Hy sinh hết mình cho chồng để rồi nhận lại được đắng cay, tủi nhục...
Mình năm nay 27 tuổi, có 2 con, 1 trai, 1 gái. Chồng là giáo viên dạy trung cấp. Mình thì làm kế toán tổng hợp cho 1 công ty tư nhân. Nhìn vào hoàn cảnh bên ngoài ai cũng nghĩ gia đình mình rất hạnh phúc và đầm ấm nhưng thực tế là không phải vậy. Vợ chồng mình cãi vã nhau như ăn cơm bữa. Đến giờ phút này mình thực lòng cũng không thể hiểu được chồng mình muốn gì? Ngoài công việc, về nhà mình còn phải lo 1 ngàn việc không tên khác kèm theo con cái nhưng chồng mình luôn trên miệng nói không xem mình ra cái gì hết, xem thường mình, có lúc còn xưng tao mày.
Mình là người phụ nữ chịu thương chịu khó, hết mực yêu thương và chăm sóc gia đình. Mình luôn nghĩ cố gắng sống vì con, cố gắng chịu đựng nhưng sao thấy cay đắng và tủi cho số phận bạc bẽo. Chồng mình luôn tìm đủ mọi cách để làm khổ mình, mình ngoài đi làm còn đổ gas thêm nữa. Miếng ngon giành phần chồng con thế mà chồng mình cư xử với mình quá tệ. Mình đã thầm khóc hàng nghìn đêm, khổ sở dằn vặt lòng mình biết bao nhiêu, nghĩ rằng mình có nên buông bỏ đi không chứ cứ như thế này mình đến điên mất?
Vợ chồng mình có 1 căn nhà riêng cho thuê tháng được 3 triệu. Số tiền này mình giữ để chi tiêu ăn uống và lo toan chi phí sinh hoạt trong tháng. Sữa, bỉm, thuốc men, thăm hỏi… nhưng chồng mình lúc nào cũng đòi đưa số tiền đó. Chồng mình cứ cau có phân vân chuyện là phải đưa số tiền đó để chi tiêu ăn uống. Thực lòng mình không cầm 1 đồng nào để chi tiêu riêng cho cá nhân cả, dư đồng nào là góp để trả nợ. 1 tháng chi tiêu rất nhiều khoản, với số tiền đó thì không đủ để trang trải. Có lần anh đòi mình đã đưa cho anh cả để anh chăm lo cho gia đình. Nhưng cầm được ít hôm anh lại trả vì chi tiêu rất nhiều mà số tiền lại ít. Thế mà mình cầm tiền anh lại cứ đòi. Đúng ra là mình căn để chi tiêu sao cho hợp lý, từ trước tới nay mình hi sinh ở nhà chăm con và mở cửa hang gas nhỏ để buôn bán thêm.
Giờ con cũng lớn 1 xíu thì minh xin đi làm. Mới đầu công việc rất nhiều, mình đã phải cố gồng mình lên để làm sao có thể hoàn thành công việc mà lại có thể chăm con. Hai đứa con nhỏ sáng ra cho ăn uống rất cực, chồng mình đi làm sớm nên không phụ mình việc cho con ăn và chở con đi học. Lúc con khỏe mạnh thì không sao nhưng ốm, trẻ con khó ăn rất khổ. Lo cho 2 đứa ăn xong là chạy như vác chân vào cố đến chỗ làm. Trưa 12h mới về, về là lại cho bé gái út 19 tháng ăn cháo, không được nghỉ trưa. Chiều 6h về lại tắm rửa cho 2 đứa, ăn uống, tranh thủ lau dọn nhà cửa, xếp quần áo, bỏ đồ vào máy giặt giặt rồi phơi, lau nhà.
Có hôm mệt quá không ăn cơm, người rã rời chân tay, mình nghĩ mình hi sinh 1 chút cho chồng cho con vui là mình vui rồi. Nhưng không, chồng mình luôn tìm đủ mọi cách nói khó chịu. Một tháng lương anh được 3tr500, anh đóng tiền điện mất 400k, còn lại là anh tiêu hết, không đưa cho vợ thêm đồng nào cả. Mọi thứ trong nhà mình cố gắng dàn trải, đến cuối tháng mình còn phải đưa thêm tiền cho anh. Thế mà suốt ngày anh cứ tiền tiền, rồi bảo mình giữ tiền ăn 1 chắc, đưa hết tiền đây, ăn nói lỗ mãng, xúc pham mình rất nhiều.
Mình giờ không biết nên làm sao đây nữa? Xin chương trình cho mình 1 lời khuyên để mình tìm ra hướng đi và lối thoát cho cuộc hôn nhân này. Mình đang rất đau khổ vì giờ mình cố gắng kéo dài thêm thì mình là người đau khổ nhất, bất hạnh nhất mà buông ra thì khổ cho 2 đứa con còn thơ không có đủ cha lẫn mẹ. Chồng mình ai nhìn vào cũng bảo là hiền lành, nhưng thực chất ở trong chăn mới biết chăn có rận. Anh sống với vợ quá tệ và bạc bẽo, ăn nói xưng hô với vợ thì không còn từ nào để diễn tả được. Mình đang rất đau.
Mong chương trình phúc đáp sớm giúp mình.
Chào bạn!
Cảm ơn bạn đã tin tưởng khi tiếp tục gửi tâm sự của mình tới chương trình. Không biết qua bức thư trước "Cạn nước mắt chờ đợi sự ban phát tình cảm từ chồng...", bạn có cảm nhận như thế nào? Mối quan hệ giữa bạn và chồng có sự thay đổi ra sao? Những gợi ý của chương trình có giúp ích được gì cho bạn?
