Nếu em ly hôn chồng anh cũng sẽ không bỏ vợ...
Em đã kết hôn 6 năm. Hiện tại em đã có hai con 1 bé gái 4.5 tuổi và một bé trai 1.5 tuổi. Cuộc sống 6 năm qua với hai vợ chồng em đã trải qua quá nhiều biến cố bất hạnh có, nhục nhã có, hạnh phúc có... Và đến bây giờ em không biết gia đình bé nhỏ này của em sẽ đi về đâu nữa. Em cũng đang không biết bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu nữa. Bão tố cuộc đời luôn dình dập em ở mọi lúc mọi nơi.
- Chúng em yêu nhau khi vẫn còn ngồi trên giảng đường đại học. Cùng học chung cấp 3 nhưng ngày đó chúng em không yêu nhau. khi vào đại học em học ở Đà Nẵng còn chồng em học ở Hà Nội. Nhưng có lần về quê chúng em đi chơi chung lớp và rồi nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau. Ra trường được 2 năm chúng em kết hôn. Chồng em là người nóng tính, cộc cằn thô lỗ. Ít khi nói được những lời ngọt ngào với em. Em làm nghề kế toán còn anh ấy là dân công trình. Em đã kéo anh ấy từ Sơn La về Hải Dương làm việc. Nhưng do trình độ ngoại ngữ không có và nhiều nguyên nhân mà công việc cảu anh ấy thất thường.
Còn em công việc thuận buồm suôi gió, nhưng bản thân em cũng phải lỗ lực rất nhiều nên hiện tại khi em đã đạt được vị trí kế toán trưởng tại một công ty lớn của nước
ngoài, mức thu nhập cao, nó ngược so với công việc của chồng em. Rồi cứ vậy khoảng cách giữa hai vợ chồng em ngày càng xa nhau. 6 năm ở bên nhau em cũng không nhớ bao nhiêu lần bị chồng đánh nữa. Em không còn nhớ nổi mình đã bị đánh bao nhiêu lần. Nguyên nhân cũng chỉ vì chồng nóng tình vợ không bớt lời. Và thời gian em bị đánh nhiều nhất là thời gian ông chồng em bị thất nghiệp tới 1 năm. Thời gian em mang bầu hai đứa con cũng không tránh khỏi những cái bạt tai của chồng. Chửi mắng thậm tệ là chuyện như cơm bữa đối với em.
Thực ra để kể hết câu chuyện về gia đình em thì có lẽ ngồi cả ngày cũng không thể nào nói hết được. Mỗi lần anh ấy đánh em, em đều nhờ chị gái hay bố mẹ đến giúp. Phần vì không biết bấu víu vào ai phần vì cảm thấy đau đớn tổn thương. Và rồi cứ thế, Lần cay đắng nhất là lần Em bị đánh nhập viện. Mẹ chồng ra trông thằng cu nhà em. Buổi sáng hôm ấy khi chuẩn bị đi làm xe của em hết xăng em nhờ chồng đổ xăng nhưng do hai vợ chồng đã cãi nhau từ tối hôm trước nên ông ấy chửi bới em rồi bỏ đi mặc kệ em với cái xe hết xăng.
Em không biết làm thế nào đành vùng vằng với mẹ chồng. Rồi nói chuyện rằng mẹ khuyên bảo chồng vì anh ấy chửi bới thế này thì không chịu nổi và thường xuyên lăng mạ bố mẹ đẻ của em. Mẹ chồng tỏ ra khó chịu rồi vùng vằng nói rằng chúng mày cãi nhau thì bà về không trông nữa. Em cũng đang bất cần liên buông câu" thế bà về
con không dữ nữa" Và rồi bà bỏ về.
