Người đàn ông đánh vợ, chửi bố mẹ vợ có xứng đáng làm chồng?
Thưa chuyên gia! Bây giờ lòng em đang rất buồn, không biết phải làm thế nào, kính mong chuyên gia giúp đỡ.
Em năm nay 30 tuổi, chị gái em 32. Chúng em đều có gia đình và công việc ổn định. Chồng chị- tức là anh rể em làm nghề lái máy xúc. Trước khi cưới chị em, anh làm trong công ty, sau tích lũy ít vốn và vay mượn thêm người nhà mua máy xúc riêng. Bố mẹ đẻ em chỉ có 2 con gái, nhà anh rể có suất đất gần nhà em nên ngày trước bố mẹ em tha thiết động viên chị em lấy anh ấy, những mong sẽ được nhờ cậy khi về già.
Chị gái em ngày ấy chưa yêu ai, nghĩ thương bố ,mẹ và em nên đồng ý lấy anh rể bây giờ. Trước đây, anh rể em rất tốt, anh quan tâm chu đáo tới bố mẹ, vợ và các em. Sau thời gian anh mua máy xúc làm riêng- khoảng 5 năm sau kết hôn, anh đã thay đổi rất nhiều. Anh bạn bè, quán xá, nhậu nhẹt tối ngày không quan tâm tới vợ và con nhỏ. Chị em có tham gia góp ý thì anh lại mắng nhiếc chị ngu, anh đi quan hệ làm ăn chứ không phải nhậu nhẹt vô tích sự.
Dù vậy anh đi làm mà chẳng mang đồng tiền nào về cho vợ, chị em nói thì anh lại bảo máy bị hỏng phải sửa nhiều, người ta nợ chưa trả, rồi lại bảo đàn bà chỉ thèm tiền không quan tâm đến nỗi vất vả của chồng....Chị em làm nghề y, công việc khá vất vả, 2 con nhỏ đều nhờ ông bà ngoại giúp. Việc này đều có sự thỏa thuận của 2 vợ chồng, vì nhà ông bà ngoại gần ngay đó, còn ông bà nội ở xa hơn và ông bà vẫn phải đi làm. Chị em chỉ nhờ đồng lương của mình nuôi 2 con, ngày đi làm, tối về dạy con học, không có thời gian cho mình.
Anh rể em hầu như tối khuya mới về. Chị em theo thời gian cũng nguội tình yêu với chồng , vì không có sự san sẻ của chồng từ vật chất lẫn tinh thần. Ngược lại, sau mỗi lần uống rượu giao lưu bạn bè về nhà anh lại chê vợ không khéo, không quảng bác chỉ ru rú xó nhà. Những việc nhỏ cũng cãi vã nhau. Anh xông vào túm cổ rồi tát chị. Có lần chị em phát hiện anh có quan hệ ngoài luồng với người phụ nữ vừa ly hôn. Anh có thú nhận và xin lỗi vì uống quá day và do bạn anh sắp đặt. Hai người có cãi vã nhau.
Thằng bé con anh chị chứng kiến bố mẹ cãi nhau nhiều lần, sợ bố đánh mẹ, nó gọi cho bà ngoại. Thấy bà ngoại sang anh nghĩ bà bênh con gái, đã có nhiều câu xúc phạm tới bà. Anh nói anh chưa bao giờ tôn trọng bà, nếu không lấy vợ anh thì anh chỉ gọi bà bằng cô...Mẹ em đã rất đau lòng vì câu nói đó. Mặc dù bà cũng biết trước đây vì quá xót con gái lấy phải người chồng ham chơi nên bà cũng hay can thiệp và bênh vực chị em. Nhưng chưa bao giờ mẹ em nhiếc móc, chèn ép anh để đến mức anh quá uất hận thốt ra những lời hỗn láo, bạc bẽo như vậy.
