Yêu thương phải luôn kèm theo "điều kiện"...
Liệu hôn nhân giữa hai người là phải có điều kiện à các anh chị ?
Em và cô ấy yêu nhau được năm thì tiến tới hôn nhân. Thời gian yêu nhau do điều kiện công việc mà phải đi xa, hay hai đứa phải yêu xa nhiều. Thời gian gặp nhau tuy không thuờng xuyên nhưng cũng cho hai đứa quyết định tiến tới hôn nhân. Nhưng tiến vào hôn nhân mới thấy khoảng cách quá xa. Ngày yêu nhau tình cảm bao nhiêu thì giờ hờ hững bấy nhiều. Em làm xây dựng, dù giờ cũng đã xin về Hà Nội làm cho tiện gia đình. Nhưng công việc khá căng thẳng, những lúc đi làm về, thèm một câu quan tâm từ vợ mà cũng không có.
Cơm nước xong, em rửa bát dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ quan áo, cũng không một câu. Cũng không sao, coi như đấy là trách nhiệm của em khi cô ấy mang bầu. Sáng ra lủi thủi dậy đi làm cũng không hỏi han chồng ăn sang như nào. Em cũng không để bụng.
Nhưng cái làm em buồn là thái độ của cô ấy với em và gia đình em. Với người ngoài cô ấy khéo léo bao nhiều thì với em và gia đình lại ngược lại. Về quê chồng, cũng để chồng mua quà, đối xử với chồng thì đòi điều kiện, anh phải thế này thì tôi mới thế kia, tại do anh như thế nên tôi mới như vậy.
Vâng, em cũng không phải là người hoàn hảo hay tốt lắm, có nhiều tính thô lỗ cục cằn, ăn nói không được khéo léo mà có lẽ nhiều người con gái không thích. Em biết và em cố sửa được, nhưng dường như vợ em, người em gọi là vợ đấy không bao giờ thừa nhận những cố gắng đó, mà chỉ chăm chăm nhìn vào nhưng tính xấu đó mà chê bai.
Quan điểm của em là người đàn ông dù tốt hay xấu, gia đình có là phường như thế nào thì khi đã chấp nhân lấy nhau thì nên chia sẻ và chấp nhận những điều ấy, và không phải đem đó ra làm điều kiện để yêu thuơng. Em nghĩ thế có phải không anh chị ? Giờ cuộc sống của em thực sự khá bế tắc và đi vào ngõ cụt, em muốn giải thoát mình nhưng lại thuơng đứa con còn chưa ra đời, em không muốn là một người vô trách nhiệm, nhưng với vợ em như thế này thì em không biết phải làm sao. Xin anh chị chương trình cho em một lời khuyên.
Em cảm ơn!
Chào em.
Người ta vẫn thường nói “trồng cây ắt có ngày hái quả”. Con thuyền nào rồi cũng sẽ cập bến, người đàn ông dù có thích rong chơi bao nhiêu thì ai cũng mong có một bến đỗ bình yên trong cuộc đời và hôn nhân chính là bến đỗ bình yên ấy.
Hôn nhân có thể nói đó là một bước chuyển tiếp của tình yêu. Bởi vì khi đã yêu, con người ta có sự tìm hiểu về nhau, có những niềm tin, sự tin tưởng dành cho nhau và có với nhau một tấm chân tình. Ắt hẳn để có quyết định tiến tới hôn nhân thì giữa em và cô ấy cũng đã có cho nhau thời gian suy nghĩ kỹ càng. Vậy không biết, điều gì lại khiến em quyết định lựa chọn cô ấy làm vợ? Trong khoảng thời gian hai em yêu nhau, em nhận thấy cô ấy là người như thế nào? Khi em cảm nhận cô ấy có rất nhiều điều mà khiến em buồn lòng thì em đã xử lý như thế nào? Em đã từng làm những gì để tác động đến cô ấy? Những hành động đó của cô ấy xuất hiện ngay sau ngày cưới hay qua một thời gian nhất là từ khi mang thai cô ấy mới có cách cư xử như vậy?
Em ạ! Cuộc sống hôn nhân trong giai đoạn đầu có thể nói đó là giai đoạn hạnh phúc nhất nhưng nó cũng chính là giai đoạn khó khăn của nhiều cặp hôn nhân bởi vì những bất đồng, bất đồng trong cách sống, tính cách, quan điểm, cách đối nhân xử thế,…Bởi thế khi bước vào cuộc sống hôn nhân, các cặp vợ chồng thường mất một khoảng thời gian khá dài để có thể thích nghi và thay đổi để hợp nhau. Có thể vợ em, về tính cách vốn từ xưa đến nay cô ấy ít quan tâm người khác, hơn nữa có thể trong gia đình cô ấy cũng hay được cưng chiều, tính cách vẫn còn khá trẻ con, chưa được tâm lý và hiểu sâu sắc sự đời lại đang ở thời điểm mang thai tâm sinh lý thay đổi nên đôi khi những hành động cô ấy làm cô ấy không thể tự ý thức được là đang làm người khác khó chịu và tổn thương.
Bản thân em cũng thấy rằng mình là người tốt nhưng đôi khi cách cử còn thiếu tinh tế mà em có biết người phụ nữ nào cũng mong được yêu chiều, đối xử một cách nhẹ nhàng văn minh. Vì vậy chính em cũng hãy cố gắng thay đổi bản thân một cách tốt nhất, là tấm gương cho vợ trong cách đối nhân sử thể bởi hai vợ chồng trẻ nếu chăm chăm bảo vệ cái tôi của bản thân thì chắc chắn sẽ nhận lại được những mâu thuẫn bất đồng ngày càng gay gắt
Có lẽ giữa em và vợ nên có những cuộc trao đổi với nhau trên tinh thần hợp tác, xây dựng. Trong cuộc trao đổi đó, em có thể nói ra những suy nghĩ và mong muốn của bản thân để cô ấy có thể hiểu rõ và dần thay đổi. Trong một số vấn đề em cũng nên thể hiện quan điểm của bản thân để cô ấy thấy được tiếng nói của em. Bên cạnh đó, em cũng thử tâm sự với bố mẹ của cô ấy, nhờ bố mẹ cô ấy có sự góp ý nhẹ nhàng đến con gái, biết đâu khi nghe bố mẹ phân tích cô ấy lại nhận ra được nhiều điều.
Chúng ta chỉ nghĩ đến ly hôn khi cuộc sống ấy thực sự không thể cố gắng được nữa. Nếu như bản thân em chưa có nhiều phương pháp tác động thì có thể cân nhắc để tìm ra những hướng giải quyết tốt nhất. Nếu sau một thời gian dài em đã nỗ lực hết mình mà cô ấy không có sự thay đổi thì hãy suy xét đến việc có nên dừng lại hay không. Xin nhắc lại với em trong khoảng thời gian cô ấy thai nghén có thể cũng ảnh hưởng ít nhiều đến tâm lý, sự thay đổi tính cách chính vì thế em cũng cần chú ý đến vấn đề này mà có những cách cư xử phù hợp nhất.
Chúc gia đình em sức khỏe!