Mắc bệnh vì quan hệ ngoài luồng, chồng đổ lỗi cho tôi
Ngày tôi biết mình mắc căn bệnh này cũng là ngày tôi biết chồng mình không chung thủy. Trái tim tôi vụn vỡ. Bao tình yêu thương, niềm tin và cả những tự hào về chồng tôi trước đây đã sụp đổ.
Tôi và chồng lấy nhau cũng đã hơn 10 năm rồi. Nay đứa lớn đã 10 tuổi còn đứa nhỏ cũng bắt đầu vào mẫu giáo. Vợ chồng tôi lấy nhau xuất phát từ tình yêu hơn 3 năm từ thời đại học. Sau khi ra trường, chúng tôi cùng nhau lập nghiệp ở một tỉnh miền núi cách nhà hơn 100km. Người ngoài nhìn vào, ai cũng phải ghen tị với tình yêu và hạnh phúc của gia đình tôi. Ấy vậy mà...
Mọi người thân quen ai cũng trầm trồ trước hạnh phúc gia đình tôi (Ảnh minh họa. Nguồn: Internet)
Ngày ấy, sau khi cưới nhau một thời gian, chồng tôi có quyết định chuyển công tác lên thành phố, còn tôi, ở lại quê nhà với cái nghề gõ đầu trẻ. Tuy ở xa nhau nhưng tình cảm 2 vợ chồng không hề thay đổi, dù nhiều lúc cả hai đều nhớ nhau tới phát điên lên. Hạnh phúc thêm trọn vẹn khi cách đây 10 năm, tôi sinh cháu lớn. Anh từ chỗ trước đây 1 tuần về nhà 2 lần đã chuyển hẳn sang đi về hàng ngày. Anh nói, muốn về chăm vợ chăm con cho mẹ con vất vả, muốn được nhìn thấy 2 mẹ con. Tôi nghe anh nói mà vô cùng cảm động. Thế nhưng, sau 2 tuần, nhìn anh gầy đi trông thấy. Ngày ngày sau giờ làm, anh vượt quãng đường hơn 40km về nhà, rồi sáng sớm sau lại dậy từ 5h sáng để chuẩn bị đi tôi xót xa vô cùng. Phải vất vả lắm, tôi mới thuyết phục được anh quay lại nếp như xưa sau khi tôi ở cữ hết 1 tháng.
Ngày tôi sinh cháu thứ 2 cũng là ngày chồng tôi lên chức trưởng phòng. Niềm vui nhân đôi, mọi người thân quen ai cũng trầm trồ trước hạnh phúc ấy. Tôi tự hào về chồng mình bao nhiêu thì lại thấy mình may mắn bấy nhiêu.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này tôi quyết không cho chồng đi đi về về hàng ngày chăm vợ con nữa. Tôi lấy lý do mình đã có kinh nghiệm, ở nhà lại có bà nội và bà ngoại thay nhau lên chăm sóc nên nói anh không cần phải lo lắng. Anh vừa lên chức nên công việc còn nhiều, cũng cần phải chứng tỏ năng lực của bản thân. Ban đầu anh không chịu nhưng mãi rồi anh cũng xuôi. Mọi chuyện êm đềm cứ thế trôi qua cho tới nay, 2 con tôi đã lớn và đi học. Tình cảm hai vợ chồng vẫn vô cùng tốt đẹp cho tới khi...
Có nằm mơ tôi cũng không thể thấy được chồng mình đi lăng nhăng bên ngoài rồi mang bệnh về nhà (Ảnh minh họa. Nguồn: Internet)
Chẳng là gần đây, tôi thấy vùng kín của mình hay bị ngứa ngáy khó chịu. Ban đầu vì chủ quan, một phần nữa là ngại nên tôi còn chần chừ chưa đi khám. Nhưng càng để lâu, càng thấy không ổn, tôi đành phải đi gặp bác sỹ. Tôi như chết đứng khi nghe bác sỹ thông báo kết quả: “Chị bị sùi mào gà...”. Có nằm mơ tôi cũng không thể thấy chuyện đó. Cái căn bệnh mà chỉ nghe tên thôi đã thật đáng sợ. Tôi cố gắng để không bật khóc nghe hết những gì bác sỹ nói những tai tôi cứ ù đi. Không tin nổi, tôi gọi điện cho cô bạn thân là bác sĩ ở bệnh viện tỉnh để hỏi thêm thông tin. Những gì cô ấy nói thêm một lần nữa khiến tai tôi ù đi, nước mắt cứ giàn giụa trên mặt. Lúc ấy tôi chỉ biết, tôi phải gặp chồng tôi ngay lập tức. Tôi nào có lỗi gì, chỉ có thể là do chồng tôi quan hệ ngoài luồng thôi.
