Kết hôn với một người, đêm ngày tơ tưởng đến một người...
Em năm nay 26 tuổi, chồng em 28 tuổi, hai vợ chồng em đều là người đi học, đã tốt nghiệp đại học, cao đẳng nhưng do xin việc khó khăn, em xin làm công nhân, còn anh làm gỗ ở nhà.
Em lấy chồng được 67 ngày nhưng 67 ngày em chưa được hưởng hạnh phúc của 1 người vợ đúng nghĩa. Hai bọn em lấy nhau do một người cô của chồng em làm mối, thực ra hai người cùng làng thì bọn em biết nhau rồi nhưng chỉ là chưa nói chuyện bao giờ thôi, trong thời gian tìm hiểu thì em thấy anh ý cũng được với lại do mọi người tác động nên em cũng đồng ý, trước khi cưới em biết 2 người cũng chưa có tình cảm với nhau nhiều. Nhưng em nghĩ về tìm hiểu và yêu nhau cũng chưa muộn, nhưng cách ngày cưới bọn em đi đăng ký trước 1 tuần vì ngày ăn hỏi em phải ngủ lại, đăng ký xong tự nhiên thấy anh ý lạnh lùng với em vô cùng em không biết tại sao, ngày cưới cũng vậy, em cảm thấy có điều gì không tốt sắp đến với mình.
Về ở với anh em cảm thấy anh coi em như người thừa, chuyện vợ chồng thì cứ như làm cho xong, anh không nói chuyện với em mấy, không ôm không hôn, lạnh lùng vô cùng, lúc đầu em nghĩ chắc anh chưa yêu nên mới thế, em cố gắng làm đẹp, cố gắng nói chuyện, nhưng em cảm thấy càng bế tắc,
Một thời gian sau em phát hiện anh nhắn tin với cô gái nào đó coi nhau như vợ chồng còn tưởng tượng đẻ con với nhau, em đau khổ vô cùng đau như muốn chết, em hỏi thì anh ý chỉ bảo anh không làm gì có lỗi với em, không khuyên nhủ, không giải thích gì thêm cho em biết, cũng không quan tâm em đau khổ như thế nào, thái độ của anh vẫn vậy vẫn lạnh lùng. Lúc gần tết em kể với mẹ chồng thì mẹ em mới kể lại chuyện yêu đương của anh ý.
Anh yêu một người con gái ở làng khác sinh năm 95, vẫn đang đi học, 2 người yêu nhau được gần 1 năm, do gia đình giục cưới anh cũng giục người yêu cưới nhưng cô gái ý chưa học xong, chưa muốn cưới. Nhưng do gia đình giục nhiều quá, lại mẹ em khuyên nên anh ý cũng nghe lời vào nhà em hỏi cưới em làm vợ. Khi em biết được em thấy trời đất như sập xuống, tương lại hạnh phúc của mình như 1 tờ giấy trắng, em định bỏ về nhà nhưng em không thể. Bình tĩnh lại em nghĩ em sẽ cố gắng làm anh ý yêu mình, em cố gắng chăm sóc bản thân, gia đình để anh yêu mình nhưng càng cố gắng càng vô vọng.
Dạo gần đây em thấy anh càng lạ hơn lúc này em không thể chịu được nữa em đòi nói chuyện rõ ràng, anh ý nói anh ý buồn lắm vì lấy em anh ý không có 1 tý tình cảm nào, nhiều lúc anh muốn chết, anh biết anh là thằng đểu vì làm khổ em nhưng anh đau đầu bế tắc với cuộc hôn nhân này,
Anh luôn nghĩ tới người khác nhưng anh lại phải ở với người anh không yêu, tất cả mọi chuyện đều do anh không liên quan đến người kia, nhiều lúc 2 người cũng định thôi nhưng được 1 ngày lại nhớ, nhìn anh đau khổ lắm, từng câu từng chữ của anh như ngàn mũi dao đâm vào tim em, em muốn kêu la khóc lóc nhưng em không thể. Em nói anh rất nhiều về chuyện thời gian qua anh đối với em làm em đau khổ như thế nào,
Rồi em bình tĩnh lại thì em cũng nói với anh "giờ đã như thế này thì anh hãy cứ thoải mái, chỉ cần coi em như 1 người bạn, rồi dần dần mình tìm hiểu nhau biết đâu sau này anh sẽ yêu em", em nói rất nhiều. Nhưng thái độ của anh, những câu nói của anh như là em không bao giờ vào được trái tim anh không thể, anh cũng hứa là sẽ chấm dứt với người cũ.
