Cảm ơn người con gái đã đi qua cuộc đời tôi
Từ một thằng học sinh cá biệt, rồi bị chuyển hết trường này qua trường khác, giờ đây tôi đã trở thành một con người hoàn toán khác nhờ cô ấy.
Nhà tôi có tới 3 anh em trai, tôi ở giữa, người ta thường nói “tam nam bất phú”, có nghĩa là trong nhà mà có 3 thằng con trai thì chẳng bao giờ khá lên được. Mà cái thời ấy, câu nói này quả là không sai đối với nhà tôi.
Mặc dù bố mẹ cũng có công ăn việc làm ổn định, nhưng làm ra được bao nhiêu của cải đều thi nhau đội nón ra đi, bởi trong nhà có thằng “phá gia chi tử” như tôi.
Tôi được liệt vào danh sách cá biệt của trường bởi thường xuyên bỏ học, ăn chơi, giao du, đánh nhau với đám bạn xấu trong trường, hầu như tháng nào tôi cũng bị nhà trường gửi giấy triệu tập phụ huỳnh. Hết mời phụ huỳnh, rồi cảnh cáo nhưng tôi vẫn chẳng sợ, chỉ suốt ngày lêu lổng không lo học hành, khiến bố mẹ tôi cũng vô cùng đau đầu.
Vì muốn tách tôi khởi đám bạn hư hỏng nên bố mẹ đã mấy lần chuyển trường cho tôi, nhưng với bản tính đã ngấm vào máu, đi đâu tôi cũng kết bè, giao du được với đám bạn cá biệt của trường đó. Khiến bố mẹ tôi cũng lực bất tòng tâm, định rằng nếu chuyển tôi đến ngồi trường cuối cùng của huyện gần nhà bác tôi, nếu tôi không thay đổi thì ông bà cũng mặc kệ tôi muốn ra sao thì ra. Chỉ trong vòng 2 năm đầu TPTH mà tôi đã chuyển đến 3 ngồi trường.
Cũng giống như những lần trước tôi nhanh chóng trở thành học sinh cá biệt của trường, những chính cũng nơi này đã làm thay đổi cuộc đời tôi.
Đó là lần đầu tiên tôi gặp em, em không xinh đẹp nhưng nhìn rất dễ thương với đôi kính cận dày cộp, em lại là cô bé học giỏi nhất nhì trong lớp của tôi nữa. Biêt được tình trạng của tôi nên cô giáo chủ nhiệm lúc ấy cực kì nghiêm khắc với tôi và cô sắp xếp cô bé ngồi cạnh để “kèm cặp” tôi.
Vì bị kèm chặt nên tôi không thể trốn học, không biết làm gì, tôi quay lại quậy phá cô bé ngồi cạnh. Mặc cho bao nhiêu trò nghịch gợm của tôi mà cô bé vẫn chẳng hề tức giận hay nổi nóng, khiến tôi càng ngày càng chán và khi không có việc gì để làm, tôi đành phải học…Rồi chẳng hiểu vì sao tôi chịu khó học hành hơn nhờ sự giúp đỡ của cô ấy. Vã cũng chính những lúc đó mà tôi đã thích cô ấy từ lúc nào không hay.
Tôi chăm chỉ đến trường hơn, học hành cũng đàng hoàng hơn, thế rồi tôi mạnh dạn ngỏ lời với cô ấy, khi tôi nói xong cô bé chỉ cười và nói một câu “ra điều kiện nhé, nếu ấy đỗ vào Đại học tớ sẽ làm bạn gái ấy”.
Tôi cười nhạt, khi mà tôi chỉ còn 1 năm nữa để bù lại 2 năm hổng kiến thức đã qua và ôn thi vào đại học đó nhường như là điều không tưởng, con đường nhường như trở nên mịt mù với tôi, chưa bao giờ tôi thấy hối hận vì những năm tháng ăn chơi lêu lổng của mình đến vậy.
Cùng với sự giúp đỡ, kèm cặp cảu cô ấy, tôi lao vào học hành không kể ngày đêm, chẳng mấy chốc mà kì thì dại học cùng tới, những tôi biết dù có vắt chân lên cổ tôi cũng chẳng thể chạy kịp được – tôi biết điều kiện mà cô ấy đưa ra sẽ chẳng bao giờ tôi làm được.
Tôi trượt đại học, đồng nghĩa với việc cô ấy sẽ từ chối tình cảm của mình, lúc đó tôi lại rơi vào trạng thái buồn chán, với dự định sẽ quay lại con đường cũ, đúng lúc ấy có 1 bàn tay đã nắm lấy tay kéo tôi lại để tôi tiếp tục thực hiện giấc mơ của mình.
Sau lần ấy, bạn gái tôi đỗ vào một trường đại học ở Hà Nôi, nhưng cô ấy quyết định không đi học mà sẽ ở lại cùng tôi ôn thi chờ năm sau sẽ thì tiếp. Chính sự hi sinh và tình yêu của cô ấy đã thức tỉnh con người tôi một lần nữa, hơn bao giờ hết đó chính là động lực để bản thân tôi phải cố gắng, cố gắng không chỉ vì tôi mà còn xứng đáng với sự hi sinh mà cô ấy dành cho tôi.
Đã hơn 10 năm trôi qua, giờ đây tôi đã là giám đốc của một doanh nghiệp nhỏ, có một gia đình hạnh phúc nhưng thật tiếc khi người phụ nữ bên cạnh tôi bây giờ lại không phải là cô ấy. Cuộc sống này luôn chứa đựng nhiều điều bất ngờ, tôi luôn tự hỏi, nếu không có cô ấy, giờ này tôi sẽ lang bạt ở nơi nào?. Và bản thân tôi cũng đã từng có những trăn trở khi để người phụ nữ ấy rời xa cuộc đời mình, nhưng tôi không oán giận hay trách móc, bởi ở một thời điểm nào đó có những thứ sẽ làm thay đổi cuộc đời mình nhưng chưa hẳn thứ đó lại thuộc về mình.
Cảm ơn người con gái đã dành cho tôi nhiều hơn thứ gọi là tình yêu…