Đôi khi chia tay không phải vì đã hết yêu...
Tôi và em yêu nhau từ khi em còn đang theo học năm thứ 3 đại học, chúng tôi mỗi người 1 quê, cách xa nhau gần 300km, bị gia đình tôi phán đối vì lý do là không hợp tuổi nhau ( liên quan đến tính mạng), nhưng chúng tôi vẫn vượt qua rào cản đó để yêu nhau cũng được hơn 4 năm rồi. Trong thời gian này cũng có nhiều chuyện buồn vui xảy ra, cũng giận nhau nhưng rồi cũng qua, và chưa khi nào nói lời chia tay cả. Thời gian gần đây tôi và em cũng giận nhau, rồi em nói tôi hãy để em được 1 mình, hãy im lặng và suy nghĩ lại tất cả và hãy cho em thời gian.
Nhưng vì sống với nhau lâu mà giờ lại bảo như vậy nên tôi không chấp nhận được, tôi đã làm phiền em, làm những cái ngớ ngẩn mà bản thân cũng không hiểu được và một hôm em đã nói lời chia tay. Nhưng vì muốn giữ em, muốn níu kéo em ở lại mà tôi đã làm những cái không đáng làm, những cái mà càng khiến em muốn rời xa tôi càng nhanh, nhưng những hành động đó cũng chỉ vì tôi quá yêu em và không muốn mất em, nhưng em có hiểu được đâu, em cứ luôn cho rằng đó là ép buộc khi em không muốn nữa và không còn tình cảm nữa, nhưng trong thâm tâm tôi thì e vẫn còn yêu tôi rất nhiều, tôi cảm nhận được điều đó.
Trong thời gian yêu nhau tôi cũng làm tổn thương em nhiều, vì cái tính ích kỷ, vô tâm và lạnh lùng mà tôi làm em bị tổn thương dẫn đến quá mệt mỏi và không muốn tiếp tục. Tôi đã 2 tết về nhà em chơi và mọi người ở đó cũng có lời người lớn, nhưng vì nhiều lý do mà tôi không thể đưa ra câu trả lời xác đáng được, còn em thì vẫn chưa về nhà tôi chơi dù chỉ là 1 lần ( cái này đúng là tôi sai hoàn toàn vì cái sỷ diện của bản thân).
Trong thời gian chúng tôi chia tay thì em cũng đang có người quan tâm đến, lúc đầu thì tôi cũng không tin nhưng dần rồi cũng nhìn nhận ra, nhưng đây không phải là lý do chính dẫn đến việc em nói lời chia tay, mà cái chính là tôi để em chờ đợi đã lâu, quá mệt mỏi rồi, em hy sinh nhiều, chấp nhận nhiều nhưng nhận lại là con số 0, vì tôi chưa làm gì được cho em, chưa cho em câu trả lời quyết đoán về chuyện tương lai, cộng với áp lực từ gia đình bạn bè..bao nhiêu cái dồn nén nên bùng phát là không tránh khỏi.
Người kia bằng tuổi tôi lại cùng quê với em, lại cùng làm trong một hội đồng hương nên không tránh được việc phát sinh tình cảm, và bây giờ thì điều đó đã xảy ra, và em chưa công khai rõ nhưng cũng đủ để cho tôi biết là đang có tình cảm với họ. Tôi đã im lặng cả tháng nay, không liên lạc, không nói chuyện, không giáp mặt nhau, nói chung là không làm phiền đến công việc và cuộc sống mới của em.
Rồi đến 1 ngày gần đây mọi chuyện xấu hơn khi tôi và em lại nói chuyện và lại cãi cọ nhau. Vì mất kiểm soát nên có lần tôi đã đưa cái chết ra nói trước mặt em và mong em cho thêm cơ hội bù đắp tất cả lỗi lầm, cùng cố gắng vượt qua và xây dựng cuộc sống tốt đẹp hạnh phúc hơn, nhưng em đã dứt khoát và không cho thêm cơ hội nào nữa ( có thể là tôi ích kỷ, tôi đã về thẳng nhà em ấy nói chuyện người lớn 1 lần nữa với gia đình của em và gia đình tôi cũng xin có lời, mới đây tôi đã cầu hôn em ), nhưng mọi cái có lẻ đã đi quá xa rồi sao? tôi phải chấp nhận mất em hoàn toàn sao?
