Hạnh phúc không phải không có… bất đồng
Chào các cô chú chuyên gia CSTY ạ.
Cháu rất muốn nhận được lời khuyên từ cô chú, cháu đang rất buồn vì bố mẹ cháu đang ly thân. Nhà cháu có 3 chị em, cháu và em gái thứ 2 đã có gia đình, em trai đang học đại học năm cuối. Bố mẹ cháu từ trước rất khắc khẩu nhau, bố cháu là người nóng, lúc tức nên là nói cho sướng mồm, không được lòng tất cả mọi người, nói thẳng ra là không mấy ai ưa bố cháu. Cũng nhiều lần chửi và xúc phạm cả mẹ và gia đình bên nhà vợ. Mấy năm trở lại đây còn đánh cả mẹ cháu.
Đợt gần đây nhất chẳng hiểu vì sao mẹ cháu tự dưng chuyển sang ăn chay, suốt đêm mở nghe kinh phật giống như cậu ruột cháu, mà cậu cháu giờ không ăn thịt, không sát sinh, rồi đôi khi gần như quá sùng đạo, có lần mợ cháu ốm không cho đi viện, bảo là do sát sinh nhiều mới thế(khi biết cậu cháu chuyển sang ăn chay bố cháu đã phản đối,thậm chí là mỉa mai là trước cậu cháu cờ bạc, phá phách, giờ đòi ăn chạy niệm phật. Lúc ấy mẹ cháu cũng không đồng tình việc cậu cháu ăn chay). Bố cháu có nói là sống với ông không được ăn chạy, rồi suốt ngày mở kinh như nhà có đám tang, muốn chồng con chết à mà suốt đêm mở niệm kinh nghe. Mỗi lần rượu vào là chửi mẹ vì truyện đấy, chúng cháu cũng khuyên mẹ cháu là không nên ăn chay như thế, vì mẹ cháu lao động rất vất vả mà ăn như vậy không có suc khỏe. Nếu muốn chỉ cần ăn chay hôm mùng 1 và 15 hàng tháng, và mình tu tâm cho trống sạch là được, chứ không nhất thiết phải ăn chay như thế, nhưng mẹ cháu không nghe.
Rồi thêm cả truyện mấy năm trước mẹ cháu có tình cảm quý mến 1 người khác(mẹ cháu chủ động nói cho em gái cháu biết, và nói là chỉ là nói truyện tâm sự thôi chứ chưa có gì quá giới hạn)2 chị em cháu đã khuyên mẹ nên dừng lại và cách đây 1 năm mẹ cháu cũng không nói truyện với người kia nữa, nhưng bố cháu đã có nghi nghờ và càng ngày càng quá đáng, chửi mẹ cháu là con đĩ, chửi ông bà ngoại là không biết dạy con. Chúng cháu đã tham gia với bố rất nhiều trong việc không đồng tình cách ông xúc phạm người khác như vậy. Đỉnh điểm là cách đây 1 tháng, cậu ruột cháu tổ chức cưới cho con gái(cậu mà đang ăn chay ạ, hôm đó trong đám có mấy người cạo đầu rồi ăn mặc kiểu như đi chùa, chắc là cũng đang ăn chay như cậu cháu.)tối hôm đấy dì cháu có kèm mẹ cháu về lấy quần áo rồi bảo bố cháu là cho mẹ cháu ngủ dưới nhà cậu một hôm, bố cháu không đồng ý, rồi bắt đầu xúc phạm mẹ cháu, nhà ngoại cháu, đánh mẹ trước mặt dì cháu, bảo là muốn xuống đấy ở để xúm vào nghe mấy đứa trọc đầu kia giảng đạo à?
Sau đó bảo là hôm nay mà quyết xuống nhà cậu cháu thì đừng có về. Dì cháu tức quá liền kèm mẹ cháu đi luôn. Từ hôm đấy đến giờ được 1 tháng mẹ cháu không về nữa và đang muốn ly hôn. Ở nhà một mình bố cháu lại càng hay đi uống rượu, xong đi nói xấu vợ, rồi mấy hôm trước còn nhắn tin chửi và bảo mẹ cháu là không bỏ cái kiểu ăn chay vớ vẩn ấy đi thì có ngày bố cháu giết. Cậu cháu rất tức và bảo đang thu thập những lời xúc phạm của bố cháu để kiện về tội xúc phạm nhân phẩm người khác.Chị em cháu giờ đang rất khổ tâm,không biết nên làm gì bây giờ? Nếu bắt mẹ cháu về thì sợ chúng cháu không có nhà lại xảy ra truyện(bố cháu thì chắc chắn ông không thấy đổi được suy nghĩ và bản tính ông. Vì chúng cháu đã phân tích tham gia nhiều lần mà ông không sửa, thậm trí càng ngày càng quá đáng). Mà sống ly thân thì lại sợ không rứt khoát thì bố cháu còn đay nghiến, xúc phạm, doạ nạt mẹ cháu và bên ngoại;
Ly hôn thì chúng cháu thật sự không muốn đi đến bước đường cùng đó(trong khi mẹ cháu cũng có cái sai: Có tình cảm với người khác, quá sùng đạo một cách không phù hợp với cuộc sống hàng ngày). Bên nội nhà cháu thì trước rất không hài lòng bố cháu trong cách ăn nói và cư xử hàng ngày. Nhưng mà bây giờ mẹ cháu nhất quyết không muốn về thì lại có ý trách mẹ cháu không biết lựa chồng mà sống, bằng này tuổi suốt ngày vằng nhau, muốn ly hôn cho thiên hạ cười, là người không ra gì. Còn bên ngoại thì bảo tôn trọng quyết định của mẹ cháu vì thấy mẹ cháu khổ nhiều vì bố cháu rồi(từ khi lấy bố cháu mẹ cháu luôn là người nhẫn nhịn và biết cách cư xử, chưa mất lòng ai bảo giờ. Chúng cháu chỉ không đồng tình về việc mẹ cháu có tình cảm với người khác và việc mẹ cháu ăn chay và u mê đạo như bây giờ).