Nhà gần, có gì ngon cũng gọi hoặc phần anh. Không những vậy con cái anh sớm hôm đều nhờ bố mẹ em chăm sóc. Sau chuyện này dù rất đau lòng nhưng mẹ em vẫn cố gắng tha thứ cho anh vif hạnh phúc của chị em và vì 2 đứa trẻ, chúng rất cần có bố. Đấy là câu chuyện của 2 năm về trước. Trong thời gian 2 năm ấy, anh chị em vẫn cãi nhau, nhưng cũng qua. Nhưng gần đây nhất lại xảy ra chuyện. Anh thay chìa khóa nhà, anh giữ khóa rồi đi chia tay một người anh họ vừa chuyển nhà. Chị em và các cháu không về nhà được phải vào ông bà ngoại. Tối khuya anh về đón thì chúng đã ngủ rồi. Chị em bảo để mai hãy về, sẵn có rượu anh lập tức mày, tao và chê trách chị, định xông vào bóp cổ chị em.
Bố em thấy vậy lúc đầu cũng can ngăn, nhưng thấy anh không biết giới hạn liền bảo anh mà đánh chị thì bố cũng đánh anh. Anh quay ra liền thách thức bảo bố em có dám đánh anh, trách móc ông bà lúc nào cũng bênh con gái. Không thể chịu được bố em đuổi anh về. Anh ra cổng quay xe về còn đèo đệm ' về thì về, dí c... thèm' . Bố mẹ em chua xót, suốt đêm không ngủ được. Bố mẹ em không có con trai, mẹ em cũng có bệnh, hàng tháng phải đi lấy thuốc lại nặng nghĩ lắm. Em thương bố mẹ, thương chị mà không biết phải làm sao.
Sau sự việc, bố mẹ em có vào nhà đẻ anh ấy, bố em rất giận vì đây không phải lần đầu anh xúc phạm bố mẹ em. Bố mẹ anh trước mặt thì chỉ xin, nhưng sau họ xót con trai và bảo chị em là thông gia trách quá lời. Chị em không nỡ bỏ anh ấy vì thương con. Nhưng nghĩ về bố mẹ mình thì chua xót quá. Em rất giận, nhưng chỉ tự nhủ và động viên bố mẹ em giờ hãy coi như không có anh ấy. Nói là vậy nhưng lòng không yên, vì bố mẹ em buồn lắm. Ai cũng muốn sống trong tình yêu và hòa thuận của gia đình.
Em phải làm gì đây, xin hãy giúp em!
Thân chào em!
Đọc thư của em chị nhận thấy rằng em là người rất yêu thương chị gái và mong muốn gia đình hào thuận. Chị gái em có cuộc sống gia đình không hạnh phú khi anh rể là gười ham chơi và có những hành động bạo lực với vợ con.
Có thể nói cuộc hôn nhân này ngay từ đầu đã không xuất phát từ tình yêu của chị gái, vì chị cưới anh phần lớn là do gia đình thúc ép. Đọc thư em chị thấy rất nhiều hành động vũ phu của anh rể nhưng chị chưa thấy em viết nhiều về cảm xúc của chị gái cũng như cách suy nghĩ và hướng giải quyết chuyện của chị. Khi sống trong bạo lực gia đình như vậy chị cảm thấy như thế nào? Chị muốn một gia đình hoàn chỉnh cho các con nhưng chị có biết khi các con chứng kiến bố đánh mẹ, gia đình có cãi vã như vậy, các con có cần một gia đình như vậy không?Các con sẽ lớn lên và ảnh hưởng đến tâm lý như thế nào nếu như thường xuyên phải chứng kiến những cảnh bạo lực gia đình như vậy?
Đây là câu chuyện của chị gái em và chồng chị ấy, nó hoàn toàn không phải là chuyện của em nên em không thể giải quyết thay chị của mình. Em có thể là chỗ dựa cho chị gái để chị ấy vượt qua khó khăn này vì bây giờ điều mà chị gái em cần nhất chính là chỗ dựa về tinh thần, sự chia sẻ của người thân và sự giúp đỡ phần nào đó về vật chất. Trong cuộc sống mỗi chúng ta có nhiều mối quan hệ và nhiều con người cần phải đối mặt. Dung hòa các mối quan hệ đó là việc mà mỗi người cần tự làm.
Chúc em và gia đình sớm tìm lại niềm vui!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.