Đánh nhau, cãi nhau, bỏ thai, ly hôn… cũng vì một chữ “TIỀN”!
Chào Cửa sổ tình yêu!
Tôi năm nay 30 tuổi, câu chuyện của tôi nó hơi dài dòng, có thể là do tôi bản lĩnh kém nên mới để mọi chuyện rối ren như vậy. Tôi và vợ quen nhau 6 năm, yêu nhau 2 năm, lấy nhau được 4 năm, có với nhau 1 đứa con hơn 3 tuổi, cháu rất ngoan và đáng yêu. Sau đây là nguyên nhân dẫn tới mớ bòng bong của vợ chồng tôi. Tôi xin tóm tắt:
Cưới nhau, tôi xây nhà, xây cửa, rồi xây quán kinh doanh nét hết tầm 600 triệu; nhưng tôi chỉ có 500 triệu, vợ cho mượn 100 triệu - nói là tiền mẹ cho để xin việc nhà nước (mẹ có 300 triệu để xin việc). Về kinh doanh nét, tôi gom góp để trả nợ mẹ vợ thì bắt đầu xảy xa mâu thuẫn. Vợ suy nghĩ tiêu cực về mọi người nhà chồng và ích kỉ nên tôi không muốn vợ cầm tiền, tôi đưa mẹ chồng cầm tiền dư thừa sau ăn tiêu cả nhà. Vừa để gom trả nợ, vừa để lo cho em gái học nốt Đại học. Vợ tỏ ra không vừa lòng, có con, vợ bỏ về lần 1. Hơn 1 tháng, tôi xuống đón về và hứa cho vợ cầm tiền; nhưng có nói giờ anh đang nợ, có cầm thì cũng phải trả nợ. Mẹ vợ có nói thêm, có nợ cùng trả. Được! Vậy tốt quá.
Về nhà, vợ cầm tiền nhưng phải chi tiêu và như kiểu không được như mình suy nghĩ nên lại mâu thuẫn lần 2. Lúc này, 2 vợ chồng mở quán gà như kiểu KFC ra kinh doanh, vốn ban đầu tầm 100 triệu. Sau 1 tháng kinh doanh, cô ấy không thấy tiền đâu, vì tháng thứ 2 là tháng tết, lãi bao nhiêu lại gom lại nhập hàng tết, gần 25 triệu tiền hàng lại cứ tưởng tôi giấu nên lại mâu thuẫn xích mích. Không nói ra nhưng vợ tôi thái độ rất ra mặt. Nói tại sao vợ cầm tiền mà chồng còn đếm. Tôi làm kinh doanh thì phải kiểm kê doanh thu xem làm ăn thế nào. Vợ đâu có hiểu. Thế là cô ấy lầm lì, ngấm ngầm giận hờn rồi xung đột với tôi.
Bán tới mùng 5 tết thì nghỉ, mùng 7 cô ấy về ngoại. Vì 2 vợ chồng lại xích mích nên 1 mình vợ tôi về quê trước. Tôi định khi nào vợ tôi mở lời thì về theo sau. Ai ngờ cái tính ương bướng và không chịu mở lời trước lần này vẫn vậy và thế là vợ tôi im luôn, cũng không thèm hỏi tôi vì sao tôi không về chúc tết bên ngoại và kèm theo bỏ mặc luôn tôi với quán gà mới kinh doanh. Nửa tháng sau, mẹ vợ cùng vợ lên mà không đưa con tôi lên theo bù lu bù loa các thứ với tôi và đòi mang đồ, xe về quê ngoại. Tôi mới không giữ được bình tĩnh nói to, mời mẹ vợ đi về, còn xe thì bao giờ mang con của con về đây thì thích lấy gì thì lấy.
Sau đó vài hôm, tôi bình tĩnh lại gọi vợ lên lấy xe về. Lúc gặp vợ, tôi cũng cố gắng làm hòa, giải thích các kiểu, mong vợ hiểu mà thay đổi, đỡ khổ con; nhưng vợ tất nhiên ương bướng không nghe. Được thời gian thì đại loại vợ và mẹ vợ gọi điện tiền nong, ý không đối tốt được với vợ thì trả tiền đi. Vài hôm sau, tôi đóng cửa quán, xoay xở tiền cùng bố chồng về ngoại trả tiền thăm con.
