Sẽ ly hôn người chồng nhu nhược không thể bảo vệ vợ con...
Tôi và chồng kết hôn đã 5 năm. Chúng tôi cũng rất hạnh phúc nhưng vì trong cuộc sống hôn nhân gia đình nhà chồng rất hay để ý tới vợ chồng tôi. Mẹ chồng tôi bị bố chồng tôi bỏ nên bà càng tỏ ra ghét vì tôi lên nhà bố chồng. Tôi có con bà cũng mặc, tôi sinh cháu cũng không phải vấn đề của bà. Bà cũng không trông cháu cho vợ chồng tôi. Chúng tôi phải gửi ông bà ngoại và cụ nội. Tôi đã cố gắng tâm sự để chồng hiểu nhưng mỗi lần như vậy chúng tôi lại cãi nhau.
Đã vậy nhà chồng cũng không tôn trọng gia đình tôi. Có việc gì bố mẹ tôi cũng giúp vì nghĩ bà cũng vất vả vì nuôi 3 đứa con. Nhưng lần nào cũng thế xong việc bố mẹ tôi mới về, nhà họ cũng không bảo về. Nhiều hôm tới 7h tối. Họ cũng không bảo về nấu cơm, bố mẹ tôi lại đi về chục cây số. Tôi nói với chồng thì anh ta ậm ừ cho xong. Thế rồi em chồng tôi lấy bà lại đối xử ngược lại như muốn làm tôi thêm áp lực.Tôi nói ra thì chồng bảo tôi ghen tỵ. Với 2 đứa cháu bà cũng như vậy. Ở chung 1 nhà 3 gian suốt ngày chứng kiến cảnh đó thật khủng khiếp.
Vợ chồng tôi ở riêng rồi bà cũng không cho gì ngay cả cái bát ai có để nhầm bà cũng cất luôn. Tiền điện thì cũng tính từng nghìn. Sau rồi vợ chồng tôi lắp đường điện riêng vì vợ chồng tôi đi cả ngày bà ở nhà cái gì cũng điện chăm cháu con em chồng. Chúng tôi lắp điện riêng và cũng phải ở trong buồng ăn ngủ và sinh hoạt. Bà không cho dùng bất cứ thứ gì bà mua. Con gái tôi không biết chương trình tivi là gì. Không những vậy muốn chăn nuôi thêm tất cả riêng rồi nhưng tôi dùng điện bà suốt ngày để ý và nói với chồng tôi để 2 vợ chồng cãi nhau. Tức nước vỡ bờ tôi đã nói:''Tại sao lúc nào bà cũng để ý tới vợ chồng con từng tý, bà không giúp thì thôi sao lại thế''.
Chồng tôi đã đánh và đuổi tôi đi trong khi trời đang mưa. Tôi biết anh ấy vẫn yêu tôi nhưng vì quá nhu nhược nên như vậy. Mẹ con tôi đã đi nhưng nhà chồng mặc kệ, 1 tháng sau anh ấy sang xin lỗi và đón tôi về. Chúng tôi về và quyết định thuê nhà ở riêng. Con tôi đi đã được 7 tháng nay nhưng không 1 lần bà nội hỏi thăm. Chúng tôi xảy ra chuyện như vậy nhưng nhà chồng cũng không nói chuyện với bố mẹ tôi. Nhà chồng nói tôi là xúi giục chồng. Và sau 1 thời gian vợ chồng tôi đưa con về nhà. Sau đó mẹ chồng tôi đi nói với mọi người rằng tôi sống ở nhà chồng sướng thế không biết điều, giờ đi thuê nhà khổ quá nên về cầu xin bà cho về nhưng bà không cho.
Tôi đau khổ vô cùng, kể ra chồng cũng chỉ bảo đừng có nghĩ nhiều. Giờ tôi quyết định đi học tiếng để đi nước ngoài lấy tiền xây nhà.Vợ chồng tôi đã thống nhất và cũng đã về nói với gia đình chồng, họ cũng không bảo gì. Nhưng mới đây chúng tôi bảo lấy sổ đất của vợ chồng tôi để vay tiền thế là họ xoay 180 độ.Cả nhà chồng kích chồng tôi là nó đi như thế là bỏ chồng đấy. Họ cũng bắt chồng tôi về nhà sống. Chồng tôi anh ta tự ý dọn đồ về không bàn gì với tôi. Tôi đã viết đơn ly dị kể trong đơn nhưng anh ta không ký và nói không đúng. Tôi rất sợ không được nuôi con. Tôi phải làm gì bây giờ. Chúng tôi cũng không thể nói chuyện được với nhau. Tôi viết đơn gửi tòa trước thì tôi phải đóng bao nhiêu tiền và có hại gì không.Rất mong được sự giúp đỡ sớm nhất vì tôi không biết làm gì và tôi rất hoang mang
Chào em!
Tôi rất thông cảm và chia sẻ với hoàn cảnh mà em đang gặp phải. Vợ chồng em đã rất thương yêu nhau và sẽ thật hạnh phúc khi được sư vun vén ủng hộ của đôi bên. Nhưng thật buồn khi mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không tốt khiến cuộc sống hôn nhân gia đình em trở nên mệt mỏi.
