để em cải thiện, thay đổi cuộc sống của chính mình. Nó không sai, chỉ có điều có thể do cách chia sẻ của em chưa khéo léo hoặc bản thân gia đình luôn có tư tưởng bảo vệ, che chở “người một nhà” và không tin tưởng em sẽ khiến mọi người có nhìn nhận không đúng, sai lệch về cách hành xử của em. Sự việc không may đã xảy ra rồi và em cũng đã thành thật nhận lỗi, xin lỗi và muốn làm lại nhưng tất cả mọi người lại không cho em cơ hội. Chồng em không còn muốn tiếp tục chung sống với em.
Nguyên nhân cụ thể về việc chồng không thuyết phục gia đình, không ở bên cạnh em mà muốn từ bỏ dừng lại có liên quan đến việc anh ấy có người khác hay quá nghe lời cha mẹ hay không thì chỉ anh ấy là người biết rõ nhất. Em chỉ có thể tìm hiểu thêm thông tin về chồng qua những mối quan hệ quen biết, hoặc nói chuyện trực tiếp để trao đổi về quan điểm và mong muốn của chồng.
Nếu như em đã nỗ lực hàn gắn, xin lỗi chồng tha thứ, gia đình chồng chấp nhận nhưng vẫn không được thì em cũng cần xem xét về việc một mình em không làm nên một gia đình hay không? Nếu chồng muốn từ bỏ thì em có cố bao nhiêu anh ấy cũng không quay lại, và cuộc hôn nhân cũng không thể duy trì. Chưa kể sau khi quay về em vẫn ở cùng bố mẹ chồng, anh chị chồng, có gì đảm bảo sẽ không có mâu thuẫn, em có chịu đựng được mọi sự xa cách, thờ ơ? Cuộc sống sẽ ra sao khi tiếp tục lặp lại những điều tương tự đã từng xảy ra trong quá khứ.
Nếu em cảm nhận vẫn còn hi vọng và bản thân muốn hàn gắn thì em có thể chủ động gần gũi, về thăm gia đình chồng. Em nghĩ sao khi bản thân thể hiện thành ý hối lỗi, muốn xây dựng lại mối quan hệ với họ. Em cũng nỗ lực tâm sự với chồng về mong muốn hai vợ chồng quay lại để bù đắp, nuôi dạy con cái, lấy con cái làm cầu nối tình cảm của hai người.
Mong muốn của em là chính đáng và đáng trân trọng nhưng trong trường hợp cố gắng mà chồng vẫn không hồi tâm chuyển ý thì em nghĩ sao với việc mạnh mẽ từ bỏ để giải thoát cho bản thân và tìm cho mình cuộc sống thoải mái hơn. Em cũng có quyền nuôi con và được pháp luật bảo hộ quyền nuôi con chứ không phải bị "bắt" mất con như hiện tại. Chẳng ai muốn ly hôn nhưng nếu tình cảm đã hết và mâu thuẫn không có cách nào giải quyết thì dừng lại là cách để giải thoát cho cả hai người. Có lẽ em thương các con nhưng nếu cứ để sự việc này kéo dài các con sẽ bị tổn thương nhiều hơn, không biết gia đình sẽ nói với các cháu điều gì về mẹ, họ chăm sóc ra sao và hơn hết em không được gặp các con là thiệt thòi từ cả con và mẹ.
Hi vọng những chia sẻ trên phần nào hữu ích với vấn đề của em!
Chúc em có sự lựa chọn đúng đắn