Bổn phận của em là phải nhẫn nhịn khi bị anh xỉ vả....
Xin chào chương trình.
Em và anh ấy yêu nhau đã hơn 3 năm 7 tháng rồi. Năm đầu tiên yêu nhau em và anh ấy đều cảm thấy rất hạnh phúc, chúng em nói chuyện với nhau, tâm sự với nhau rất nhiều. Mọi thứ đều rất bình yên và ấm áp. Năm thứ 2 anh ấy dần thay đổi. Anh ấy quan tâm tới các mối quan hệ khác hơn là người yêu của mình. Trước đây yêu anh ấy không bao giờ xúc phạm hay chửi em. Nhưng giờ anh ấy có thể bảo em câm mồm, bảo em cút và chửi em rất nặng lời. Mỗi khi cãi nhau anh ấy đều chọn giải pháp đi ngủ để đỡ phải nghe em nói. Dù mọi chuyện có căng thẳng anh ấy cũng mặc kệ em rồi tự mình tìm niềm vui nơi khác.
Anh ấy không phải là người đàn ông hèn hạ hay chỉ biết đến bản thân mình. Nhưng giờ đây anh ấy lại nghe bạn bè khích đểu rồi nói em. Bạn bè anh ấy cả nam cả nữ đều kích động để anh ấy rời xa em. Em không quan tâm họ nói gì, điều làm em thất vọng là anh ấy vì bạn bè mà cãi nhau rồi xúc phạm em, thậm chí em và anh ấy cãi nhau rất nhiều lần chỉ vì đám bạn gái của anh ấy.
6 tháng trở lại đây mới là những tháng ngày mệt mỏi nhất. Anh ấy tỏ ra mình là người bảo thủ, gia trưởng và định kiến. Anh ấy nói rằng em phải nhẫn nhịn để tình yêu được yên ổn hạnh phúc. Dù có chuyện gì xảy ra em cũng phải nhẫn nhịn, anh ấy nói đó là bổn phận của em.
Mỗi khi em sai anh ấy đều rất nặng lời trách móc và bắt em phải làm theo ý anh ấy. Còn khi anh ấy sai, em chưa kịp nói hết lời đã bị anh ấy bảo nói nhiều, khó chịu, không muốn nghe. Anh ấy không bao giờ xin lỗi, cũng không nhận lỗi, lúc nào anh ấy cũng cho mình đúng còn em mới là người sai. Mỗi khi cãi nhau anh ấy đều tỏ thái độ bất cần, đó là có em cũng được, không có cũng được, anh ấy không quan trọng.
Anh ấy không còn lắng nghe em tâm sự như trước, vì mỗi lần em không vui, em nói với anh ấy, anh ấy đều trách ngược lại em, rồi tỏ thái độ nhăn nhở với em. Thậm chí khi cãi nhau anh ấy còn trêu tức bằng những lời nói gây ức chế, khiến cho cả 2 càng thêm căng thẳng. Anh ấy khác xưa quá nhiều, không còn là người mà em yêu lúc trước nữa.
Hôm nay em đã nói với anh ấy em không thể tiếp tục nhịn để anh ấy vui vẻ nữa. Em hỏi anh ấy liệu anh ấy có thể yêu thương em như trước không, anh ấy nói không thể, anh ấy vẫn sẽ tiếp tục như bây giờ. Liệu em phải làm sao, em yêu anh ấy rất nhiều, càng không muốn tình yêu hơn 3 năm phải chấm dứt như thế này. Nhưng anh ấy đã không thể trở lại như trước nữa rồi.
Em thân mến!
Khi tình yêu vẫn còn đong đầy, khi những ngày tháng yêu đương vẫn còn chưa dứt mà bỗng nhiên 1 ngày nào đó, người ấy thay đổi 1 cách đột ngột, từ thái độ, cách cư xử, đến cảm xúc thì chắc hẳn chúng ta ai cũng cảm thấy chới với, thật khó để chấp nhận những thay đổi đó. Và rồi, chúng ta cố gắng mờ hồ để tìm lại con người thực sự của họ vì chúng ta nghĩ rằng bản chất của họ không phải là như thế.
