Dù thế nào, con vẫn luôn thương yêu bố
Đúng vậy, thực tế không thể phủ nhận là ba em là một người cha đáng trách và hoàn toàn không có trách nhiệm. Đáng lẽ ra em phải ghét bỏ một người đàn ông, một người cha tồi tệ như thế. Nhưng nhìn ông ấy bây giờ vẫn là một người đáng thương. Mỗi lần nhìn ba em thấy rất đau lòng. Tuy ba em đã đối xử tệ bạc với mẹ con và chị em em, nhưng trong thời gian mẹ vắng nhà, ba em thực sự là một người ba tốt. Ba đã chăm sóc lo lắng cho chị em em từng li từng tí một.
Em vẫn còn nhớ, khi một trong ba chị em em mà bị ốm thì ba lại thức cả đêm để chăm sóc khiến em không thể quên được. Em thương ông ấy bởi ông thực sự là người đáng thương và dù sao đó cũng là ba của em, em không thể chối bỏ được.
Còn mẹ đối với em là một người em luôn tôn thờ và yêu quý nhất. Mẹ là tất cả đối với em trên đời này, nó quý giá hơn bất cứ thứ gì em có. Mẹ cũng là tấm gương để em học tập (trừ tính hơi bảo thủ của mẹ). Em thương cả mẹ và ba, nhưng yêu quý và tôn trọng thì em chỉ dành cho mẹ. Công ơn của mẹ đối với chị em em thì chúng em không thể nói hết được.
Em biết, mẹ em là một người phụ nữ rất bao dung. Mẹ vẫn bảo chị em em quan tâm đến ba và gọi điện hỏi thăm ba thường xuyên. Mẹ cũng không muốn các con ghét bỏ ba của mình, mặc dù ba mẹ không còn tình cảm gì và không còn ở với nhau nữa. Mẹ thậm chí còn bế và chơi với con trai của ba và dì. Mẹ em là người tuyệt vời thế đấy.
Và đằng ngoại của em là những người em mang ơn lớn nhất và cần phải trả ơn nhất sau mẹ. Họ là những người tốt đến nỗi em chưa thấy những người xung quanh em có những người họ hàng như vậy. Có một người mẹ và họ hàng như vậy là điều may mắn nhất trong cuộc đời mà chị em em có được.
Còn về con trai của ba và dì em, em luôn nghĩ rằng em bé ấy là một đứa trẻ, không có tội gì cả, em đáng nhận được tình yêu của những người xung quanh. Tôi thấy em thực sự dễ thương và không có lí do gì tôi phải ghét em cả. Và dù sao đi nữa thì em và tôi vẫn cùng chung 1 người cha