Em đã là đàn bà thì anh còn yêu em không?
Cháu chào các chuyên gia tâm lí. Cháu là nữ, cháu sinh năm 1995, năm nay 23 tuổi, anh ấy sinh năm 1992 năm nay 26 tuổi. Cháu và anh quen nhau được 4 tháng, nhận lời đồng ý yêu được 1 tháng nhưng hai bên đã thích nhau từ tháng thứ hai khi quen rồi. Như mọi người nhận xét cháu là một người nghiêm túc, suy nghĩ và cháu cũng nhận thấy vậy. Nhưng không hiểu sao cháu đến với anh quá nhanh, cháu cũng nghĩ cần thời gian để tìm hiểu, nhưng cháu lại không làm chủ được và yêu anh.
Anh làm trên Hà Nội, cùng làng với cháu, anh làm kĩ sư cầu đường. Cháu cũng làm ở Hà Nội. Cháu nói qua về quá khứ của cháu, cháu có yêu một anh 4 năm sau đó vì rất nhiều lí do anh ấy đi lấy vợ không 1 lời từ biệt cháu đau khổ nhiều lần muốn tự tử, tính đến thời điểm hiện tại cháu mới nguôi ngoai đau khổ để yêu anh mới.
Trước khi yêu anh mới cháu đã suy nghĩ rất nhiều lo sợ lại bị phản bội lo sợ mình yêu nhiều. Nhưng ở anh mới lại cho cháu một niềm tin, cháu rất hay nghi ngờ người khác, nhưng với anh mới cháu lại hoàn tin, đặt niềm tin một lần nữa. Cháu yêu anh rất nhiều. Cháu có nói với anh về quá khứ của cháu, cháu khóc, anh dỗ và an cháu anh nói không quan tâm quá khứ của cháu, yêu cháu của hiện tại, yêu và thương cháu, nếu anh để ý thì anh sẽ không yêu em nữa, mình phải nhìn về phía trước, anh không muốn một lần nào nữa nhìn thấy em khóc về chuyện cũ, anh không muốn mình cãi nhau về cái không đáng.
Cháu có hỏi " sao anh không hỏi em có còn không?", anh hỏi "em có còn không?", cháu nói "thế anh nghĩ em có còn không?" anh nói "không". Cháu hỏi tại sao nghĩ vậy? Anh trả lời "vì anh nghĩ em có khoảng thời gian yêu quá lâu nên nghĩ là sẽ không còn", rồi cháu trả lời anh " em không có trả lời có được không?", anh bảo được. Rồi anh rất yêu thương cháu chúng cháu đã gần gũi thể xác với nhau nhưng không làm chuyện đó.
Thực là cháu đã không còn nữa, cháu sẽ không biết phải thú nhận với anh thế nào? Cháu có nên thú nhận không? Với người cũ cháu dại dột nên đã có 1 lần duy nhất và cũng là cuối cùng. Hôm qua trong lúc cãi nhau cháu có nói " anh nghĩ em yêu người khác rồi nên chỉ muốn trêu đùa em thôi đúng không? Chỉ muốn ngủ với em thôi và không muốn cưới?
Anh ấy nói em làm anh đau lắm, anh đã cố gắng không nghĩ đến việc em còn hay không nhưng em nói vậy làm anh lại nghĩ, sau này về nếu có cãi vã mình lại lôi ra thôi. Chuyện hôm qua nói nhau đó là: gia đình anh ấy phản đối lấy cháu vì không hợp tuổi, không cho yêu, anh ấy thuyết phục bố mẹ nhưng không được. Hai tuần nay anh ấy không về nhà, bố anh ấy đánh anh ấy vì anh không nghe lời, mẹ anh ấy khóc. anh ấy nói với cháu " thì con gái chỉ có một lần, nếu cứ cố người khổ sẽ là em, anh con trai không sao cả, nhưng mìnhh cứ yêu mà bố mẹ không cho lấy rồi em sẽ không lấy được ai nữa (em và anh cùng làng).