Bây giờ tôi đang mất phương hướng, bối rối trong cách nghĩ, cách làm việc, trong người lúc nào cũng nghĩ về em, kể cả lúc ngủ hay thức, thỉnh thoảng vẫn có cảm giác người nóng ran bên trong, có lẻ vì tôi không muôn mất em. Vậy qua tâm thư này mong Chuyên gia tư vấn giúp tôi, tôi phải làm gì trong thời gian này và tiếp theo, tôi phải làm gì để em quay về, và có nên tiếp tục níu kéo ? hay phải chấp nhận và để em ra đi ạ?
Mong được sự hồi âm sớm của Chuyên gia ạ. Xin chân thành cảm ơn!
Chị chào em!
Đầu thư cho chị được chia sẻ với em những dòng tâm sự buồn trước một mối tình dang dở. Em và cô ấy yêu nhau nhưng bị phản đối rất nhiều do không hợp tuổi nhau và phía phản đối là gia đình em.
Em ạ! Khi yêu con gái mong manh và yếu đuối lắm bởi vì họ cần một bảo đảm cho tương lai. Con gái khi yêu luôn tính chuyện lâu dài còn phía nam lại ít nhạy cảm để tính đến điều đó. Trong 4 năm yêu nhau chắc cô ấy đã lo lắng nhiều, 4 năm đẹp nhất trong đời người con gái cô ấy đã dành để yêu và đợi em?
Em có làm cho cô ấy yên lòng không? Có cho cô ấy một chút niềm tin nào vào mối quan hệ này? Em kể với chị là vì yêu cô ấy nên em đã ép buộc cô ấy làm một việc mà cô ấy không thích và việc đó đã khiến cô ấy bị tổn thương rất nhiều, chị không biết đó là việc gì em ạ? Nhưng đàn ông không thể làm phụ nữ tổn thương hay đau khổ rồi lấy lí do vì anh yeu em để biện minh được. Không có thứ tình yêu làm người ta đau khổ, bị ép buộc. Chính em cũng biết vì sự ích kỉ của mình khiến cô ấy mệt mỏi và muốn chia tay rồi mà vẫn cứ cố chấp.
Trong 4 năm yêu nhau em chưa một lần đưa cô ấy về nhà mình ra mắt, với một cô gái mà nói, cô ấy có thể nghĩ mối tình này không thể có kết quả, không có hi vọng vào tương lai. Em và cách thể hiện tình yêu của mình đã gây mất niềm tin ở cô ấy. Có thể cô ấy vẫn còn yêu em nhưng không còn niềm tin vào em cũng như cuộc tình này, cô ấy mệt khi chờ đợi và buông tay.
Em có còn cơ hội với cô ấy không? Có thể là có hoặc không, điều này phụ thuộc vào cảm xúc của cô ấy. Còn em có thể khiến cô ấy tin vào con người của em, tin vào tình yêu của em, tin vào tương lai hạnh phúc mà em có thể mang lại thì em vẫn còn cơ hội. Không ai tước quyền yêu thương, theo đuổi một cô gái của em. Chỉ là em có kiên trì để theo đuổi, có dám cạnh tranh công bằng với những chàng trai khác đang có tình ý với cô ấy không mà thôi. Còn cách làm như thế nào thì em là người cùng cô ấy có 4 năm yêu nhau và em thật sự muốn cô ấy ở bên em thì em sẽ là người rõ hơn cả là mình phải làm gì ?
Chúc em mọi sự tốt lành !
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.