Cuộc sống vợ chồng mà không có lấy nổi một tiếng cười...
Xin chào anh/chị, Em 27 tuổi, chồng em 28t, chúng em kết hôn từ năm 2012. Lúc đó qua một người chị họ làm mai nên chúng em quen nhau khoảng 1 năm thì lấy nhau. Thời gian quen nhau chúng em không gặp thường xuyên do em học ở Sài gòn, còn chồng em đã học xong và về nhà ở tiền giang phụ buôn bán cùng gia đình, vì chồng em là con một.
Lúc quen nhau 2 đứa cũng không có tình cảm thắm thiết hay nhung nhớ như những cặp yêu nhau, đôi khi em tự hỏi có phải là tình yêu hay không. Quen nhau được 1 năm thì ba mẹ chồng em đòi cưới để ổn định và về quê phụ giúp nhà chồng. Lúc đó em cũng băn khoăn tự hỏi có nên cưới không, sao cưới lẹ vậy, em không muốn cưới sớm như vậy vì em học chưa xong, em chưa có làm được gì để báo hiếu ba mẹ, em còn nhiều mơ ước lắm. Nhưng vì gia đình 2 bên thúc giục và em sợ sẽ bỏ lỡ một người đàn ông tốt nên đã đồng ý.
Cưới nhau về không bao lâu thì em cũng học xong và về quê nhà chồng sống, vì có 2 căn nhà nên em không ở chung với ba mẹ chồng, chỉ chiều tối phải qua đó nấu ăn và ăn cơm thôi. Em không phải làm chuyện gì cực khổ cả, chỉ ngồi ở cửa hàng buôn bán vậy thôi, nhưng mà em thật sự không thích kinh doanh chút nào, em học mấy năm đại học ngành cử nhân anh văn để rồi không sử dụng lấy 1 chữ, mà nhà chồng thì luôn bận rộn nên em bắt buộc phải phụ giúp.
Chồng em thì không hút thuốc, nhậu nhẹt, cờ bạc, đánh vợ, yêu đương trai gái...., anh ấy chỉ biết cắm đầu vào làm và làm, rất chịu khó. Nhưng cách cư xử nói chuyện của 2 đứa với nhau thì cực kì khô khan, không nhẹ nhàng dịu dàng hay cử chỉ quan tâm nào hết, đặc biệt từ lúc có con tới giờ thì mọi chuyện càng tệ, con em sắp được 2 tuổi rồi. Cứ cách vài ngày là 2 người giận hờn cãi nhau vì những chuyện lặt vặt.
Cách suy nghĩ của 2 người hoàn toàn khác nhau, em thì được sống sung sướng cưng chiều từ nhỏ nên tính em rất thẳng và nghĩ gì nói đó, anh ta thì lúc nhỏ sống cực khổ không được ba mẹ yêu thương, đến lớn gia đình anh ta mới khá giả. Anh ta nói em cứng đầu, cố chấp, lúc nào cũng cãi lại hơn thua với anh ta, không chịu nghe lời anh ta..., còn em thì nói anh ta đối xử với vợ cọc cằn, không quan tâm, chỉ biết công việc, anh ta luôn xưng hô với em là " cô" với " tôi" nghe không có chút tình cảm nào cả, trước mặt người khác còn gọi em là "mẹ", em chạnh lòng vô cùng.
Em chưa bao giờ thấy ta có bất cứ biểu hiện lo lắng cho em trong suốt mấy năm qua. Lúc trước khi em còn học ở Sài Gòn, ở trọ 1 mình, nhà trọ là gia đình nên chỉ có mấy phòng trọ. Có lần em bị ngã xe gãy chân, đau vô cùng, tối đó em gọi điện thoại cho anh ta thì anh ta nói ngày mai em tự đón xe về đi vì anh bận học ở mỹ tho rồi (anh ta học thêm khoá trung cấp nông nghiệp), lúc đó em thất vọng vô cùng, chân em sưng to chỉ có thể lết đi thôi, tối đó chỉ biêt khóc.
Sáng hôm sau em phải đi khám chân nhưng không có lấy một người để đưa đi, em phải nhờ 1 người bạn của bạn em đưa đi đến bệnh viện và nhờ 1 người khác chở về. Trong bệnh viện chỉ có em và cây nạng, thấy em chống nạn đi từng bước thì mọi người xung quanh đều xót và hỏi tại sao chỉ có 1 mình?
