Mẹ vợ bắt con gái ly hôn đơn phương mà chưa thấy gửi đơn...
Em 22 tuổi, lớn hơn vợ em 1 tuổi có bé trai 1 tuổi, hiện giờ chúng em ly thân được 6 tháng.
Chúng em có bé nên 2 vợ chồng ra sống mướn phòng ở riêng, vừa làm vừa nuôi con. Lúc vợ em mang thai cho đến sinh bé mọi sinh hoạt là em lo hết, vợ em không đi làm chỉ mình em làm, nên kinh tế càng ngày khó khăn hơn khi có bé. Lúc vợ em sinh trên bệnh viện chỉ có 1 mình em là người chăm sóc vợ. Nội ngoại lo cơm nước rồi em đem lên cho vợ em, em vừa làm vừa lên bệnh viện chăm sóc vợ, rồi ngủ trên bệnh viện. Cho đến khi bé xuất viện rồi về cho về ngoại được 3 tháng em rước vợ về, rồi kinh tế khó khăn vợ chồng thường xảy ra mâu thuẫn. Vợ em thì có cho gia đình biết nên mẹ vợ mất thiện cảm.
Vợ chồng khó khăn cũng sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc, chúng em rất yêu nhau. Rồi em sử dụng ma tuý đá, từ đó em thay đổi, khó chịu với vợ em, nên chúng em càng mâu thuẫn. Em có giấu vợ em là không có chơi, nhưng em nghĩ là vợ em biết mà giả bộ không biết. Vợ em cũng tin em sẽ bỏ được nên vợ chồng vẩn bình thường. Đến ngày em trong cơn nóng giận, em đã túm tóc vợ em mà chưa đánh, thì vợ em về ngoại rồi mẹ vợ có la em. Em biết em sai nên em xin lỗi rồi rước vợ về ở lại.
Rồi 2 - 3 tháng sau lại mâu thuẫn, lần này em đã không kìm được vì vợ chồng cãi lộn, con thì đang bệnh, 12 khuya vợ đòi ẵm con về, nói sao cũng không chịu rồi em đẩy vợ em vô, rồi xô xát; trong lúc xô xát em có nói đừng để em đánh thì vợ em cứ thách làm em không kìm chế được thì em có đánh 2 - 3 cái, rồi người lớn lên. Trong lúc tức, tụi em xúc phạm lẫn nhau, tính em thì nóng, nói không ở nữa ly hôn thì ly hôn.
Trong đêm em đã hối hận; nhưng vợ em không chịu vì mẹ không cho ở nữa. Rồi mẹ vợ không cho tụi em ở chung nữa, em nhờ ba em qua nói chuyện thì mẹ vợ chấp nhận. Em mừng lắm, thấy hối hận nên em bù đắp cho vợ được khoảng 1 tuần thì vợ em có xin về ngoại chơi vì mẹ kêu, vợ em qua chơi rồi về nhà như bình thường, rồi lại qua mẹ chơi xong mẹ vợ nói là không cho ở nữa thì em bỡ ngỡ. Mẹ nói là mấy ngày trước đồng ý là do bán nhà, sợ ảnh hưởng bán nhà nên đồng ý.
Em hỏi lý do thì mẹ nói là không cho ở nữa, em hỏi vợ vợ em nghe lời mẹ, gia đình vợ không ai còn thiện cảm với em. Em suy nghĩ nông cạn nên em quậy, ép vợ em ly hôn cho em sai càng sai. Em biết sai, nhận lỗi mà mẹ vợ không chịu vì mẹ không tin em nữa. Mẹ vợ không cho em gặp vợ em, em cũng không liên lạc được, thăm con thì được nhưng mẹ không tiếp, mỗi lần thăm con là em gọi ẵm ra cho em thôi.
Giờ mẹ vợ kêu ly hôn, không thì làm đơn phương. Thời gian đó, vợ em lén lút liên lạc với em, em nói vợ em về lại với em rồi tụi mình làm ăn, sữa chữa lỗi lầm mà vợ em không chịu, nói em không hiểu cho vợ em. Em thì không hiểu, luôn trách vợ em; giờ vợ em không còn liên lạc cho em nữa vì em cho mẹ vợ biết nên vợ em bị đập bể điện thoại rồi. Thời gian gần đây, em biết lỗi nên em ráng chuộc lỗi, thì mẹ vợ kêu em ly hôn không thì làm đơn phương, mà em không thấy làm đâu hết. Em không biết có hù hay không. Vì em cũng nói là làm thì con ký, mà tới giờ không thấy đơn đâu. Em phải làm sao đây?
