Bạn gái kiên quyết chia tay vì “không còn hứng thú”...
Em chào chương trình. Em năm nay 20 tuổi. Bạn gái em thua em 2 tuổi, năm nay cô ấy chuẩn bị thi đại học. Chúng em cũng yêu nhau được 2 năm rồi, từ hồi em lớp 12, cô ấy cũng gần nhà em và bọn em học chung 1 trường cấp 3. Hồi ấy chúng em hoà thuận, hợp tính mà luôn tràn đầy tiếng cười, tình yêu hồi ấy em và cô ấy cảm thấy rất tuyệt vời.
Rồi năm ngoái em lên đại học nên em và cô ấy cách xa nhau tầm 100km rồi, nhưng em vẫn về thăm cô ấy mỗi tuần 1 lần. Cô ấy luôn buồn bã tầm gần 1 học kì đầu, tranh cãi cũng nổ ra nhiều hơn nhưng em cũng hay nhường cô ấy vì cô ấy luôn bảo lo sợ sẽ mất em. Đến sang qua Tết nghĩa là đầu năm nay mọi thứ khác hơn rồi, cô ấy cũng dần quen hơn với mọi việc, mọi thứ suôn sẻ hơn, xung đột thì thi thoảng cũng có nhưng em cảm giác cô ấy không còn dễ dỗ và an ủi như hồi trước. Mọi thứ đều khó khăn hơn, nhưng mọi thứ vẫn luôn diễn ra rất tốt, cô ấy rất hạnh phúc mỗi khi em về thăm cô ấy.
Đến hè vừa rồi đột nhiên cô ấy tâm sự với em rằng cô ấy có cảm giác chán nản, làm sao ấy, không còn hứng thú nữa. Em cũng có an ủi và dỗ là cứ để mọi chuyện bình thường 1 thời gian nữa em sẽ hết thôi ấy mà. Em lỡ miệng đoạn này (ngày trước cũng có lần anh chán như vậy nhưng anh hết rồi ngày càng thấy trân trọng em hơn). Đợt này nghỉ hè em có về chơi với cô ấy nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn, cố ấy vẫn vui, bảo là em hết chán rồi, bình thường rồi anh. Mọi chuyện cứ bình thường trôi qua thôi, cô ấy cũng ít giận dỗi hơn trước.
Rồi 1 hôm cô ấy bỗng tỏ ra bơ em, không liên lạc, nhắn tin hay nếu em gọi hỏi thì cũng rất bâng quơ, em bận lắm, khi khác anh à. Rồi hôm sau cô ấy nhắn tin bảo rằng: Mình chia tay đi anh, em không muốn tiếp tục nữa. Em cũng hỏi vì sao và cô ấy chỉ kêu chỉ là em thấy mình nên dừng lại thôi. Hôm ấy chán nản, em cũng chẳng rep lại nữa. Đến đêm muộn em hẹn cô ấy ra nói chuyện, thì em đợi mãi cô ấy mới ra: bảo anh à mình dừng lại đi, em thấy những ngày qua em chán lắm. Em có hỏi: tại sao vậy em, vì sao mà em lại như vậy.
Cô ấy nói rằng : Do em chán thôi, em chán từ tháng trước em bảo anh rồi, tất cả những truyện sau đó chỉ toàn là do em miễn cưỡng thôi, anh hiểu không, hình như em hết yêu rồi, có chăng chỉ là còn thương anh, thương hại anh do cảm giác quen thuộc mà thôi. Em bảo: anh không chấp nhận đâu, rồi cuốn cô ấy lên xe đi qua những chỗ ngày xưa 2 đứa hay đến và khóc thôi. Cả 2 đứa khóc, cô ấy chỉ bảo em không biết, em xin lỗi nhưng em muốn dừng lại, em sợ cái cảm giác chán nản kia quá rồi.
Ảnh minh họa.
Em có bảo thôi hay mình nên tạm xa nhau để xác định lại tình cảm nhé, nếu 2 đứa thấy không ổn thì cứ nói nhau nghe, cô ấy cũng bảo vâng, em hiểu rồi. Vài hôm sau cô ấy vẫn hỏi em: anh sao không, bây giờ anh cảm thấy thế nào, em cũng rep ngắn gọn thôi, rồi anh buồn lắm. Em xin lỗi anh…
Em vẫn nhắc đến những kỉ niệm cũ, nhưng món quà tặng nhau hồi đó thì cô ấy chỉ bảo: em, xin anh, thôi mà anh, em không chịu được đâu, rồi 2 đứa cũng sẽ quên và sống tốt thôi mà, mình vẫn là bạn anh nhé. Em có bẵng đi 2 hôm rồi em lại nhắn những kỉ niệm của 2 đứa cô ấy rep: mọi chuyện rồi cũng qua thôi anh à, 2 đứa đều sống tốt nhé . Đến hôm sau thì cô ấy block tin nhắn, em không nhắn tin được nữa nhưng vẫn để chế độ bạn bè em trên facebook chỉ block tin nhắn thôi.
