Ủng hộ chồng đi làm ăn xa giúp thăng tiến trong sự nghiệp, ai ngờ xa chồng luôn...
Em chào anh chị!
Em năm nay 34 tuổi và có chồng bằng tuổi với em, chúng em đã có 2 con 1 trai và 1 gái. Vợ chồng em sống rất hạnh phúc với nhau và mâu thuẫn phát sinh khi chồng em đi xa vì để thăng tiến trong công việc. Ngày từ lúc đầu em đã rất chủ quan và nghĩ đơn giản rằng việc đi xa để anh phát triển trong sự nghiệp là điều vô cùng quan trong, nếu tình yêu của hai em đủ lớn sẽ vượt qua được nhưng khó khăn trong vấn đề khoảng cách và cả cuộc sống, em chấp nhận ở nhà nuôi con làm hậu phương cho anh để anh yên tâm công tác.
Thời gian sau vài tháng công việc của anh gặp nhiều khó khăn, anh ngày đêm miệt mài với công việc và dần quên đi việc quan tâm chăm sóc vợ con ở nhà, không về thăm nhà thường xuyên, từ trước giờ tất cả tài chính trong nhà đều do 1 tay anh lo liệu vì anh không muốn để em phải vất vả, và thời điểm ấy em cũng chưa đi làm, chọn làm nội trợ để đủ thời gian chăm con. Sau này em nhận ra em phải đi làm để không phải làm gánh nặng thêm cho chồng, để đỡ đần cho chồng hơn.
Anh càng ngày càng vô tâm không chăm lo cho gia đình, và em phát hiện anh đã tháo nhẫn cưới ra. Sau một thời gian em nghe tin anh có người yêu cùng cơ quan, nhưng em không có bằng chứng gì cả để nói chuyện với anh. Từ đó em lúc nào cũng cáu gắt cũng càm ràm và càu nhàu anh, khiến anh mệt mỏi. Đã gần 2 năm từ khi anh đi xa nhà vợ chồng em không hề quan hệ với nhau, em đã nhiều lần nói haivợ chồng ly hôn nhưng anh có nghe và không hề trả lời lại.
Đến một ngày anh nhắn tin với em anh không còn cảm giác yêu thương em như ngày xưa, anh chán rồi, muốn dừng. Em đau khổ và đã khóc với bố mẹ hai bên, bố mẹ hai bên can thiệp và anh có bảo với mẹ chồng em rằng yên tâm vợ chồng con đều ổn.
Em đang rất hoang mang và đau khổ, em biết em đã sai khi em gây áp lực cho chồng trong lúc công việc của anh gặp nhiều khó khăn. Thời gian dài em luôn như vậy. Em có nhắn tin xin lỗi anh nhưng anh có đọc và không nói gì. Em sợ gia đình tan nát và không có hạnh phúc cho các con sau này vì lỗi lầm của em. Công việc của chồng em theo hợp đồng phải đi làm xa, hết hợp đồng 2 năm sẽ quay về, và anh ấy nói chán rồi, không yêu em nữa nên không muốn quay về nữa. Cũng không muốn em đưa các con ra ở cùng vì công việc của anh hay đi công tác di chuyển nhiều nơi.
Chương trình có thể cho em lời khuyên em phải làm như thế nào để có thể níu kéo được chồng em về với mẹ con em, em đang rất đau khổ và bế tắc ạ.
Em cảm ơn chương trình.
Em gái thân mến!
Có những cuộc sống hôn nhân vui vẻ, hạnh phúc, cũng có những cuộc hôn nhân không phải mật ngọt mà chứa quá nhiều đắng cay. Và ngay cả cuộc hôn nhân của em lúc này cũng vậy, nó làm em mệt mỏi lắm phải không? Em đã lập gia đình, có con cái, nhưng vì quá nhiều mâu thuẫn, em càm ràm khiến cả hai mệt mỏi. Anh ấy không còn muốn em ở bên cạnh dù là khi nào và ở đâu. Hôn nhân của vợ chồng em rất “lạnh” nếu không muốn gọi là hôn nhân “chết”. Hiện tại em không biết phải làm sao để níu giữ chồng mình và làm sao để cho con cái có một gia đình êm ấm trong khi chồng em đã nói “chán rồi, không yêu em nữa nên không muốn quay về nữa”. Chúng tôi rất chia sẻ với những hoang mang, đau đớn nơi em.
