Bốn trở ngại trước mắt khó có thể vượt qua nếu tiếp tục tình cảm...
Xin chào,
Tên riêng của em là Hà Mi, 24 tuổi. Bạn em 31 tuổi. Chúng em biết nhau khoảng 27 tháng, chính thức quen nhau được 20 tháng. Cả hai đều chào hỏi gia đình đối phương từ tháng thứ 2. Cả hai khó tính và nghiêm túc, tính cách bù trừ nhau và đến hiện tại vẫn yêu nhau và vẫn xác định chuyện tương lai như khi mới bắt đầu.
Tuy nhiên, có 4 điều khó khăn mà em cần sự trợ giúp của chương trình!
Thứ nhất, em là con 1, anh là con út, cả 2 đều phải có bổn phận trông nom nhà cửa và thờ cúng. Em phải làm dâu hay bắt rể? Hai gia đình cách nhau 20km, nơi làm việc của cả hai cách nhà em khoảng 3km, cách nhà anh 17km, và gia đình em đủ điều kiện cho 2 đứa 1 căn nhà riêng cách nơi làm việc chưa đầy 1km. Nhưng anh cương quyết không ở rể, em không thể để ba mẹ lạnh lẽo cô đơn về già. Cả mẹ anh bà ba mẹ em đều ngoài 60 tuổi!
Thứ hai, lối sống hai bên gia đình đối lập. Gia đình em thì quan trọng đặc ruột, gia đình anh thì thích vẻ hào nhoáng bên ngoài! Ruột nhà nào đặc hơn thì em không chắc, nhưng phía em đủ sức tự lập. Với truyền thống tằn tiện, em sợ rủi ro làm ảnh hưởng đến tài sản được thừa kế. Anh xài tiền kỹ, nhưng không biết tiết kiệm.
Thứ ba, sau thời gian dài quan sát và để ý, em không có thiện cảm với anh chị ruột của anh, khi sống bằng mặt mà không bằng lòng, dù là ruột thịt trong nhà cũng vậy. Em không thích xu nịnh và quà cáp bôi trơn nên bị đánh giá là 1 đứa không hiểu chuyện.
Thứ tư, em đã từ bỏ ước mơ du học vì chữ hiếu, từ bỏ Sài Gòn về quê sống 1 cuộc sống bình dị với ba mẹ lúc về già. Nhưng dường như trong mắt gia đình anh, em chỉ là con nhóc vô dụng và bất tài. Trong khi em cũng tốt nghiệp Đại học Kinh tế TPHCM, anh tốt nghiệp Đại học Hutech. Em ít tuổi hơn anh, nhưng về tố chất lẫn ngoại hình, em không nghĩ mình thua nên em không chấp nhận được thái độ thiếu tôn trọng đó.
Mọi người xung quanh em thì khuyên nên dần dần dừng lại, mọi người xung quanh anh thì hối cưới. Em nên cưới hay dừng lại? Rất mong nhận được sự phân tích và góp ý của chương trình, những người ngoài cuộc luôn có cái nhìn khách quan và sáng suốt hơn người trong cuộc.
Em chân thành cảm ơn!
Chào em!
Thực sự em đã nói rất rõ những khó khăn, bất cập trong mối quan hệ của hai em rồi. Trước hết em nhận định mình là con 1 nên không thể ba mẹ lạnh lẽo, cô đơn khi về già. Còn cậu ấy thì nhất định không chịu về ở rể. Tôi không rõ rằng cậu ấy là con út thì có phải là con trai duy nhất hay không. Nếu cậu ấy cũng là con trai suy nhất thì sẽ khó khăn để cậu ấy về ở rể đáp ứng mong muốn của em. Nhưng nếu cậu ấy vẫn còn anh trai, hay chị gái lấy chồng gần thì có thể chia sẻ khó khăn này với em. Khi tình cảm của em lớn có thể chấp thuận chuyện “Thuyền theo lái” và sắp xếp thời gian phù hợp về thăm nom bố mẹ.
Chuyện ở rể g hay về làm dâu không hẳn là mấu chốt quan trọng để quyết định hôn nhân gia đình. Thực sự điều lo lắng ở đây đó là việc đôi bên bất đồng về quan điểm sống và cái nhìn không mấy tôn trọng của gia đình nhà cậu bạn trai đối với em. Khác biệt quan điểm sống khiến đôi bên nảy sinh mâu thuẫn trong chi tiêu, cách đối nhân xử thế, cách nuôi dạy con cái. Đó là chưa kể đến sự chênh lệch tuổi tác cũng sẽ là một yếu tố tiền đề cho việc có sự khác biệt nhau về suy nghĩ.. Thường thì cuộc sống làm dâu trong gia đình nhiều thế hệ đã là điều khó khăn và càng khó khăn hơn khi họ không dành cho em sự tôn trọng. Hơn hết là bản thân em còn không thiện cảm với họ thì dù cố gắng em cũng sẽ để lộ cảm xúc của mình ra và điều này sẽ là bất lợi, tăng hố sâu khoảng cách giữ mình và gia đình bên chồng.
Liệu việc nhận định người nhà chồng không tôn trọng em đó có thực sự khách quan không hay chỉ là chủ quan do cảm nhận của em. Vì rằng em là con một thì bố mẹ luôn đùm rúm, dành cho em tất cả những gì tốt đẹp, em là tâm điểm của bố mẹ vậy nên không ít người rơi vào hội chứng con cưng, coi mình là cái rốn của vũ trụ. Ai cũng có cái tôi, nét riêng biệt của mình. Vậy nên khi sống chung một mái nhà họ cần thiết phải biết dung hòa cái tôi, bỏ qua những hiềm khích, xích mích để chung sống hòa bình. Em có đảm bảo mình làm tốt được điều này không?
Nếu cậu ấy chấp nhận việc bố mẹ em cho đất ra riêng ở gần nhà em và nơi làm việc của em thì sẽ dễ dàng hơn cả. Nhưng cậu ấy chỉ cho em một lựa chọn đó là về nhà cậu ấy chung sống. Vì rằng cuộc đời không ai nói trước được điều gì. Em băn khoăn về vấn đề tài chính khi cậu ấy là người không biết tiết kiệm còn em lại là người khá tằn tiện điều này là dấu hiện báo trước cho những bất đồng trong chi tiêu. Rồi cả vấn đề tài sản thửa kế của bố mẹ cho em có nguy cơ thất thoát khi hôn nhân không thuận lợi. Cuộc đời không ai nói trước được điều gì chúng ta chỉ có thể làm tốt ngày hôn nay, sống theo phương châm “cẩn tắc vô áy náy”. Nhưng cũng không thể vì sợ hãi này kia mà không dám trao thân gửi phận cho ai. Có thể cẩn trọng đưa ra những cách thức bảo quan tài sản đúng khoa học mà không ai có thể trách cứ mình.
Thực sự hôn nhân này tồn tại khác nhiều vấn đề bất cập. Bản thân em đã nhận thức rất rõ những khó khăn của mình rồi nhưng lại quá khó để đưa ra quyết định. Và chúng tôi cũng không thể khuyên em là nên cưới hay hay từ bỏ. Em cần thiết phải cân nhắc, đưa ra nhận định, đánh giá khả năng hòa hợp của mình với cậu ấy và gia đình cậu ấy ra sao trên cơ sở dựa trên tình cảm của mình và quan trọng hơn hết là sự quyết tâm của hai người để đưa ra quyết định cuối cùng.
Chúc em mọi điều tốt đẹp!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.