Sau đó nửa tháng, tôi cùng mấy người bên nội nhà tôi xuống muốn đón cháu về; nhưng bên ngoại không cho. Vậy là chỉ thăm con tôi rồi về. Từ đó, cứ 1 tháng tôi lại xuống Nam Định thăm con 1 lần. Cứ như vậy được nửa năm, có vẻ như bên ngoại không còn tha thiết gì nữa nên có đánh tiếng tôi xuống đón cháu về. Lại được bố mẹ chồng nhớ cháu, thương cháu nên có khuyên tôi xuống đón con lần 2; Nhưng tôi không muốn xuống, thế là ông nội xuống đón. Được vài hôm, vì cháu còn bé, chỉ quen mẹ, tối đến cháu nhớ mẹ, tôi thương con rớt nước mắt lại liên lạc với vợ rồi khuyên nhủ vợ về. Vợ lại ra điều kiện muốn về phải xuống xin lỗi bố mẹ vợ. Tôi đã rất khó chịu rồi, nhưng lại vì con, nuốt hận lại xuống dưới đó làm theo lời vợ, rồi vợ mới về.
Về thì tôi có bảo quán gà vẫn có đó, kinh doanh vẫn có lãi, tháng tầm 15 triệu, em có làm không anh cho em làm tất, được bao tiền em giữ tất, anh đi làm cái khác. Nhưng vợ nói không làm và tự đi xin việc kế toán ở ngoài, lương khoảng 4 triệu /tháng. Khi mới về thì ban đầu vợ cũng thay đổi đôi chút; nhưng chỉ được tầm 1 tháng là lại bản tính cũ. Còn tôi thì lúc này đã trở nên vô tâm hơn xưa. Tiền nong thì tiền ai nấy giữ. Quán gà thì tôi cũng chán nản, không còn tâm trạng làm như trước. Tôi để lại quán gà cho ông bà nội làm, quán net trước ông nội trông thì tôi thuê người trông. Được thời gian, tôi đi làm công ty ngoài lương tháng 6 triệu/ tháng, quán net thì bập bõm được vài tháng tới gần tết tôi cũng thanh lý nghỉ. Hàng ngày, vợ chồng đi làm, tôi vẫn giận vợ, chỉ mong vợ mở lời hối lỗi; nhưng không có chuyện đó. Vì vậy, chúng tôi ngày càng xa cách. Lúc này, ông bà làm quán gà tự chủ kinh tế, tôi thì làm công ty lương 6 triệu, vợ làm lương 4 tới 5 triệu. Vợ chồng tôi nuôi 1 đứa con gần 3 tuổi. Tôi bây giờ thì sòng phẳng với vợ, cũng chả mong gì vợ thay đổi, chán nản không biết làm như thế nào. Hàng ngày, sinh hoạt vợ chồng và 2 đứa con hết tầm 4 triệu thì tôi cưa đôi, đưa vợ 2 triệu .
Dần dần, vợ tôi coi thường, khinh thường, nói tôi kẹt xỉn, tính toán. Là vợ chồng mà cả tháng có khi chỉ quan hệ 2 - 3 lần, có tháng giận nhau cũng không thèm đụng vào nhau. Tôi là đàn ông, ham muốn cao nên lúc nào thèm quá lại sán vào vợ đòi quan hệ. Ban đầu, thi thoảng vợ còn từ chối nhẹ nhàng, dần dần mức độ tăng lên, mặc dù cả tháng mới dụng vào 1 - 2 lần nhưng vợ tôi bận lí do này nọ. Nói chung là cuộc sống cứ căng như dây đàn. Vợ tôi cư xử như kiểu cô ấy auto đúng nếu muốn đụng vào cô ấy. Từ chuyện con cái rồi gia đình nội ngoại. Tôi nói không bao giờ cô ấy nghe 1 lần. Đỉnh điểm gần đây, tôi quan hệ với vợ theo kiểu gượng ép, gần như là cưỡng bức. Tôi cũng chả thấy vui, mà vợ tôi thì mặt lúc nào cũng câng câng khó chịu.
