"Vợ sao anh không quan tâm mà toàn đi lo việc thiên hạ"?
Chào chị em nay 22 tuổi và đã có gia đình được một năm. chồng em 23 tuổi và hai vợ chồng điều là con út. từ khi lây nhau về chồng em vẫn phụ công việc làm tóc với em bình yên biên lặng.
Em về nhà chồng được hai tuần thì gia đình chồng em đón bà cố về ở mà xưa nay em không biết là còn bà cố. phải nói ban đầu em thấy bà già yếu em cũng làm hết sức, em hay phải ngủ muộn vì đôi lúc có khách nhưng tưởng đâu bà để yên cho ngủ cứ 4h30 hoặc 4h gì đó bà ngủ dậy kêu em em phải dậy buổi sáng bà bắt đi tiu đi cầu uống nước hút thuốc. cứ 1 buổi sáng là em bị bà hành tới hơn chục lần có khi vừa đi cầu mà lại đòi đi tiếp.
Chưa yên tới buổi trưa ăn cơm xong em rửa chén xong tưởng đâu lên ngủ được xíu thì bà vừa thấy em bà sai lấy nước lấy thuốc đi vào phòng đang lim dim thì kêu nóng đẩy lên trước nhà cho mát đẩy lên được một lúc mắt đang chuẩn bị ngủ thì bắt đẩy xuống đi cầu đi xong đẩy lên đẩy lên được xíu đòi đảy xuống uong nước vậy đi tong cái buổi trưa ngỉ ngơi của em còn mẹ chồng em cứ ỉ lại cho em buổi chiều khách đông thì em né được nhưng chỉ cần rảnh là em bị hành .
Xưa giờ em không có phải làm những thứ ghê như vậy nhưng em vẫn ráng! Được 2 tháng như vậy thì em giảm kg và thiếu ngủ nên phải nhập viện. Khi về thì bà mẹ chồng em đỡ hơn là phụ cho em nữa nên cũng đỡ.Tưởng đâu yên lành thì anh trai chồng về để chuẩn bị mở quán bán do nhà chồng em có mảnh đất gần nhà nên cho hai anh chị mở quán.
Thời gian anh chị ý về em như một cô hầu trong nhà lau nhà nấu cơm rửa chén trông cháu chị dâu em không phụ mà còn bày ra lúc đầu em không nói,cho tới khi chị ý xây nhà thì thợ làm 9 người em và má chồng vừa phải lo cơm nước cho người làm của chị dâu vừa phải trông con vừa trông bà cố rồi công việc ở trên em phải bỏ để nấu cho người ta chị dâu em cứ về trong ngoại rồi tới h ra ăn chén bắt ăn xong chị ta cũng không thèm rửa ỷ lại cho em.
Xây xong tưởng đâu tự lo com nước ai ngờ tới giờ kêu chồng về ăn rồi mang cơm xuống. Do thời gian này làm ế nên em cũng không phải mua đồ ăn nên em cứ kệ. xây nhà xong anh chị mở bida từ khi mở ra chồng em không có lúc nào là không có mặt ở đó vì họ cứ gọi kêu xuống giúp cái này cái nọ riết hồi công việc ở nhà bận bịu đầu chỉ có mình em làm.
Em có nói với chồng nhưng chồng chỉ nghe thôi chứ chẳng suy nghĩ. Gần đây em có bầu tới ngày phải đi siêu âm thì thằng cu con anh chị cũng bị đau chị dâu em gọi cho má chồng kêu chồng em xuông trông để họ đi mà trong khi đó em cũng cần phải đi vì lần trước em bị sảy nên giờ phải đúng hẹn.
Má chồng em bắt chồng em xuống, em nói chở em đi khám thì bà tỏ vẻ khó chịu. Rồi em nói thôi đi xuống để em tự đi cũng được xuống dưới mà trông không cần phải chở nói như vậy mà chồng em cũng đi. Rồi sau đó em đang chuẩn bị đi thì bà nói là để xe cho anh chị chở thằng cu đi rồi xíu nó về mà đi sau. Lúc đó em chỉ biết ngậm ngùi im lặng họ đi em tưởng đâu lo về sớm tới 7h mới về đi đúng 4 tiếng. Em lại im lặng. Đến bây giờ em không muốn kêu là anh chị nữa mà cho em gọi là nó. Hai vợ chồng nó rủ nhau đi chơi bắt chồng em xuống trông còn con thì để má chồng em coi.
Ngày nào cũng như vậy nhiều hôm em bị đau em kêu chở em đi nhưng bọn họ lại gọi vậy là em phải tự đi có hôm em đau bụng quá kêu chở em đi lấy thuốc thì lại nói bận xuống anh tèo rồi còn chị dâu của họ nói một câu là chở đi liền. Em không biết đó là chồng em hay chồng của chị dâu mà em nhờ thì không đi còn chị dâu họ nhờ là bỏ hết việc để đi. Mà chị dâu của nói xấu em đủ thứ với nhà chồng em, em cũng mặc kệ. Hai tuần trước em có bị sảy thai em xin về ngoại ở. Mỗi lần chị gái đi ngang thì đều thấy ở dưới nhà họ tiệm không chịu mở.