Chồng em một lúc sau quay về. và cứ thế lao vào túm tóc em lôi ra cổng đánh em. Anh ta đánh em đên ngất. tỉnh dậy em thấy con mình đang khóc còn mình thì chảy máu mắt, chảy máu âm đạo. Rồi em gọi điện chị gái đến cho đi viện. Ông chồng đánh xong bỏ đi để lại con khóc và vợ ngất dưới nền nhà. sau đó em cho các con về quê nhà ông bà ngoại. Vài ngày sau Anh ta về thăm con, rồi bị bố mẹ em đuổi. Anh ta quay ra chửi nhau tay đôi với bố mẹ em. Em đi làm về biết chuyện mà long đau như cắt từng khúc ruột. Em sống không bằng chết. Rồi mọi chuyện cũng qua đi em lại tha thứ cho anh chồng tội lỗi ấy phần lớn vì các con em mà em không thể ly dị.
Rồi việc gì đến đã đến. Em đã ngục vào lòng một người đàn ông khác để khóc nức nở để được anh yêu thương vỗ về và chia sẻ những đau đơn mà mình trải qua. Anh ấy là người đàn ông đã có vợ. Anh ấy vẫn yêu thương vợ con và yêu cả người phụ nữ khốn khổ như em đây. Anh ấy làm cùng cơ quan với em.
Em đã yêu anh ấy mất rồi. Nhưng cảm giác tội lỗi với chồng mình và với vợ anh ấy luôn đè nặng trong lòng em. Nhưng em không thể nào chiến thắng được. Mỗi lần bên anh ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Lẽ nào em cũng là người, em cũng giỏi giang xinh đẹp như bao người phụ nữ khác. Em chu toàn việc nhà. Kinh tế gia đình một mình em gánh vác. Vậy tại sao em không được hưởng hạnh phúc.
Cuộc sống của hai vợ chồng em ngày càng căng thẳng. Mặc dù không còn yêu chồng mình nữa. Nhưng em vẫn rất tôn trọng anh ấy vẫn chăm lo con cái hết mực và chăm lo cho cả anh ấy. Em nghĩ tình yêu có thể không còn nhưng vì nghĩa vì các con em em vẫn chăm lo mọi chuyện cho anh ấy. Còn chồng em anh ấy không biết việc em đã yêu ngươi đàn ông khác.
Nhưng anh ấy không hề thay đổi. Vẫn cộc cằn và hay chửi bới khi không hài lòng. Nhưng gần như là anh ấy không hài lòng tất cả mọi việc em làm. Em cảm nhận anh ấy ghét em qua từng lời nói và hành động. Anh ta vẫn chửi em, và khi chửi thì anh ta lôi cả bố mẹ em ra chửi khiến cho em đau đớn vô cùng. Em chẳng còn biết mình phải làm gì bây giờ. Em không đủ dũng cảm để ly hôn. Mặc dù đã rất nhiều lần viết đơn ly hôn. Nhưng rốt cục em đã không làm được điều đó.
Em thương hai con còn quá thơ dại nếu thiếu vắng tình thương của bố mẹ thì sẽ khổ lăm. Nhưng nếu cứ sống thế này các con em cũng không có được một gia đình hạnh phúc khi mà phải chứng kiến cảnh bố mẹ cãi nhau. Cảnh bố đánh mẹ. Phần vì sĩ diện bản thân, sợ mọi người chê cười vì bỏ chổng, phần vì em nghĩ đến người đàn ông đã có vợ mà em đang yêu. Nếu em bỏ chồng, anh ấy thì không bao giờ bỏ vợ, vậy thì khi em bỏ chồng rồi em sẽ làm phiền anh ấy nhiều hơn rồi ảnh hưởng đến hạnh phúc của gia đình anh ấy.
Phần vì lúc ấy mình sẽ cảm thấy cô đơn và ghen tỵ lắm. Thực sự mà nói em yêu anh ấy và chỉ mong muốn được chia sẽ những bất hạnh trong cuộc sông mà em đang đối mặt thôi. Chứ không mong muốn bất cứ điều gì khác.
