
Vợ suốt ngày nhiếc móc vì chồng không giỏi kiếm tiền
Sống bên người vợ suốt ngày chê bai chồng và toàn mơ mộng những điều hão huyền khiến tôi chán nản vô cùng.
Tôi năm nay đã 35 tuổi, vợ kém tôi 3 tuổi, chúng tôi kết hôn và đã có hai đứa con chung. Tôi chỉ là một công nhân thợ hàn bình thường, nên cuộc sống của gia đình cũng chẳng khá giả gì.
Trước đây, nhà vợ tôi rất nghèo, vốn cũng không được học hành tử tế gì nên cô ấy phải đi làm công nhân kiếm tiền phụ gia đình, tuy cuộc sống vất vả từ nhỏ, nhưng vợ tôi cũng có một chút gọi là nhan sắc, da dẻ trắng trẻo, hồng hào. Tôi đã từng giúp đỡ gia đình cô ấy rất nhiều nên chắc cũng vì thế mà vợ cảm động và đồng ý lấy tôi như một cách để báo đáp.
Vì thương vợ con, nên dù cuộc sống công nhân vất vả những tôi cũng cố gắng làm lụng để cho vợ con khỏi vất vả, nhưng kinh tế ngày càng khó khăn khiến công việc cũng chẳng thuận lợi, lương bổng cũng bị cắt ngược cắt xuôi. Các nhà máy không nhận công nhân, vợ tôi thất nghiệp, ở nhà không có tiền vợ tôi đâm ra khó tính, lúc nào cô ấy cũng cau có, chẳng bao giờ nói nhẹ nhàng với tôi một câu.
Đã thế cô ấy suốt ngày ngồi than thân trách phận, rồi mơ đến anh này anh kia giàu có, đẹp trai chẳng như tôi…nghe vợ nói như vậy khiến tôi rất buồn, nhưng cũng vì cảm thấy bản thân mình kém cỏi để vợ phải khổ nên tôi nhẫn nhịn, không trách cứ gì cô ấy.
Thế nhưng vợ chẳng biết điều, ngày càng quá đáng, hễ tôi đi nhậu một chút về là la mắng, chửi rủa, coi tôi chẳng ra gì. Có hôm tôi bị xỉn, vừa bước vào nhà vợ đã lườm nguýt bảo tôi vô dụng, suốt ngày chỉ biết rượu chè, sao không nhìn anh Thảo, anh Kiên hàng xóm mà học hỏi kìa, người ta vừa giỏi giang, vừa giàu có. Rồi cô ấy bù lù bù loa lên khóc lóc, “sao tôi khổ thế này, sao không cho tôi gặp một người đàn ông giàu có mà gặp phải tên chồng vừa bất tài vừa nát rượu thế này”. Nghe vợ nói thế, mọi sự kiềm chế bầy lâu như bung ra, hôm đó tôi đã tát vợ mình một cái.
Từ hôm đó cô ấy bỏ vể nhà mẹ đẻ vẫn chưa quay về, biết mình đánh vợ là sai nhưng tôi cũng vô cùng chán nản nên cũng chưa muốn qua nói chuyện và đón vợ về. Tôi ngán ngẩm khi suốt ngày vợ cứ trách móc, rồi mở tưởng này nọ, cũng không biết làm sao để khuyên nhủ vợ, để cô ấy sớm trở lại thực tại, cùng chồng vượt qua giai đoạn khó khăn, cùng vun đắp cho con cái . Cuộc sống gia đình của chúng tôi đang rất bế tắc và không biết liệu còn có thể cứu vãn được nữa hay không đây?