Run rủi thể nào đúng cái lần quan hệ đó chúng tôi lại có đứa thứ 2. Thử que thử và đi khám thai thì báo có con được tầm 1 tháng. Tôi thì băn khoăn, nhưng nghĩ đến con tôi lại hi vọng, chỉ mong vợ thay đổi kiểu sống thì tôi sẽ tình cảm với vợ. Chỉ cần vợ không coi thường mình. Vợ tôi bảo có con rồi anh tính thế nào, giữ hay bỏ. Tôi mới bảo, giờ em phải thay đổi thì anh cũng sẽ thay đổi vì em, cùng nhau sinh con, dù sao thì đứa con đầu tiên cũng được hơn 3 tuổi rồi. Vợ tôi trả lời ngay là không muốn, vì chồng không ra chồng. Sau tôi nổi điên lên nói cho thì cô ấy bảo, giờ chưa thích hợp có con. Tôi cảm tưởng cô ấy vừa xin được 1 công việc nhẹ nhàng, không vất vả ở phòng khám nên không muốn có con. Tôi mới bảo nếu cô nhất quyết bỏ đứa con này thì chắc chúng ta không thể sống với nhau được. Cô ra khỏi nhà tôi, sống đâu thì sống.
Tôi tưởng nói như vậy cô ta biết sợ; nhưng không cô ta đi tìm nhà trọ và thái độ với tôi ra mặt, coi thường tôi. Đi làm từ sáng tới tối 7 giờ mới về. Đến bữa cơm cô ta cũng không thèm gọi tôi xuống ăn cơm mà toàn sai con lên gọi. Cộng thêm vấn đề đứa con thứ 2 cô ta cứ nhất quyết đòi bỏ, mặc dù có hỏi tôi cho có lệ. Tôi mới không giữ được bình tĩnh, có tát nhẹ cô ta 1 cái, thì cô ta tát lại tôi 3 cái. Sau đó, tôi điên lên, lao vào giữ 2 tay cô ta tát cho cô ta 2 cái mạnh hơn và cô ta vùng vằng như 1 con điên, cào chảy máu tay tôi. Sau đó, bố mẹ chồng biết, sợ chúng tôi không giữ được bình tĩnh nên đã bảo tôi ra quán net, ngày xưa, tôi xây đóng cửa ra đó ở tạm. Ngay hôm sau, cô ta cùng con tôi dọn ra đó. Ngoài đó thì có đầy đủ tiện nghi có thể ở rồi. Tôi cứ tưởng sau khi bình tĩnh lại thì cô ta sẽ biết suy nghĩ; nhưng không, vài hôm sau cô ta nói là đã uống thuốc bỏ thai từ ngay sau hôm đánh nhau rồi. Và sau 1 tuần ở ngoài quán thì cô ta đang bảo làm đơn li hôn, ai nuôi con thì nuôi. Khi biết cô ta phá thai đứa thứ 2, tôi đã thề trong đầu là sẽ không bao giờ bỏ qua cho vợ tôi nữa; nhưng cứ gặp con, nó ngây thơ, ngoan ngoãn tôi lại không cầm được nước mắt, cũng có thể do tôi yếu hèn.
Tôi giờ không biết thế nào, gần tết rồi, con tôi thì mới 3 tuổi 5 tháng. Hiện tại thì 2 mẹ con vẫn đang ở quán, tôi vẫn gặp được con, nhưng vợ tôi có vẻ vẫn như xưa, vẫn quyết liệt. Tôi sợ tôi phải xa con, mà nuôi con thì không biết tôi làm nổi không vì trước giờ nó đã theo mẹ .
Xin cho tôi lời khuyên, có phải chuyện tiền nong tôi đã sai hay vợ tôi sai. Tôi phải làm như thế nào?
