Giận vợ vì mãi không có con...
Chào anh chị!
Vấn đề của em thì em cũng đã suy nghĩ nhiều, em cũng biết là mình phải cố gắng nhưng em muốn được ai đó lắng nghe và nói chuyện cho bớt nặng tâm tư.
Em lập gia đình đến nay là gần 18 tháng. Trước khi cưới vì tôn trọng vợ nên em luôn giữ gìn cho cô ấy. Bọn em yêu nhau cũng 3 năm. Năm nay em bước sang tuổi 31. Trước khi cưới em cũng có đốc thúc vợ em đi tiêm phòng nhưng có lẽ công việc quá bận nên cô ấy không đi được. Đến khi cưới thì cô ấy tiêm. Sau khi cưới, mất thêm mấy tháng kiêng khem thì vợ e lại bị mề đay nên bọn em không dám thả mà quan hệ an toàn.
Sau khi vợ em khỏi mề đay và sức khỏe ổn định thì bọn em thả thì bố em mất. Bố em mất đột ngột mà khi chưa có cháu nôi nên em cảm thấy có lỗi vô cùng. Em giận vợ em lắm. Có thể nói là em rất hận nhưng em vẫn chịu đựng. Sau khi bố em được 49 ngày thì vợ em có bầu. Lúc đấy tâm trạng vợ chồng em rất vui. nhưng bầu được hai tháng thì bị sẩy không rõ nguyên nhân. Có thể do vợ em đi lại nhiều. Em đã động viên và an ủi vợ nhiều.
Kiêng 3 tháng vợ chồng em thả lại. Cũng đi soi trứng nhưng có tháng thì vợ em bị trứng nhỏ không đậu, tháng tiếp theo thì vào ngày rụng trứng vợ em sốt cao lại không đậu. Tháng tiếp theo thì vợ em bị rong kinh. Bác sĩ bảo cứ thả nhưng vẫn không đậu. Tháng này thì vợ em đi kiểm tra thì thấy có nang bước ở buồng trứng. Thực sự em nản và chán vô cùng. Em cũng chẳng hiểu thế nào nữa. Kết hôn thì lâu mà bao nhiêu việc xảy ra. Nhưng bạn bè cưới trước hay cưới sau thì con cái đầy đủ hết rồi. Gặp ai cũng hỏi chuyện rồi nói này nói nọ làm em càng thêm nản và thêm giận vợ.
Giờ về nhà thấy vợ là em khó chịu, cảm giác mọi chuyện là do vợ hết. Em biết thế là sai, là không được mà phải cùng vợ cố gắng. Nhưng em không sao làm được. Em cảm thấy giận và rất ức chế. Không khí gia đình ngột ngạt vô cùng. Vợ em thì bướng, ngang. Nhà còn mỗi mẹ em thì tuổi cũng cao và mong có có cháu nhưng mẹ em cũng không nói gì. Em thương mẹ lắm, nhiều lúc em nghĩ tới chuyện li hôn, tìm một người khác. Nhưng em vẫn còn thương vợ, vợ em không đáng bị như vậy. Em biết mình phải cố gắng nhưng không biết còn cố gắng được đến bao giờ.
Cảm ơn anh chị đã lắng nghe. Và em cũng xin được một lời động viên góp ý từ anh chị.
Em cảm ơn nhiều!
Chào em!
Ai lớn lên có chồng, có vợ rồi cũng nghĩ đến chuyện sinh con, thế nhưng có người rất dễ dàng và cũng có người mong con tha thiết mà mãi không có con. Chúng tôi phần nào hiểu được sự mong mỏi của em trong việc có con và cảm giác khó chịu trong lòng khi có suy nghĩ tiêu cực về vợ, thậm chí có ý nghĩ đi tìm người phụ nữ khác. Em có những suy nghĩ như vậy là bởi em rất khao khát có con, cũng như muốn làm tròn chữ hiếu với cha mẹ.
Có câu nói rằng “con cái là của trời cho” nên những khó khăn vừa qua như hãy xem như một chữ “duyên” khi con chưa thể đến với hai vợ chồng em. Có rất nhiều cặp vợ chồng khác còn khó khăn, hiếm muộn hơn rất nhiều, họ phải điều trị khắp nơi hoặc phải mất cả chục năm mới kiếm được mụn con. Vì thế dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng hãy suy nghĩ theo hướng tích cực, động viên vợ để cùng cố gắng.
Dù biết em cảm thấy buồn, hối hận và day dứt khi không báo hiếu với bố trong chuyện con cái nhưng mọi chuyện cũng đã rồi, bố dù ở nơi chín suối cũng sẽ phần nào hiểu được tấm lòng của em. Về phần vợ, em hiểu được sự khó chịu, than trách cô ấy là không đúng nhưng tâm lý vẫn khiến em đè nặng và khó thoát ra. Dẫu biết là như vậy nhưng nếu cứ để mọi chuyện “nước chảy bèo trôi” có thể đẩy cuộc hôn nhân của hai vợ chồng tan vỡ. Sự việc cô ấy trì hoãn tiêm phòng do bận bịu công việc, hay bị mề đay chưa thể sinh con cũng là điều không ai muốn, điều đó không thể trách vợ bởi sinh con cần có sự chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng về cả sức khỏe lẫn tinh thần. Hay như việc em so sánh bản thân với bạn bè cùng lứa và trách vợ cũng là điều cần thay đổi suy nghĩ. Cô ấy không hề đáng trách bởi sinh con là sự phối hợp của cả hai vợ chồng và bị chi phối bởi rất nhiều yếu tố, không phải muốn là được.
Vì hai vợ chồng mới bắt đầu “thả” mấy tháng nên cũng hãy cứ cố gắng bình tĩnh. Chỉ khi quan hệ tình dục đều đặn trong khoảng ít nhất 12 tháng không sử dụng biện pháp tránh thai nào mà vẫn không có thai mới được chuẩn đoán là vô sinh. Đến lúc đó hai em sẽ cần chủ động thăm khám tổng thể để tìm ra nguyên nhân bệnh lý cũng như được can thiệp bằng các phương pháp hỗ trợ sinh sản. Hiện nay em hãy cứ làm theo đúng y lệnh của bác sĩ trong việc tiếp tục canh trứng và theo dõi nang nước. Thông thường các nang nước này xuất hiện do sự thay đổi nội tiết ở mỗi chu kỳ kinh và không ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe, chỉ khi các u này không tự tiêu đi mà tăng dần kích thước, xuất hiện ở những vị trí bất lợi cho khả năng sinh sản như buồng trứng thì mới cần phẫu thuật để cắt bỏ.
Hai vợ chồng em còn rất trẻ, khả năng còn rất nhiều, chưa kể cũng chưa phát hiện ra bệnh lý nghiêm trọng nào, vì thế sự lạc quan, tin tưởng ở giai đoạn này là rất quan trọng. Em cần sáng suốt để nhìn nhận mọi việc, nếu để vợ căng thẳng, tâm lý buồn phiền sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến quá trình rụng trứng và khả năng thụ thai vì thế bằng tình yêu thương của mình mong em sẽ luôn quan tâm và động viên cô ấy. Hạnh phúc sẽ mỉm cười nếu hai em đồng lòng và quyết tâm.
Chúc em những điều tốt lành nhất!