Tôi rời bệnh viện về nhà trong trạng thái như mất hồn. Tôi không biết nên làm gì nữa. Sau khi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu gọi điện cho chồng nói về có việc gấp. Anh hốt hoảng có mặt ở nhà chỉ sau hơn 1 giờ đồng hồ. Nhìn thấy tôi thất thần nằm bẹp trên giường, anh lo lắng hỏi han không ngớt. Ấy thế nhưng, khi tôi tra hỏi anh về bệnh tật và việc ngoài luồng, anh vẫn an ủi:“Chắc là bác sĩ chuẩn đoán nhầm em ạ. Cái bệnh đấy chỉ có ở mấy người lăng nhăng bồ bịch vớ vẩn. Vợ chồng mình chung thủy như vậy, làm sao mắc bệnh được. Em nghỉ ngơi đi, không việc gì phải lo lắng”. Mặc dù gương mặt biến sắc, không giấu nổi sự lo lắng, nhưng anh vẫn một mực khẳng định là không có chuyện đi lăng nhăng bên ngoài. Khi tôi cố gặng hỏi và dọa nếu không sẽ nói cho ông bà thì anh bỗng trợn mắt lên: “Cô đừng có mà ăn nói hàm hồ. Tôi chẳng làm cái trò đấy. Tôi đây cũng trưởng phòng, cũng phải giữ thanh danh của tôi chứ. Hay là cô, trong lúc vắng chồng lại bập vào thằng nào? Tôi biết đàn bà các cô lắm mà, lúc nào cũng lấy cớ thiếu thốn tình cảm để lang chạ với thằng này thằng kia. Giờ rước bệnh về rồi lại quay ra đổ lỗi tại chồng...”
Tôi thật sự thất vọng khi chồng mình không dám thừa nhận mà quay ra đổ lỗi cho tôi (Ảnh minh họa. Nguồn: Internet)
Tôi như chết lặng. Còn nói được lời nào nữa. Còn có gì cay đắng hơn. Hơn 10 năm chung sống nhưng tôi không sao hiểu nổi cái người mà tôi vẫn gọi là chồng, là cha các con tôi lại có thể thốt ra những lời như vậy. Hóa ra lâu nay tôi sống trong cái hạnh phúc ảo, cái hạnh phúc mà tôi cứ cố gắng vun đắp cho bền chặt để rồi giờ đây hạnh phúc ấy giống chỉ như bong bóng xà phòng.
Tôi chẳng biết anh ta lừa dối tôi từ khi nào nữa, bình thường anh không có biểu hiện gì khác lạ mà vẫn là một người chồng, người cha tốt. Chỉ có điều hơn 1 năm nay anh hay bận hơn, hay có việc đột xuất hơn. Tôi cứ thương chồng vất vả, nghĩ chức vụ cao thì trọng trách lớn, bận là đương nhiên. Giờ thì tôi biết những cuối tuần anh ta ở lại có việc bận đột xuất, hay những buổi tối phải ở lại đi tiếp khách là thế nào rồi.
Chồng tôi sau khi quay ra đổ diệt cho tôi tội lăng nhăng ngoại tình đã bỏ lên thành phố để lại trong lòng tôi đầy những ngổn ngang. Tôi cũng biết đàn ông, nhất là những người xa nhà xa vợ con sẽ có những lúc yếu lòng, nhưng cái tôi không ngờ nhất là thái độ không dám thừa nhận của anh. Cộng với nó là việc đổ cho tôi cái tội tày trời: ngoại tình. Cảm giác trong tôi giờ đây là sự thất vọng. Một con người đạo mạo, có tri thức, có quyền cao chức trọng lại không dám thừa nhận mà chỉ dám đổ lỗi. Một con người tôi đặt đó cả niềm tin và tình yêu lại quay ra rũ bỏ tất cả. Tôi như vướng trong một mớ bòng bong chẳng nhìn thấy đường ra...
Hải Huyền (Ghi)