Giờ em cảm thấy bế tắc, em chán lắm, em nghĩ giờ em chỉ có thể bơ đi và chăm sóc, yêu chính bản thân mình thì người khác mới yêu mình được. Em mong anh chị tư vấn giúp em giờ em phải làm gì. Cô gái kia trẻ đẹp lại ít tuổi, còn em thì gầy, tuy cũng xinh nhưng em cũng lớn hơn người kia 5 tuổi già hơn rất là nhiều em rất tự ti, cảm thấy tương lai hạnh phúc của mình chỉ 1 màu đen.
Anh là người ít nói, sống nội tâm, nhưng là người đàn ông có trách nhiệm, biết nghĩ cho gia đình, không cờ bạc, không rượu không thuốc lá, là người đàn ông tốt, em với gia đình chồng rất tốt, mọi người yêu quý em, nhưng chỉ có tình cảm vợ chồng làm em đau khổ nhất, em cũng yêu chồng, thương chồng, nhưng thương anh bao nhiều thì em đâu khổ bội phần.
Em không muốn mất người chồng này, em mong anh chị giúp em lấy lại bình tĩnh, giờ em phải làm gì để anh yêu em, em phát khùng mất. Em cảm ơn anh chị! Em mong nhận được thư sớm.
Em thân mến!
Khi vợ chồng em quyết định kết hôn với nhau, mỗi người có một lý do riêng. Bản thân em dù chưa có tình cảm với chồng nhưng cứ “tặc lưỡi”: Thôi cứ cưới về rồi khắc sẽ yêu. Chồng em thì mặc dù cũng không có một tí tình yêu nào với vợ nhưng vì gia đình thì giục cưới vợ mà bạn gái vì chưa học xong, không đồng ý cưới nên đành đi hỏi cưới em làm vợ.
Sở dĩ hôn nhân có vai trò, ý nghĩa quan trọng bởi vì nó không chỉ quyết định đến hạnh phúc, tương lai của những người trong cuộc mà còn ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của những đứa trẻ, đến nhiều người khác, quyết định sự phát triển của xã hội… Hai người đã có nhận thức đúng đắn về hôn nhân? Trước một vấn đề có tính chất trọng đại như vậy, hai người đã suy nghĩ thấu đáo? Đã phát huy trách hết nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội?
Thông thường, các cặp đôi khi tiến tới hôn nhân đều gặp phải nhiều vấn đề khó khăn, đòi hỏi sự cố gắng rất lớn từ cả hai người. Khi đó, tình yêu cũng là một động lực giúp hai người vượt qua. Trong trường hợp của em, vì hai người vốn không có tình cảm với nhau, thứ gắn kết hai người chỉ là sự ràng buộc về trách nhiệm, nghĩa vụ, pháp lý nên những khó khăn sẽ còn lớn hơn gấp nhiều lần, đòi hỏi hai người phải cố gắng nhiều hơn nữa mới mong gìn giữ được hôn nhân.
Về phía em cũng đã có rất nhiều cố gắng để cải thiện tình trạng căng thẳng, gượng gạo trong mối quan hệ vợ chồng. Nhưng chồng em thì nhất định không chịu hợp tác, anh ấy một mặt tỏ ra lạnh nhạt, thờ ơ, vô cảm với vợ, một mặt vẫn tơ tưởng, bày tỏ tình cảm với người tình cũ. Điều đó khiến cho bản thân em cảm thấy rất tổn thương, đau khổ. Và nếu anh ấy cứ tiếp tục tỏ ra vô trách nhiệm như vậy thì em sẽ còn tổn thương nhiều hơn, vợ chồng ngày càng xa cách hơn và cuộc hôn nhân cũng vì thế mà khó giữ được. Chỉ khi nào anh ấy nhận thấy anh ấy phải có trách nhiệm với quyết định của bản thân, sống có bản lĩnh, biết cách tự điều chỉnh sai lầm, chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng với người tình cũ, toàn tâm, toàn ý với gia đình, cùng em cố gắng để xây dựng, vun đắp tình cảm vợ chồng thì cuộc hôn nhân này mới hạnh phúc, yên ấm được.
Để làm được điều đó, có lẽ là sẽ rất khó khăn, đòi hỏi sự kiên trì, khéo léo của em, em cũng có thể nhờ những người có uy tín, tiếng nói với anh ấy tác động thêm. Nếu như em cố gắng hết sức mà anh ấy vẫn thờ ơ, vô trách nhiệm thì "một cây làm chẳng lên non" được, khi đó ly hôn cũng là cách để giải thoát tốt nhất cho cả hai.
Thân chào em!