Hôm chủ nhật em có kêu xuống ngủ với em vì nhà em đi đám cưới nhưng chồng em nhăn nhó cáu gắt nhưng rồi cũng phải xuống .vừa xuống tới nhà thì anh trai của chồng gọi kêu xuống phụ cho họ. Xong chồng em quay qua em nói khách đông làm không kịp em thấy lạ đó là gia đình cuộc sống của họ mà sao lại nói như kiểu công việc của mình. Chồng em chỉ coi gia đình anh chị họ là người cần được giúp và như kiểu chồng em là tay sai của bọn họ. Chồng em không coi em ra gì, em có đau ốm hay mệt mỏi cũng không đoái hoài gì tới,lại được bà má chồng luôn khích con để con ghét vợ, nói xấu con dâu trước mặt chồng của nó.
Bây giờ em không biết phải sống làm sao nữa nếu như cứ tiếp tục thế này em không thể sống nổi. Mong cô có thể tư vấn giúp em phải làm sao không ạ. Giờ em đang ở nhà mẹ ruột,em cứ nghĩ tới cảnh chồng em dành thời gian cho gia đình anh chị mà không lo làm ăn gì hết. Em không biết phải làm sao em nói nhẹ nhàng có, nói cáu gắt có, ngăn cấm có hay là kêu tuần được xuống mấy lần có nhưng chồng em vân cứ nghe lời anh chị nghe lời má. Giờ em nên li hôn hay làm gì đây em rất rối, mong được tư vấn ạ
Chào em!
Em đang cảm thấy cuộc sống hôn nhân của mình khó khăn hơn bao giờ hết khi vất vả đường con cái mà chồng “việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng”, mối quan hệ với gia đình nhà chồng không tốt,… Em bối rối không biết nên làm gì là tốt nhất và cũng đã từng nghĩ đến việc ly hôn.
Hai em tuổi đời còn rất trẻ, còn thiếu nhiều kinh nghiệm sống và thiếu kĩ năng giải quyết những mâu thuẫn, bất đồng khiến cuộc hôn nhân của hai em đang đứng trên bờ vực tan vỡ. Những hi sinh của em với gia đình nhà chồng là điều không ai có thể phủ nhận. Tuy nhiên theo như em thấy thì mẹ chồng em lại có chút thiên vị với chị dâu em dù chị ấy không phải siêng năng, chăm chỉ gì. Nhưng có lẽ em cũng cần nhìn nhận lại cách đối nhân xử thể của chị ấy với mẹ chồng và của mình với mẹ chồng ra sao. Em tuy thật thà, chăm chỉ, thẳng thắn nhưng lại thiếu đi sự khéo léo trong cư xử với mẹ chồng mà thành ra như vậy hay không. Một chút nhìn nhận lại để rõ hơn về khúc mắc trong lòng em nhé.
Nhưng có lẽ điều đó không phải là nút thắt trọng yếu của cuộc hôn nhân này. Nút thắt nằm ở phía chồng em. Chồng em còn rất trẻ, chưa ý thức rõ ràng về vai trò, trách nhiệm của người chồng trong gia đình, thêm vào đó là tính ham vui, cả nể mà luôn nhiệt tình “thái quá” với công việc nhà anh chị trong đó việc nhà mình bê trễ, ỉ lại. Không những vậy mà ở chồng em còn có sự vô tình khi em đang đau khổ vì mất đi đứa con của mình, cần sự an ủi, động viên mà cậu ấy vẫn bỏ mặc em. Có phải cậu ấy không hiểu được những điều đó hay có thể xuất phát từ việc em quá tự lập lại chiều chuộng, không biết tận dụng, nhờ vả chồng đúng lúc, không biết khích lệ, góp ý khéo với chồng. Để tới khi bản thân “tức nước vỡ bờ” đôi bên mới biết suy nghĩ của nhau là gì?
Trước khi quyết định ly hôn hay không đó em hãy cùng với chồng ngồi lại để biết được hai người sai đúng ra sao.Hôn nhân gia đình là chuyện trọng đại đừng quyết định khi bản thân đang nóng giận, mất bình tĩnh hay không suy suy nghĩ thấu đáo. Bản thân em còn muốn cho mình và chồng cơ hội làm lại hay không? Khi không thể thay đổi chồng em có thể thay đổi mình hay không? Chấp nhận hi sinh nhiều hơn và từng bước "lôi kéo" chồng về phía mình, cho chồng hiểu hơn về trách nhiệm hơn với gia đình. Theo thời gian cậu ấy sẽ trưởng thành hơn mà có những thay đổi tích cực hơn chăng?
Chúc hai vợ chồng vượt qua thử thách và hôn nhân hạnh phúc!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.