Chào em!
Qua những lời tâm sự của em, tôi nhận thấy rằng em đang thực sự cảm thấy rối bời không biết phải hành động tiếp theo như thế nào trong cuộc sống gia đình với nhiều mâu thuẫn, căng thẳng, rắc rối. Dưới đây là đôi lời chia sẻ của chương trình cùng câu chuyện của em.
Ấn tượng của tôi trong bức thư em gửi về cho chương trình đó là một cuộc sống đầy rẫy những mâu thuẫn, cãi vã, xin lỗi, quay về; rồi lại phạm lỗi và tiếp tục xin lỗi. Không biết rằng sau khoảng thời gian chung sống với những điều lặp đi lặp lại như vậy em cảm thấy như thế nào? Em có bao giờ dành thời gian nhìn nhận lại một cách thật nghiêm túc những nguyên nhân xảy ra mâu thuẫn giữa hai vợ chồng? Sau mỗi lời xin lỗi và năn nỉ vợ quay về, em đã thực sự thay đổi, tìm ra giải pháp để giải quyết mọi chuyện chưa hay những lời xin lỗi đó chỉ mang ý nghĩa là để vợ em quay về không thôi; mà không biết làm gì để nó không lặp lại?
Tôi hiểu rằng, ai cũng mong muốn có một cuộc hôn nhân êm đềm, hạnh phúc; nhưng thực tế không phải ai cũng biết cách làm thế nào để xây dựng và gìn giữ những điều này. Muốn có được điều đó, cả hai vợ chồng phải cùng nhau tìm cách tổ chức, xây dựng gia đình; cách hai vợ chồng ứng xử với nhau, cách xử lý mâu thuẫn, cách đảm bảo được vấn đề tài chính… Để yêu và đi đến hôn nhân đã khó; nhưng làm sao để giữ cho cuộc hôn nhân đó trở nên lâu dài thì lại càng khó khăn hơn em ạ. Thay vì vội vàng đạt được điều gì đó ngay lúc này, có lẽ em nên cho mình thời gian lắng lại để tự nhìn nhận lại mọi thứ đã xảy ra trong thời gian qua và tự hỏi xem nếu cho em quay lại thời điểm đó thì em sẽ ứng xử như thế nào, có muốn thay đổi gì không và nếu thực sự muốn thay đổi thì em sẽ làm gì?
Những gì xảy ra trong quá khứ, ta không thể quay lại để thay đổi điều gì; nhưng ta hoàn toàn có thể rút ra cho mình kinh nghiệm để không lặp lại những sai lầm cũ trong tương lai. Cuộc sống của chúng ta không có ai hoàn hảo; không ai không phạm phải sai lầm; nhưng không ai có thể đủ bao dung, rộng lượng để tha thứ cho tất cả mọi lỗi lầm của chúng ta, hết lần này đến lần khác đâu em.
Còn câu hỏi của em “Em phải làm sao đây?”; chương trình sẽ không thể trả lời cho em mà em hãy tự trả lời cho mình sau khi trả lời câu hỏi “Bây giờ điều em mong muốn là gì?”. Nếu em mong muốn níu kéo vợ con, gìn giữ gia đình thì hãy cố gắng thay đổi bản thân, cố gắng bù đắp lại những lỗi lầm của mình để vợ cũng như gia đình vợ thấy được sự cố gắng, chân thành nơi em. Cho đến khi hai vợ chồng chưa còn ly hôn, thậm chí dù ly hôn rồi thì em vẫn còn cơ hội bởi có biết bao nhiêu cặp vợ chồng vẫn quay về bên nhau khi thấy vẫn còn tình cảm và vẫn mong muốn cùng nhau gây dựng lại cuộc sống hôn nhân thực sự tốt đẹp. Còn nếu em muốn dừng lại, em không thoải mái với cách ứng xử của vợ hay gia đình vợ cũng như thấy rằng khả năng hòa hơp, tình cảm với nhau không còn thì mọi quyết định là nơi em; cuộc sống của em là do em lựa chọn và chỉ có em mới biết được điều gì là tốt nhất cho mình thôi. Hãy cân nhắc thật kỹ để có được quyết định phù hợp mà không phải nuối tiếc điều gì em nhé!
Chúc em sáng suốt!