Cũng lâu rồi từ lúc cô ấy chia tay là 10 ngày và từ lúc em ngừng nhắn tin do cô ấy block là 5 ngày vì em nghĩ cũng cần thời gian cho cô ấy suy nghĩ nữa. Em biết cô ấy còn yêu em nhiều, chỉ là muốn chia tay cho chán cảm giác kia quá thôi. Hôm đó 2 đứa đèo nhau đi cô ấy khóc nhiều lắm, hôm sau nữa nhắn tin cô ấy hoang mang lúc thì bảo liệu năm sau anh còn ở đó chờ em không, lúc thì bảo anh đừng đợi nữa, mình hết rồi mà.
Bọn em cũng im lặng được 5 ngày rồi. Em định cuối tuần này là tròn 2 tuần thì cũng về nói chuyện với cô ấy rồi tâm sự 2 đứa về khoảng thời gian xa nhau là quay lại. Cô ấy là người kiên quyết lắm, em cảm giác cô ấy lấy lý trí để đè áp tình cảm để quên em ấy. Cô ấy tuy nhỏ hơn em 2 tuổi nhưng cũng già dặn về suy nghĩ nên không còn trẻ con nữa, nhưng mà cũng do hay đọc truyện gia đình trên mạng nên cũng có hay hoang mang thôi à. Bây giờ làm sao để bọn em quay lại đây, em còn yêu cô ấy nhiều lắm.
Xin chương trình tư vấn cho em , em có thể làm gì ạ?
Chào em!
Em đã từng rất hạnh phúc trong thời gian đầu yêu nhau khi cả em và bạn gái đều cảm thấy vui vẻ và có nhiều kỉ niệm đẹp. Tuy nhiên, có lẽ từ khi cô ấy đi học, hai em xa nhau nên đã xảy ra tranh cãi cùng những giận hờn, khúc mắc đã nổ ra nhiều hơn làm cả em và cô ấy đều buồn lòng. Thậm chí, có lúc cô ấy nói chán nản, không còn hứng thú nữa. Nhưng em vẫn luôn có gắng an ủi, nhường nhịn và dỗ dành bạn gái, mong cô ấy không buồn và củng cố niềm tin vào tình yêu này. Dù ở xa nhau hơn 100km nhưng em vẫn cố gắng đi thăm cô ấy để rút bớt khoảng cách mà cảm thấy hai người được gần nhau hơn. Đã có lúc em cũng thấy chán nản nhưng vẫn trân trọng mối quan hệ này, trân trọng cô ấy. Điều đó cho thấy rằng em yêu cô ấy rất nhiều và nghiêm túc trong chuyện tình cảm này.
Có lẽ em đã rất sốc khi những tưởng tình cảm của cả hai mặn nồng như trước nhưng cô ấy lại nói lời chia tay với em với lý do không còn cảm xúc và thời gian qua chỉ là sự gượng ép. Em đã dùng mọi cách để níu kéo cô ấy, từ việc gợi lại những kỉ niệm, những nơi mà hai người từng đến, những món quà từng tặng nhau… để khơi lại tình cảm và cô ấy sẽ thay đổi quyết định. Tuy nhiên, sau tất cả những việc làm đó, cô ấy đều nói xin lỗi em và không thay đổi quyết định, khẳng định rằng cả hai đã không còn gì.
Có lẽ đối với em, 10 ngày không nói chuyện là khoảng thời gian rất dài và khiến em có cảm giác đau khổ vì tình yêu dành cho cô ấy vẫn rất sâu đậm. Song, nếu em cảm thấy cô ấy còn yêu em và em vẫn còn hy vọng, em có thể bày tỏ để cho em thêm một cơ hội nữa. Đồng thời tìm hiểu mong muốn của cô ấy để giúp em có cách cư xử hợp lý nếu bạn gái đồng ý quay lại.
Tuy nhiên, nếu như cô ấy vẫn kiên quyết chia tay và không muốn tiếp tục nữa, có lẽ em cũng không thể thay đổi được. Biết đâu cô ấy còn lý do nào khác mà không tiện nói ra. Tuy nhiên, khi tình cảm đã không còn thì bên nhau sẽ chỉ càng làm cho hai người thêm đau khổ mà thôi. Buông tay để giữ mối quan hệ bạn bè có lẽ sẽ tốt hơn.
Chúc em mọi điều như mong muốn!