Hôn nhân là để gắn kết hai con người yêu nhau, cùng nhau xây dựng một mái ấm, chia ngọt, sẻ bùi và cố gắng về cuộc sống. Hôn nhân là để chúng ta có một mái nhà để trở về cùng nhau sau khi đã mệt mỏi với cơm áo ở bên ngoài xã hội. Vậy hôn nhân của hai em mang lại cho hai em điều gì? Là sự càm ràm, khó chịu, đay nghiến nhau nơi em. Là sự chịu đựng những điều khó chịu từ em, vất vả kiếm tiền ngược xuôi của anh ấy. Tuy nhiên, tôi không biết được lời đồn rằng chồng em có người thứ 3 ra sao vì chính em cũng không có căn cứ về vấn đề này. Vậy thì sau tất cả, đó có phải là điều mà hai em mong đợi không? Bởi khi bắt đầu một cuộc hôn nhân nào đi chăng nữa thì nào ai muốn nó căng thẳng, mâu thuẫn hay mình sẽ ngoại tình, hay mình sẽ ly hôn đâu, phải không em?
Nhưng dù sao đi chăng nữa thì mọi chuyện đã qua rồi, có hối tiếc cũng không thể thay đổi được gì. Bản thân em có dằn vặt, tự trách mình, trách người cũng không thay đổi được điều đã qua nữa. Để xảy ra những mâu thuẫn nào đều có lỗi sai của cả đôi bên, không là lỗi của riêng ai. Em cũng nhận thấy điểm chưa tốt, chưa hợp lý nơi mình và mong muốn sửa sai. Còn về phía chồng em, anh ấy cũng không hòan toàn đúng, để vợ nghi ngờ có người tình, tháo nhẫn cưới nhưng cũng không thể giải thích hay lấy lại niềm tin với vợ được. Bên cạnh đó nếu hôn nhân có những lạnh nhạt, rạn nứt thì phải ngồi lại để bàn bạc tìm cách cùng nhau khắc phục thay đổi ngay. Thế rồi cả hai vợ chồng em không làm được điều đó.
Hiện tại hai vợ chồng cũng đã nhờ sự vào cuộc của bố mẹ hai bên, ông bà hai bên cũng chỉ biết vun vén ở phần nào đó mà thôi. Quyết định chủ yếu vẫn nằm ở hai vợ chồng em. Nếu em còn tình yêu với chồng và mong muốn hàn gắn, cả hai vợ chồng bỏ qua tất cả để làm lại từ đầu, cho con cái có một gia đình… thì em có thể trao đổi, tâm sự với hai bên gia đình cho ông bà hiểu nỗi lòng của một người làm vợ, làm mẹ. Khi đó em có thể nhờ ông bà tác động thêm vào phía chồng để anh ấy hiểu được trách nhiệm một người cha. Khi đó hai vợ chồng có thể đưa ra quyết định ngay, hoặc cũng có thể cho nhau một khoảng thời gian bình tĩnh để suy nghĩ cũng như chọn giải pháp giúp cả hai về gần bên nhau hàn gắn lại những rạn nứt.
Chúng tôi không hiểu về chồng em về con người cũng như tính các của anh ấy vì trong thư em không kể nhiều nhưng chúng tôi nhận thấy anh ta trả lời quyết định ly hôn đã là “giọt nước tràn ly” sau tất cả những đổ vỡ, mâu thuẫn của cuộc hôn nhân này. Bởi thế nên thật khó thay đổi quyết định của một người khi họ đã cân nhắc rất kĩ chuyện dừng lại. Chúng tôi lại càng không biết có một người thứ ba nào khiến quyết định của chồng em càng dứt khoát hơn không. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn rằng: chúng ta chỉ có thể giữ người muốn ở mà chẳng thể nào giữ người muốn đi cả. Vậy thì em cứ cố gắng hết khả năng vì chính tình yêu của mình, và con cái. Nhưng nếu kết quả không thể thay đổi được chồng em thì em cũng đành chấp nhận, tôn trọng quyết định của anh ấy. Dừng lại cũng không hẳn là điều gì đó đáng sợ, biết đâu đó lại là cách mỗi người tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình. Trong cuộc sống ai cũng có quyền được sống hạnh phúc và em cũng vậy.
Chúc em mọi điều tốt lành.