Chương trình hiểu rằng gười phụ nữ nào khi lập gia đình cũng mong muốn mình có được hạnh phúc viên mãn, được chồng yêu thương, chiều chuộng. Nhưng bạn lại không được như vậy, không những anh ấy không quan tâm, chia sẻ công việc nhà với bạn mà còn có những lời nói thể hiện sự không tôn trọng bạn. Vì vậy đã làm bạn rất khổ tâm và cảm thấy mệt mỏi trong cuộc hôn nhân này.
Là người vợ, ai cũng sẽ hy vọng rằng chồng là người san sẻ cùng mình mọi khó khăn, công việc của gia đình và là chỗ dựa tinh thần vững chắc, an ủi, động viên mỗi khi mệt mỏi, yếu lòng. Song, dường như mọi công việc gia đình lớn nhỏ, chi tiêu, trả nợ, chăm lo cho con cái và chuyện học hành của con đều do một tay bạn lo liệu. Chương trình cảm nhận được rằng đã có những lúc bạn cảm thấy mình kiệt sức và không còn muốn gắng gượng nữa, nhưng nghĩ đến con và hạnh phúc gia đình nên em vẫn cố gắng hy sinh, chịu đựng dù rất nhiều đêm một mình khóc thầm và thương cho cuộc đời của mình.
Anh ấy đã không hiểu những khó khăn mà bạn phải lo toan, cân đối chi tiêu để đủ cho hàng tháng mà còn thường xuyên băn khoăn về thu nhập của gia đình và yêu cầu em phải đưa thêm. Không những thế anh ấy cón có những lời nói xúc phạm, thô tục và thể hiện không tôn trọng bạn. Bên cạnh đó, có khi nào bạn tìm hiểu xem điều gì khiến chồng bạn tiêu một khoản tiền không nhỏ so với thu nhập của gia đình chỉ cho cá nhân của anh ấy? Liệu rằng anh ấy còn việc nào khác mà không cho bạn biết? Ngoài chuyện con cái khi anh ấy không muốn sinh thêm và chuyện sinh hoạt tình dục của hai vợ chồng, bạn có nghĩ còn lý do nào khác khiến anh ấy lạnh nhạt và không gần gũi vợ con như vậy? Không biết trước những điều xảy ra, bạn đã thể hiện như thế nào với anh ấy? Bạn đề nghị chồng chia sẻ công việc nhà với mình như thế nào?
Lựa thời điểm thích hợp để có cuộc trò chuyện cởi mở với chồng để tìm hiểu mong muốn của anh ấy và giúp hai vợ chồng hiểu nhau hơn. Qua những điều bạn chia sẻ, dường như chồng không hiểu và trân trọng sự hy sinh của bạn cho gia đình. Có khi nào bạn nghĩ, sự chịu đựng, gắng gượng của mình vô tình càng khiến anh ấy có thái độ như vậy? Tuy nhiên, những mệt mỏi, căng thẳng dồn nén từ bao lâu nay, cũng có thể rất dễ ảnh hưởng đến cách cư xử của bạn với chồng. Nếu bạn thể hiện sự bực bội, khó chịu với anh ấy và cũng thiếu tôn trọng thì cũng sẽ khiến anh ấy có những phản ứng tiêu cực để đáp lại mà không như bạn mong muốn. Như vậy sẽ càng làm cho mâu thuẫn của hai vợ chồng sâu sắc hơn mà không thể hóa giải được.
Do đó, đồng thời với việc nói chuyện cởi mở để chia sẻ mong muốn của bạn với anh ấy, thì bạn cũng xem xét việc thay đổi cách giao tiếp của bạn với chồng. Nếu để hoàn cảnh này tiếp diễn sẽ càng làm tình cảm vợ chồng đi xuống và hạnh phúc gia đình cũng sẽ bị ảnh hưởng. Bên cạnh đó, hy sinh vì chồng, vì con, tuy nhiên, em cũng cần phải sống cho bản thân mình, cố gắng chăm chút và dành thời gian nhiều hơn cho bản thân có thể sẽ giúp tinh thần bạn thoải mái hơn và biết đâu sẽ trở nên hấp dẫn hơn đối với anh ấy.
Xem xét thay đổi từ mình bạn nhé. Tuy nhiên, nếu sau một thời gian mà anh ấy vẫn không có sự cải thiện, thiếu tôn trọng bạn và không trân trọng những hy sinh của bạn cho gia đình, liệu rằng bạn có nên tiếp tục chịu đựng một cuộc sống đau khổ, tổn thương như vậy? Hay tự giải thoát cho mình? Có lẽ lúc đó, quyết định ly thân hoặc ly hôn bạn cũng nên xem xét để anh ấy nhận ra giá trị của bạn mà bấy lâu nay anh ấy đã không coi trọng. Về phần con, bạn nghĩ liệu rằng con các sẽ hạnh phúc nếu từ nhỏ đã sống trong một gia đình chỉ có vỏ bọc là tốt đẹp còn bên trong đầy khổ đau? Nếu chia tay, anh ấy vẫn là bố của các con bạn và phải có trách nhiệm với con.
Hạnh phúc luôn nằm trong tay bạn và do bạn quyết định, trân trọng bản thân mình bạn nhé. Cân nhắc thay đổi bản thân, có lẽ sẽ giúp bạn thay đổi suy nghĩ và cách ứng xử, khi đó, biết đâu mọi việc sẽ tích cực hơn.
Mong những điều tốt đẹp luôn ở bên bạn!