Xin các cô chú cho chị em cháu lời khuyên, chúng cháu đang rất khổ tâm, em trai cháu suy nghĩ rất nhiều. Cháu sợ nó buồn chán quá lại bỏ bê học tập. Chị em cháu cũng từng bàn là để bố mẹ sống mỗi người một nơi, sau này em cháu lấy vợ thì đón mẹ ra ở cùng,còn bố cháu vẫn ở nhà. Nếu được thì cháu về ở cùng và chăm sóc bố về già. Nhưng chồng cháu có vẻ không muốn về nhà vợ ở. Cháu đang rối quá ạ. Mong sớm nhận được tư vấn của chương trình CSTY từ các chuyên gia ạ, cháu xin cảm ơn!
Chào em,
Đọc tâm sự cháu gửi về chương trình chúng tôi nhận thấy gia đình em đặc biệt là bố mẹ em đang có những mâu thuẫn, bất đồng lớn và không dễ để phân giải quá đó gìn giữ gia đình tránh cảnh chia ly của cha mẹ.
Những bất đồng, mâu thuẫn của vợ chồng trong cuộc sống hôn nhân là không thể tránh khỏi, nó xuất phát từ nhìn nhận, quan điểm của mỗi người nên đôi khi cũng rất khó để phân định đúng sai. Một cặp vợ chồng sống hạnh phúc đến khi "đầu bạc răng long" cũng không có nghĩa giữa họ không tồn tại những bất đồng, mâu thuẫn,... hay những điều gì khác. Có chăng là do họ ý thức được và rất tôn trọng những giá trị cuộc sống mà họ đã cùng nhau xây dựng. Họ biết tôn trọng những "suy nghĩ khác biệt" của nhau tuy nhiên biết sử dụng sự khác biệt đó để xây dựng cuộc sống hôn nhân. Họ không tìm cách thay đổi nhau nhưng họ tạo cho nhau cơ hội tự thay đổi mình. Tất cả những điều đó là vì cái chung mà tất cả ai quyết định đến với hôn nhân đều mong muốn.
Để xây dựng được một hôn nhân hạnh phúc thì tình yêu đóng vai trò quan trọng, sẽ rất khó nếu hạnh phúc không có tình yêu. Vậy nên khi đứng trước những bất đồng tình yêu thương có thể "kìm hãm" sự bộc phát của những điều tiêu cực để bảo vệ hạnh phúc gia đình. Bố mẹ em đã đến với nhau rất nhiều năm, có với nhau 3 người con, các em đều đã chưởng thành(có người đã lập gia đình) điều đó phần nào cho thấy bố mẹ em chắc hẳn đã "yêu nhau" rất nhiều phải không?
Tôi thiết nghĩ phận làm con các em cũng không dễ phán xét, khuyên bảo hay thay đổi bố mẹ theo ý mình. Cũng không nên "đào sâu" vào những bất đồng mang tính cố hữu của cha mẹ. Có chăng là các em hay khơi lại tình yêu thương của bố mẹ mình mà có lẽ từ rất lâu rồi không thấy ai nhắc đến, bản thân các em có được ngày hôm nay cũng là một trong những kết quả vô cùng đẹp đẽ của tình yêu thương đó, và còn rất nhiều điều nữa mà chỉ có em mới có thể cảm nhận được trong gia đình mình. Qua đó bố mẹ không nhất thiết phải "thay đổi" mình mà chỉ cần tôn trọng, gìn giữ những giá trị mà bố mẹ đã tạo ra từ sự yêu thương dành cho nhau.
Bất đồng, khác biệt luôn tồn tại và chúng ta chẳng phải đang sống giữa những điều đó hay sao? Đó không phải là điều quan trọng mà quan trọng là chúng ta mong muốn điều gì? Khổ đau hay hạnh phúc?
Cuối cùng thì các em cũng cần hiểu rằng khi vợ chồng hết tình hết cả nghĩa thì rất khó để sống cùng nhau, nếu có thì đó không phải những ngày tháng tốt đẹp mà chúng ta mong muốn. Tôi tin bố mẹ em đã từng rất yêu thương nhau và rất mong muốn xây dựng hạnh phúc cùng nhau, vậy nên em hãy khơi gợi lại những điều tốt đẹp đó để thức tỉnh cả bố lẫn mẹ mình nếu trong tâm khảm họ vẫn còn suy nghĩ về gia đình.
Thân ái