Có phải tôi đã mất anh vì sự bướng bỉnh của mình?
Mình năm nay 22 tuổi,mình và người ấy có 1 mối tình kéo dài 3 năm.Anh ấy rất mực yêu thương mình.Lúc mới yêu bố mẹ anh không đồng ý vì ngại chuyện 2 đứa bằng tuổi,anh đã rất nỗ lực để bố mẹ chấp nhận 2 đứa.Mình và anh yêu nhau 3 năm,rất chân thành,anh bỏ qua hết tất cả mọi lỗi lầm trong qúa khứ của mình.Anh luôn yêu và chiều chuộng mình.
Nhưng anh càng chiều mình càng thêm hư, những yêu cầu của mình ngày càng nhiều,anh đi đâu làm gì đều phải báo cáo đầy đủ cho mình. Mình rất qúa đáng,có khi a đi tắm ra muộn 2 phút mình cũng chửi bới làm ầm lên. Mình luôn lo lắng việc mẹ anh không thích mình vì thế mình luôn khóc lóc nói rằng anh không yêu không bảo vệ mình,mình bắt anh chọn giữa mình và gia đình.Mình còn bắt a lựa chọn giữa mình và công việc, vì anh đang đi lính nghĩa vụ, 2 đứa ít được gặp nhau hơn. Anh luôn nhẹ nhàng khuyên bảo mình, và cố hết sức chiều theo ý mình,anh được nghỉ là dành thời gian về với mình.Chúng mình cứ cãi nhau,nhưng 1 lát là hoà ngay, anh cứ dỗ là mình lại thôi.Nhưng cứ lặp lại nhiều lần như thế,cho đến vừa rồi cãi nhau anh không liên lạc và tôi cũng không.1 tuần sau đó tôi gọi điện cho anh thì anh bảo hết rồi anh quá chán nản mệt mỏi rồi,chia tay đi.
Anh đã từng làm mọi chuyện để khiến tôi vui
Tôi chết lặng trước câu nói đó, tôi khóc rất nhiều,tôi nài nỉ anh nhưng anh rất cuơng quyết. Anh lạnh lùng đến đáng sợ, tôi hoảng hốt bắt xe từ Hà Nội về Hải Phòng ngay hôm sau ,anh chán nản không nghe điện của tôi. Mãi vì sau bạn cùng đơn vị gọi anh báo tôi đang chờ thì anh lao từ nhà lên gặp tôi.Anh ôm tôi khóc nức nở,sao em làm thế này,em về làm gì,sao em làm khổ em thế này,hay anh chết đi....
Cả đêm hôm đấy chúng tôi bên nhau,anh khóc thật nhiều và tôi cũng vậy. Nhưng anh không thể quay lại với tôi, sau hôm đó anh và tôi lại làm người yêu, nhưng tôi biết anh đang cố gắng gượng để tôi không đau. Được vài ngày tôi bảo anh dừng lại đi, đừng tiếp tục như thế nữa. Tôi và anh dừng liên lạc nhưng vài ngày sau tôi lại cố làm đủ cách níu kéo anh, đến thăm anh,mua đồ ăn anh thích. Anh cảm động nhưng cứ nhắc đến yêu là anh sợ, rồi anh không còn muốn liên lạc với tôi nữa. Tôi cố liên lạc thi a cáu và ngắt điện thoại ngay.
Sang tuần thứ 4 thì anh bắt đầu liên lạc lại với tôi mỗi ngày, chỉ gọi điện hỏi tôi vu vơ rồi thôi. Tôi mệt mỏi khi không được nói nhớ anh mà chỉ như 1 người bạn, tôi bảo anh nếu thực sự không yêu nữa đừng liên lạc với tôi, nhưng anh không đồng ý, anh nói muốn chúng tôi làm bạn, làm anh em. Rồi anh gọi tôi cứ để không nghe, anh gọi đến khi tôi nghe thì nói sao gọi mãi không nghe...
Anh đã thấy mệt mỏi vì tính cách của tôi
Cứ như thế 1 thời gian,đầu tuần trước tôi về anh muốn gặp tôi đi uống nước, đầu tiên tôi từ chối,nhưng anh vẫn tìm cách gặp. Và chúng tôi gặp nhau,suốt buổi nói chuyện anh luôn muốn tôi hỏi câu chúng ta quay lại nhé.Tôi biết điều ấy, nhưng tôi cứ hỏi linh tinh, anh sống ổn không, có vui không..Anh nói không hề ổn, anh đã giảm mất mấy cân rồi. Và không có gì vui..Anh bảo tôi em muốn hỏi gì thì hỏi đi sao vòng vo.Tôi đã nói ra nhưng a lại bảo cho anh thêm thời gian được không,a đang quá mệt mỏi, anh cũng đã cố để 2 đưá quay lại nhưng thực sự a không có cảm xúc.
3 năm không thể nói hết yêu là hết ngay. Tôi đau khổ hỏi a vậy muốn tôi hỏi làm gì khi câu trả lời của a vẫn vậy. A nói a ích kỷ, không muốn tôi quên a, a sợ khi a nhận ra a cần tôi thì a mất tôi rồi,e làm bạn với a đi, a chấp nhận không yêu cô gái khác để làm bạn với tôi.Chúng tôi cứ lằng nhằng suốt tuần qua ,a vẫn liên lạc vs tôi. Hôm thứ 7 chúng tôi lại đi uống nói chuyện. Tôi lại khóc lóc về chuyện quay lại, anh bảo tôi đừng như thế nữa, tôi không thể không kiếm được 1 người yêu tử tế, tại sao không quên a đi,chúng ta k thể tiếp tục.
Có khi nào anh thực sự muốn rời xa tôi?
Thông qua người chị họ của anh, tôi còn biết a lập 1 FB mới, nhưng chặn tôi để tôi không biết, trên fb mới của tuyệt nhiên không có gì về tôi,anh nói chuyện với chị họ nhưng cứ hễ nhắc đến yêu là anh lảng đi và nói không muốn yêu nữa..hichic..Tôi vô cùng đau khổ, tôi không muốn mất anh, nhất là khi tôi biết tôi quá sai,tôi cần đc sửa và tôi muốn chứng minh với anh.
Hai tháng qua tôi luôn gào khóc rằng biết sai sẽ sửa nhưng tôi chưa sửa đc gì.Tôi đã cố gắng sẽ tạm không liên lạc với anh 1 tháng để tôi bình tâm sửa chữa mình. Và để anh có thời gian xoa dịu nỗi đau. Nhưng tôi chưa kịp làm thì nhận được tin của chị họ anh ấy, hichic. Tôi không biết phải làm sao nữa mong chuyên mục cho tôi lời khuyên. Tôi nên làm tiếp kế hoạch 1 tháng được không ,và a thực sự còn có thể quay về với tôi không nếu tôi cố gắng.
Rất nhiều bạn bè khuyên tôi từ bỏ nhưng tôi không muốn chưa làm gì đã bỏ..Nhưng tôi lo ,tôi sợ tâm lý của anh, anh ít nói, sống nội tâm nhưng quyết đoán lắm..hic..Rất mog nhận đc lời tư vấn sâu sắc của chuyên mục..