Chào bạn,
Chương trình hiểu rằng bạn đang băn khoăn về mâu thuẫn gia đình liên quan đến vấn đề tài chính. Bạn cảm thấy không được tôn trọng khi vợ bạn luôn coi thường những việc bạn làm và cũng vì vấn đề kinh tế mà hai vợ chồng bạn không ít lần xung đột, mâu thuẫn và đỉnh điểm là có những cãi vã, đụng độ, đánh nhau xảy ra. Hiện tại thì vợ bạn đang muốn ly hôn và bạn thì không mong muốn điều đó vì thương con còn quá nhỏ. Tôi chia sẻ với bạn về vấn đề này.
Khi kết hôn đồng nghĩa với việc có thêm một gia đình mới, việc cư xử sao cho hài hòa giữa hai bên gia đình không phải lúc nào cũng dễ dàng. Đã là vợ chồng thì trong mọi việc ở gia đình cần có bàn bạc, thống nhất ý kiến. Vì hai vợ chồng bạn có quá nhiều mâu thuẫn tích tụ lại, việc cô ấy muốn ly hôn chỉ là “giọt nước tràn ly” mà thôi. Bởi lẽ, khi có những khó chịu, những mâu thuẫn thì cả hai bạn không dứt khoát ngay mà ai cũng lựa chọn việc im lặng. Khi bạn không hài lòng điều gì, bạn cần trao đổi rõ ràng với vợ để cô ấy hiểu mong đợi của bạn. Khi cô ấy bực dọc thì cả hai vợ chồng cũng nên nói chuyện với nhau thay vì giữ im lặng và “chiến tranh lạnh”. Nhiều khi không nói gì khiến người khác ngầm hiểu như vậy là đồng tình hoặc cảm thấy mọi việc không có gì quá nghiêm trọng.
Để vợ bạn hiểu, bạn cần chia sẻ những tâm sự, cảm xúc của mình để cô ấy hiểu; thậm chí cả việc cô ấy thờ ơ, vô tâm khiến bạn cảm thấy buồn như thế nào. Cuộc sống hôn nhân không phải là việc hai người cùng nhau chơi trò chơi trốn tìm để đoán ý người kia, mà hơn hết cần có sự bàn bạc, trao đổi với nhau một cách rõ ràng, cụ thể. Hơn nữa, những mâu thuẫn xảy ra thì là do cả hai tạo nên, ai đúng, ai sai trong trường hợp này không còn quá quan trọng nữa vì chắc hẳn thì cả hai người cùng chưa đúng mới gây ra những việc “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay” với nhau như vậy. Vì thế, nếu hai vợ chồng có hòa hợp được thì cũng nên rõ ràng hơn với nhau trong vấn đề này để con cái có thể sống trong môi trường lành mạnh hơn thay vì thấy bố mẹ đánh, cãi, chửi nhau.
Tuy nhiên, hiện tại vợ bạn đã có quyết định dừng lại cuộc hôn nhân này; mà bạn lại không mong muốn điều đó. Tất cả những gì bạn mong muốn có xuất phát từ tình cảm vợ chồng vẫn còn nhiều hay thực sự mong muốn hàn gắn hay không? Nếu có thì hãy nói chuyện lại với vợ bạn để cả hai cho nhau một cơ hội thay đổi, hòa hợp cho con cái một gia đình. Còn nếu chỉ là vì con còn nhỏ chứ hai bạn không còn chút tình cảm nào với nhau, thì bạn nên cân nhắc đến việc hai bạn quay lại, tiếp tục tháng ngày mâu thuẫn, cãi vã, đánh nhau thì con cái có hạnh phúc hay không?
Hiện tại, từ những mong muốn của bạn, có lẽ hai bạn cần cho nhau thời gian suy nghĩ về tình cảm của mình. Sau đó, vợ chồng có thể ngồi lại nói chuyện với nhau thật nghiêm túc, đưa ra những suy nghĩ, mong muốn, tình cảm của mình và lắng nghe nhiều hơn từ phía đối phương. Từ đó, cân nhắc theo quyết định của cả hai. Nếu vợ bạn thực sự mong muốn ly hôn và cô ấy cũng không thay đổi quyết định thì bạn cũng nên chấp nhận khi không thể hàn gắn được gia đình. Chương trình hi vọng với những chia sẻ trên sẽ giúp bạn giải quyết được khó khăn hiện tại của mình.
Chúc bạn sức khỏe và thành công!