Có lẽ bản thân em hiện giờ cũng đang hoang mang rằng chuyện gì đang xảy ra, người mình yêu thương tại sao lại biến đổi chóng mặt đến như thế, liệu anh ấy có còn là anh ấy của ngày xưa hay không? Chúng tôi hiểu tất cả những tổn thương mà em đang phải tự gậm nhấm. Nhưng em ạ! Nếu bản thân em cứ chìm mãi trong cái quá khứ ngày xưa, cứ mãi miết so sánh anh ấy lúc trước như thế này bây giờ như thế kia thì em không bao giờ muốn đón nhận cái nguyên nhân sâu xa của sự thay đổi và em sẽ không thóat được nỗi đau. Hãy mạnh mẽ và đối diện với vấn đề em nhé.
Trong một mối quan hệ yêu đương mà bỗng dưng người ta có sự thay đổi thường xuất phát từ nhiều nguyên do khác nhau. Một có thể người ta chẳng còn tình cảm với đối phương. Hai là bản chất thực sự người ta là như thế, nhưng khi mới đầu yêu nhau họ cố tình che dấu, mang lại cho người yêu cảm giác hạnh phúc nhưng dần dần cuộc sống có nhiều tình huống mà buộc lòng họ phải sống thật. Và có thể sự thay đổi của bạn trai em cũng xuất phát từ một trong những nguyên do đó.
Trước đây, có thể hai em đã có khoảng thời gian bên nhau cực kỳ hạnh phúc, anh ấy quan tâm chăm sóc em. Nhưng cái quan trọng là bản thân em phải nhìn vào thực tại anh ấy như thế nào với em. Nếu anh ấy còn tình cảm với em thì chắc chắn một điều anh ấy sẽ không đối xử với em như thế. Còn nếu nói anh ấy vì tác động của người này người kia nên anh ấy cáu gắt với em thì em cũng cần suy nghĩ lại. Bây giờ còn yêu mà đã như thế, mai mối lấy nhau vợ chồng lục đục, bạn bè xúi thế này thế kia anh ấy lại quay sang hằn học với em thì em tính sao? Anh ấy yêu em hay là bạn bè quan trọng hơn? Một người đàn ông không có chứng kiến cho bản thân thì có thể là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em? Em có cảm nhận được sự trân trọng anh ấy dành cho em?
Đó là xét về tình cảm. Còn một vấn đề nữa đó là tính cách của anh ấy. Em cảm nhận anh ấy là 1 người gia trưởng và chính trong cách anh ấy nói chuyện với em cũng thể hiện điều đó, chẳng hạn như bổn phận của em là phải nhẫn nhịn, em có đúng thì em vẫn phải nhận lỗi là sai và chịu những lời xúc phạm từ anh ấy. Em sẽ chịu đựng được những điều đó đến bao giờ? Phụ nữ vẫn thường hay rỉ tai nhau và nói nhỏ với nhau rằng những người đàn ông tuyệt đối không thể lấy làm chồng đó là dạng người lăng nhăng, trăng hoa, người có tính gia trưởng, vũ phu, bảo thủ, người đàn ông không có chứng kiến, nhu nhược. Bởi lấy những mẫu người như thế muôn đời phụ nữ khổ. Cho nên em cần cân nhắc kỹ chuyện tương lai của mình.
Tình yêu có dành cho họ đậm sâu đến đâu cũng chưa chắc có thể giúp con người ta sống nhẫn nhịn vì những người có thái độ đó với ta. Một lúc nào đó, cái ngưỡng chịu đựng sẽ bị phá vỡ. Chưa kể khi kết hôn, chuyện con cái, kinh tế rồi nhiều vấn đề cần bận tâm sẽ làm ta không đủ sức gánh vác tất cả. Và bây giờ cứ tiếp tục tình trạng như thế chưa chắc anh ấy đã quyết định lấy em. Với 1 người tính cách đó đã là bản chất của họ thì quả thực khó thay đổi.
Đôi khi chúng ta vì thấy tiếc những năm tháng yêu nhau quá lâu nên không muốn buôn bỏ, rồi tình cảm còn nhiều buông thì sẽ đau. Nhưng kỳ thực yêu mà không được hạnh phúc thì yêu để làm gì? Có còn ý nghĩa nữa không em? Kết thúc đâu phải là mất tất cả, chỉ đơn giản vạch ra 1 lối đi khác tìm cho bản thân người phụ hợp và xứng đáng với mình hơn mà thôi. Mạnh mẽ lên em!
Chúc em luôn hạnh phúc!