Xưa nay chúng ta thường thấy mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là đề tài muôn thủa luôn khó có cách giải quyết. Chuyện của em lại càng phức tạp khi mẹ chồng em tỏ ra khó chịu với vợ chồng em một phần cũng vì em qua lại với bố chồng. Cả em hay chồng em đều phải xác định một điều rằng dù bố mẹ có ăn tây ở riêng thì phận làm con vẫn phải nhìn nhận bố mẹ, gốc rễ của mình. Bà giận, khắt khe với vợ chồng em hay thiên vị với vợ chồng em chồng như vậy là điều không nên rồi. Bởi con nào cũng là con của bà cả. Em hãy bình tình và chớ vội vàng trách móc, giận mẹ chồng. Bố mẹ có công nuôi nấng con cái đến lúc trưởng thành thì con cái không nên quá trông chờ, ỉ lại vào sự trợ giúp của bố mẹ mà cần phải tự lập, tự vươn lên trong cuộc sống. Dù bà có đối xử không nên, không phải thì đạo làm con em cũng nên bớt nóng giận mà hãy cứ mềm mỏng với bà. Em khổ tâm, vất vả và chồng em cũng không phải dễ chịu gì khi phải đứng giữa mẹ và vợ. Chồng em không thể ra mặt bênh vực bên nào được và cũng phận làm con nên chồng em không muốn cãi lời bà.
Một điều nhận thấy rất rõ rằng cuộc sống chung với mẹ chồng khó tính, khắt khe là yếu tố khiến hôn nhân của em có phần rạn nứt. Cuộc sống chung với mẹ chồng mệt mỏi, ngột ngạt và hai em đã quyết định thuê nhà ra riêng nhưng không biết tại vì sao hai em lại quay về. Khó khăn thì cả hai nên khắc phục và nhờ sự hỗ trợ từ phía nhà ngoại hay cụ nội để cân bằng, ổn định cuộc sống. Bên cạnh đó vẫn không quên nhiệm vụ quan lại thăm nom mẹ chồng. Đây có lẽ là cách tốt nhất để duy trì hôn nhân. Chồng em yêu thương em nhưng chồng em lại không vững vàng, quyết đoán và không có chính kiến riêng của mình. Điều này được biểu hiện ở chỗ chồng em không biết đứng ra phân tích việc em qua lại nhà bố chồng, chuyện bố mẹ em giúp đỡ mà nhà em không nói gì đó hay chuyện đánh đuổi em về nhà ngoại và cuối cùng là chuyện mang quần áo về nhà mà không nói chuyện với em. Như lần trước mất 1 tháng vợ chồng mới làm lành với nhau nên lần này tôi khuyên em nên bình tĩnh đừng vì giận quá mà đưa ra những quyết định vội vàng.
Em hãy chờ nói chuyện lại được với chồng, hai vợ chồng bàn bạc thống nhất với nhau thì đưa ra quyết định cũng chưa muộn. Nếu như vợ chồng còn yêu thương nhau thì nên bàn tính chuyện dọn ra ngoài, ổn định cuộc sông để tránh cuộc đụng độ không đáng. Khó khăn thì cùng nhau khắc phục, tôi tin với tình yêu thương hai vợ chồng dành cho nhau hai em sẽ vượt qua. Còn nếu như hai vợ chồng không ở được với nhau thì cũng nói chuyện thẳng thẳn với nhau. Chuyện con cái thì tòa sẽ căn cứ vào độ tuổi, nguyện vọng của con, thu nhập của hai vợ chồng để phân xử. Thường thì nếu như con dưới 3 tuổi thì tòa sẽ ưu tiên dành quyền nuôi con cho người mẹ. Vấn đề “Tôi viết đơn gửi tòa trước thì tôi phải đóng bao nhiêu tiền và có hại gì không.” Chuyện đóng bao nhiêu tiền đó thì em nên trực tiếp hỏi ở tòa án nhân dân nơi thụ lý hồ sơ ly hôn của em sẽ rõ hơn cả.
Còn vấn đề “hại gì không” ở đây tôi không rõ ý em muốn hỏi là gì. Nếu là em lo sợ sự ảnh hưởng, phát triển của con khi bố ẹm ly hôn thì đó là điều khó tránh khỏi khi không được hưởng tron vẹn tình yêu thương của cả bố và mẹ. Nhưng nếu sống với cả bố và mẹ mà chứng kiến bố mẹ không vui vẻ hạnh phúc, bà với bố mẹ bất hòa, không yêu thương nhau thì điều đó cũng không tốt tới tâm lý của cháu. Hay em lo lắng rằng mình khó khăn trong cuộc sống mới, bước thêm bước nữa?. Bởi cuộc sống hiện nay không quá nặng nề vấn đề ly hôn do ai và quan trọng hơn cả là người đến với em là một người hiểu chuyện và yêu thương em thì cũng không nên quá lo lắng. Dù có quyết định như thế nào tôi cũng mong em bình tĩnh, suy xét trước sau và đưa ra quyết định sáng suốt hơn cả. Hãy luôn tự tin, làm chủ cuộc sống của chính bản thân mình, có như vậy con em mới có chỗ dựa thật vững chắc từ người mẹ em nhé.
Chúc em và con luôn vui và hạnh phúc!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.