Hiện giờ em đang không biết phải sống thế nào nữa. Em rất mong các chị cho em một lời khuyên. Em muốn thoát khỏi cuộc sống bế tắc này. em chân thành cảm ơn anh chị.
Bạn thân mến
Không khỏi xót xa khi đọc những dòng Tâm sự đầy chua xót của bạn như vậy thực sự hôn nhận của bạn được 6 năm nhưng những gì bạn nhận được có lẽ là quá ít cho sự mong mỏi của bản thân khi kết hôn.
Bạn cũng đã thấy được rằng nguyên nhân dẫn đến sự bế tắc hôn nhân này bắt nguồn từ cả hai phía vậy bạn đã hành động ra sao nỗ lực như thế nào để tình cảm vợ chồng bớt sứt mẻ, để gia đình hòa thuận, con cái được chăm lo đầy đủ về vật chất và tinh thần, hơn hết là bạn sẽ không rơi vào tình trạng “khó sử” là lung lay với một đối tượng khác.
Sau mỗi lần bị chồng đánh mắng như vậy bạn có bao giờ đối diện thẳng thắn với chồng hay cứ tiếp tục cam chịu sự bạo hành ấy để ngày càng có chiều hướng gia tăng. Hôn nhân hay bất kỳ mối quan hệ tình cảm nào cũng đều cần có sự cho đi và nhận lại, nếu chỉ mình bạn cố gắng sẽ không bao giờ có được kết quả như mong muốn.
Vậy đừng mãi cam chịu hãy mạnh dạn trao đổi với chồng về suy nghĩ của bản thân những tâm tư tình cảm của mình khi hàng ngày ngày giờ phải chịu nỗi đau cả về thể xác và tinh thần đó. Bạn cần biết bảo vệ mình bảo vệ các con nếu tiếp tục bị chồng có hành vi bạo hành thông qua việc thông báo với các cơ quan chức năng nơi bạn đang sinh sống. Đừng vì tâm lý xấu chàng hổ ai mà cứ mãi giam mình trong sự tổn thương. Nếu chồng bạn không thể thay đổi sống thiếu trách nhiệm với gia đình vợ con hãy mạnh dạn từ bỏ, ly hôn sẽ không bao giờ là xấu khi hôn nhân không đạt được mục đích. Bởi một gia đình đúng nghĩa giúp cho con cái vui vẻ hạnh phúc sẽ phải có sự quan tâm chia sẻ từ mọi thành viên trong gia đình, luôn yêu thương chăm sóc lẫn nhau.
Tuy nhiên không nên để quyết định ly hôn có sự ảnh hưởng từ yếu tố bên ngoài đó là cuộc tình không có tương lai của bạn. Việc bạn phải tìm đến một chỗ dựa cho mình khi không có được sự sẻ chia từ người bạn đời có lẽ không đáng trách nhưng bạn đã chọn sai đối tượng bởi người đó cũng phải ràng buộc với hôn nhân. Sẽ chẳng thể có hạnh phúc trọn vẹn cho một cuộc tình “chà đạp” lên niềm tin của rất nhiều người.
Bạn có thể chỉ mong muốn tìm được một sự sẻ chia nhưng bạn có biết rằng điều đó sẽ khiến một người phụ nữ khác những đứa trẻ khác sẽ ảnh hưởng ra sao không?
Sai lầm ai cũng có thể mắc phải nhưng hãy sớm biết dừng lại khi biết đó là sai lầm trước khi quá muộn. Tập trung thời gian suy nghĩ cho gia đình chứ không phải sự bù đắp do ân hận. Dành thời gian rảnh để chăm sóc cho bản thân, đi du lịch, tập luyện môn thể thao mình yêu thích, mở rộng hơn những mối quan hệ ngoài xã hội để gặp được những người thú vị bạn sẽ thấy cuộc sống không bế tắc và tẻ nhạt như bạn đã từng thấy.
Chúc bạn sớm chọn được hướng đi cho riêng mình và luôn hạnh phúc bên hai thiên thần nhỏ.
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.