Anh không muốn làm khổ em. Cháu vẫn cố không muốn buông, còn anh thì mệt rồi và muốn buông nhưng anh vẫn nói sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ. Chuyên gia cho cháu hỏi về vẫn cháu có nên thú thực về việc không còn nữa? Và vấn đề nên thuyết phục bố mẹ anh ấy thế nào? Và nếu không được cháu phải làm gì? Cháu cảm ơn ạ
Chào cháu.
Như những gì cháu tâm sự trong thư, chương trình hiểu rằng hiện tại trong suy nghĩ của cháu đang có hai vấn đề tồn đọng, khiến cháu băn khoăn và không biết sẽ phải giải quyết như thế nào. Chương trình xin được cùng cháu chia sẻ nỗi niềm này.
Thứ nhất, vấn đề khiến cháu suy nghĩ và lo lắng nhiều có lẽ là chuyện nên hay không nên thú nhận với bạn trai về việc bản thân đã không còn “trong trắng”. Cháu thân mến! Qủa thực trong xã hội ngày xưa và đến tận bây giờ vẫn còn những người quan niệm trinh tiết của người phụ nữ là thức đo về phẩm hạnh, tính cách của người phụ nữ. Nhiều người đàn ông họ không chấp thuận được việc vợ mình đã từng quan hệ với một người đàn ông khác. Tuy nhiên, không phải ai trong xã hội này cũng đồng quan điểm đó. Xã hội tiên tiến, tư tưởng con người cũng hiện đại hơn rất nhiều. Vấn đề trinh tiết hay màng trinh của người phụ nữ không phải là tiêu chí đánh giá một người phụ nữ ngoan hiền hay xấu xa.
Có rất nhiều người có suy nghĩ và tư tưởng thoáng, họ chấp nhận và không quan tâm quá khứ của người mình yêu vì họ nghĩ rằng khi yêu ai cũng có quyền được yêu, được cháy hết mình cho tình yêu đó. Với họ, điều làm nên một gia đình hạnh phúc là tình yêu, là cốt cách tâm hồn của người phụ nữ, là họ có một người bạn đời biết lắng nghe, biết thấu hiểu và san sẻ. Chính vì thế đừng tự tin khi bản thân cháu đã không còn là con gái. Dù cháu nói hay không nói ra đến một lúc nào đó khi hai cháu thành vợ thành chồng, có quan hệ thực sự thì anh ấy cũng sẽ biết.
Mặt khác, bản thân người cháu yêu thương anh ấy ngay từ đầu cũng đã xác định tư tưởng và đã chấp thuận được việc đó, anh ấy cũng nghĩ ngay từ đầu cháu không còn là con gái. Thế cho nên việc cháu thú nhận chỉ tăng thêm sự chân thành cháu dành cho anh ấy chứ không phải sự rời bỏ. Cháu có thể chọn 1 thời điểm thích hợp để thẳng thắn cho anh ấy biết. Tuy nhiên, cũng không nên kể quá chi tiết về quá khứ đó, cũng không nên nói đó là lần duy nhất hay bao nhiêu lần.
Thứ hai, về chuyện tình cảm của hai cháu đang bị gia đình anh ấy phản đối. Qua việc anh ấy đấu tranh để bảo vệ tình cảm của hai cháu cho thấy rằng tình cảm anh ấy dành cho cháu thực sự rất chân thành. Nếu như cháu cảm thấy bản thân cũng yêu anh ấy rất nhiều thì cả hai cùng nhau củng cố tinh thần cho nhau và cố gắng thuyết phục bố mẹ. Chẳng hạn bạn trai cháu có thể nhờ sự tác động của người có uy tín trong gia đình để tác động đến bố. Bên cạnh đó tạo cơ hội để cháu về tiếp xúc, gặp gỡ gia đình anh ấy.
Sự thuyết phục đó cần có sự kiên trì, kiểu như “mưa dầm thấm lâu”. Nếu như anh ấy không thể thuyết phục được bố mẹ thì cả hai nên nói chuyện để đưa ra quyết định là anh ấy từ bỏ tình cảm này hay tự tổ chức hôn lễ mà không cần sự cho phép của bố mẹ? Nếu anh ấy buộc phải nghe lời gia đình thì khi đó cháu ngoài việc chấp nhận sự thật thì không còn sự lựa chọn nào khác.
Chúc hai cháu giữ vững được tình yêu này!