Đến bây giờ em vẫn không bao giờ quên khoảnh khắc đó. Em lại mới cãi nhau với anh ta, anh ta nói em thờ ơ với công việc kinh doanh trong nhà, em thừa nhận vì em không thích công việc này chút nào. Nhưng nếu anh ta nói nhẹ nhàng thì em đã cố gắng thay đổi, đằng này anh ta nói chuyện nghe rất nặng, giọng đầy khinh bỉ cộng thêm cách xưng hô đó, và em chỉ biết im lặng, nước mắt trào ra và chạy lên lầu.
Em đang suy nghĩ xem mình có nên ly hôn hay không? Em chỉ tội cho con em, chúng em sống với nhau quá mệt mỏi, gia đình không có tiếng cười. À, ba mẹ chồng em thì rất dễ tính và tốt. Xin anh chị hãy cho em lời khuyên. Em chân thành cảm ơn!
Em thân mến!
Theo như em chia sẻ, cuộc hôn nhân của em có nhiều điều không như em mong muốn: chồng em là người tính tình cộc cằn, khô khan, không biết cách bày tỏ sự quan tâm đến người khác, vợ chồng em tính cách không hợp nhau, em không có hứng thú với công việc mà hiện tại vợ chồng em đang làm...
Thực tế những điều đó em đã nhận thấy trong thời gian hai người yêu đương, tìm hiểu nhau nhưng vẫn quyết định tiến tới hôn nhân vì "không muốn bỏ lỡ một người đàn ông tốt" chứng tỏ bên cạnh những ưu điểm, em cũng đã thấy ở chồng em và gia đình anh ấy có rất nhiều điểm tốt. Chính bản thân em cũng thừa nhận điều đó: anh không hút thuốc, không nhậu nhẹt, không cờ bạc, không đánh vợ, không yêu đương trai gái, rất chịu khó... Đó là những ưu điểm không phải chàng trai nào cũng có.
Đã là con người không có ai hoàn hảo cả và cũng không tránh khỏi những sai lầm, thiếu sót,...nếu em đừng quá cầu toàn, biết chú trọng vào mặt tốt của anh ấy, em sẽ yêu và trân trọng anh ấy hơn, hiểu anh ấy và cảm thông cho anh ấy hơn, tình cảm vợ chồng em tốt hơn. Ngược lại, nếu em chỉ nhìn vào nhược điểm của anh ấy, em càng thấy chán, ghét anh ấy, và từ suy nghĩ, cảm xúc tiêu cực sẽ chuyển hóa hành vi, cách xử sự tiêu cực, khiến tình cảm vợ chồng ngày càng xấu đi.
Em nói tính cách của vợ chồng em không hợp nhau: Em thì lấy lý do là "được sống sung sướng, cưng chiều từ nhỏ nên tính em rất thẳng và nghĩ gì nói đó" nên tùy tiện trong ăn nói, giao tiếp, không suy nghĩ sâu xa còn anh ấy thì "lúc nhỏ sống cực khổ không được ba mẹ yêu thương" nên luôn tỏ ra hà khắc, khô khan. Cả hai người đều vin vào những điểm hạn chế của bản thân để làm tổn thương nửa kia, khiến cho tình cảm vợ chồng nguội lạnh, không khí gia đình ngày càng nặng nề.
Trong đời sống vợ chồng, sự khác biệt, mâu thuẫn là điều tất yếu, nếu như ai cũng chỉ biết lấy cái tôi của mình để bao biện cho việc làm tổn thương người khác thì tan vỡ là điều khó tránh khỏi. Thay vì đó, nếu cả hai đặt mình vào vị trí của nhau để hiểu, cảm thông cho nhau, nhận thấy những điểm hạn chế, cách ứng xử chưa phù hợp của mình để điều chỉnh: em chú ý lời ăn, tiếng nói của mình, tránh làm anh ấy tổn thương, chồng em cũng mềm mỏng với vợ hơn thì có lẽ là hai người đã hòa hợp hơn rất nhiều.
Em không thể yêu cầu anh ấy hay bất kì ai thay đổi theo ý mình. Nhưng em hoàn toàn có thể điều chỉnh, thay đổi thói quen, hành vi của mình. Nếu như anh ấy cũng yêu em, yêu gia đình, nhận thấy sự thay đổi tích cực của em, tấm lòng của em dành cho anh ấy dành cho gia đình, anh ấy cũng sẽ cố gắng để không làm em thất vọng hãy tin như vậy em nhé, những gì từ trái tim sẽ đến được trái tim
Chúc em thành công!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.