
Hai người vợ lần lượt bỏ đi vì mẹ quá cay nghiệt
Hai người vợ đều lần lượt bỏ đi dù chỉ mới sống với nhau trong một thời gian ngắn, cũng bởi tại mẹ tôi quá cay nghiệt.
Gia đình có 3 anh em, tôi là con giữa, ở trên có anh và 1 cậu em nữa, nhưng cả hai đều đang học tập và làm việc ở Tp Hồ Chí Minh. Vì tôi học kém hơn 2 người anh em nên đi học nghề và làm việc tại quê hương.
Từ nhỏ 3 anh em tôi đã được bố mẹ dạy dỗ rất nghiêm khắc, đặc biệt là mẹ tôi, bà thương con nhưng lại vô cùng khó tính, không bao giờ có chuyện nuông chiều con cái thứ gì. Tôi lấy vợ khá sớm, cũng vì mong có người đỡ đần công việc nhà cho mẹ.
Vợ của tôi quê ở miền trung, lúc đầu bà không thích cô ấy, vì quê khá xa mà, bất tiện. Mẹ không ưng nhưng cũng chẳng phản đối. Thế nhưng sau khi về làm dâu, mẹ tôi vốn tính đã khó, nên đối với con dâu bà càng khó tính hơn, vợ làm cái gì mẹ tôi cũng không ưng, bà suốt ngày chì chiết, la mắng cô ấy.
Khi vợ mang thai, mẹ vẫn bắt cô ấy làm rất nhiều việc nhà, bà kiểm soát cô ấy mọi thứ từ miệng ăn, giấc ngủ, công việc. Vì đặc thù công việc nên tôi thường xuyên phải đi xa nhà, cũng không có nhiều thời gian ở bên cạnh vợ, mỗi lần cô ấy gọi điện kể lể tôi cũng thương, biết tính mẹ mình nên tôi cũng động viện vợ cố gắng.
Sau khi vợ sinh, mẹ tôi vẫn chẳng thay đổi tính khí, vì luôn sống trong áp lực và sự sợ hãi nên vợ tôi bị trầm cảm sau sinh, quá chán nản và mệt mỏi vì phải sống trong gia đình như vậy, vợ đã bế con về nhà mẹ đẻ lúc cháu được 6 tháng tuổi. Dù tôi đã thuyết phục, năn nỉ vợ nhưng cô ấy vẫn một mực không chịu về nữa, mẹ tôi cũng tuyên bố, cô ấy tự tiện bỏ về nhà mẹ đẻ nên bà không chấp nhận cô ấy làm con dâu nữa.Sau 2 năm sự việc vẫn chẳng giải quyết đến đâu, vợ tôi đã viết đơn ly dị.
Chán nản vì cuộc hôn nhân đổ vỡ, tôi bỏ vào nam để làm ăn cũng với anh em trai ở trong kia. Ở đây tôi xin đi làm thợ Hàn cho các công trình xây dựng, một năm sau đó tôi gặp và lấy người vợ thứ hai. Khi người vợ thứ hai mang bầu, vì cô ấy không được khoẻ nên tôi đã đề nghị vợ về quê để dưỡng thai. Rút kinh nghiệm như trước, lần nay tôi về cùng vợ và chỉ xin đi làm ở quanh quẩn trong huyện để ở gần vợ con.
Thế nhưng bi kịch lại một lần nữa xẩy ra, mẹ tôi lại đối xử với người vợ thứ 2 của tôi cũng chẳng hơn gì, vốn tính mẹ nghiêm khắc vả lại tôn cũng thương mẹ vất vả suốt cả cuộc đời nên tôi cũng chưa bao giờ dám cãi lại lời mẹ, dù rằng nhiều lúc thấy mẹ quá bất công. Vợ tôi là một cô gái tốt, cô ấy đã cố gắng hết sức để làm tốt vai trò của một người con dâu, nhưng mẹ tôi vẫn chẳng thể hài lòng. Bất kỳ điều gì vợ tôi làm cũng khiến bà ngứa mắt, bà luôn dùng những từ ngữ khó nghe nhất đẻ dành cho cô ấy
Sau khi sinh, cô ấy lại một hai nằng nặc đòi về quê, tôi đã khuyên cản vợ cố gắng chịu đựng từ từ rồi mẹ sẽ hiểu, nhưng cô ấy vẫn nhất quyết không đồng ý. Tôi cũng đành để vợ về nhà mẹ đẻ, mấy tháng nay tôi vẫn đi đi về về giữa nhà mẹ đẻ và vợ. Tôi thấy mình thật kém cỏi và nhu nhược, là một người đàn ông nhưng cả hai lần lấy vợ tôi đều không bảo vệ được người đàn bà của mình. Tôi cũng vô cùng buồn và chán nản về mẹ của mình, không hiểu sao bà lại đối xử với tôi như thế. Thú thực từ ngày xưa, trong ba anh em, tôi là người học hành kém nhất, mẹ rất tự hào về anh và em trai tôi, bởi họ học giỏi, giờ đã lập nghiệp và ổn định, còn tôi công việc vẫn bập bênh, từ nhỏ mẹ đã luôn tỏ thái độ không hài lòng với tôi, chắc cũng chính vì thế mà bà có ác cảm với những người phụ nữ mà tôi lấy làm vợ.
Tôi đã nghĩ đến việc sẽ ra ở riêng để thuyết phục vợ con tôi về, nhưng thực sự tôi cũng không đành lòng khi để bỏ mẹ sống như thế, anh và em trai đã ở xa, còn mỗi mình tôi chẳng nhé lại không thể chăm sóc bố mẹ?, nhưng nếu cứ như thế này, tôi nghĩ dù tôi có lấy thêm vài cô vợ nữa thì kết cục vẫn cứ như thế. Tôi không biết mình phải nên làm như thế nào để mẹ thay đổi tính khí của mình.