Em không có niềm tin tới cùng vào chuyện tình cảm này...
Chào anh/chị. Tôi đang gặp vấn đề trong tình yêu không biết giải quyết thế nào. Nhờ anh/chị cho lời khuyên với ạ.
Tôi và em gặp và yêu nhau sau một lần cùng tham gia tình nguyện. Em và tôi ở khác tỉnh nhau. Em học trường kinh tế quốc dân. Tôi học trường không tên tuổi gì ở tỉnh lẻ. Vấn đề địa lý hay học vấn không là gì với chúng tôi cả. Em học và làm việc trên Hà Nội. Tôi vì muốn xác định lấy em, nên cũng lên Hà Nội làm việc và ở trọ gần em. Chúng tôi đều rất hiểu và yêu nhau. Cô ấy chăm lo chu đáo cho tôi từng thứ nhỏ nhặt nhất. Từ giấy vệ sinh, bàn chải, dầu gội,.. Đến chăn màn, cơm nước này nọ. Tôi rất quý trọng người con gái đó.
Thời gian đầu do chưa tìm được việc trên Hà Nội nên tôi đành phải đi làm công trình ở tỉnh. Nhưng cứ đi xa được mấy hôm thì nhà em lại có chuyện, hoặc là em nhớ nhung tôi, nghĩ tới tương lai của hai đứa khó khăn này nọ, mà nhắn tin chia tay. Mỗi lần như vậy là tôi bỏ hết công việc lại về bên em. Và chúng tôi lại bình thường trở lại. Nhưng trong tâm tôi vẫn cảm nhận được rằng em không có niềm tin tới cùng vào chuyện tình cảm này. Dù em ấy cũng thương yêu tôi rất nhiều - tôi khẳng định là như vậy.
Tôi nhảy việc cũng nhiều. Bố mẹ em thì chưa một lần gặp tôi. Nhưng do một lần nhìn ảnh tôi và em chụp cùng nhau trên máy tính đã không có cảm tình với tôi rồi. Ảnh đen trắng. Họ nghĩ tôi là xã hội đen, đầu gấu. Hơn hết họ kì vọng con gái mình học hành cao như vậy phải lấy được tấm chồng tương xứng. Chứ không phải tôi. Lông bông, nay đây mai đó. Em thì cũng nghĩ ngợi nhiều, vẫn dấu diếm bố mẹ để yêu tôi. Nhưng rồi khi bố mẹ em ấy biết chúng tôi vẫn còn qua lại thì mọi chuyện thật tồi tệ. Bố cô ấy không ăn không uống, bỏ đi này nọ tạo sức ép. Cô ấy vì thương bố mẹ nên cũng xác định thôi với tôi.
Tôi hiểu tình cảnh nên cũng chuẩn bị trước tâm lý dừng lại. Nhưng rồi tôi vẫn níu kéo, dỗ dành em và rồi chúng tôi lại tiếp tục.. Vấn đề lớn nhất ngăn cản chúng tôi. Tôi nghĩ là gia đình cô ấy. Nhà cô ấy có anh trai chơi bời nợ nần đến nỗi phải bán cả đất, cả nhà đi mà vẫn nợ tiền trăm triệu. Cô ấy phải chịu rất nhiều đau khổ, thiệt thòi. Đã mấy năm không có tết rồi. Tết vừa rồi em ấy chán nản rõ trên khuôn mặt. Chẳng sắm sửa gì. Tôi chỉ biết mua cho em hộp bánh mang về. Phải dỗ mãi em mới chịu cầm. Sợ bố mẹ biết là của tôi lại phát điên lên.. Anh/chị có hiểu sức ép quá lớn mà cô ấy đang phải gánh, trước khoản nợ to đùng kia từ người anh trai, cộng thêm sự phản đối kịch liệt của bố mẹ, rồi thêm từ tôi nữa. Cô ấy đã khóc rất nhiều. Nhiều lắm. Tôi cũng làm cô ấy khóc rất nhiều.
Nửa năm trước. Tôi đi công trình ở tỉnh. Cô ấy đang làm giảng viên. Cô ấy nhờ một cậu học sinh làm người yêu để có cớ chia tay tôi. Và như thường lệ. Tôi lại bỏ việc, lên Hà Nội với em. Khuyên bảo, dỗ dành em. Và chúng tôi lại tiếp tục. Phải nói thêm là cả hai chúng tôi đều là những người trẻ tuổi. Tôi đang làm trên Hà Nội cũng gần nửa năm rồi. Đỡ nhảy việc hơn rồi. Tôi ở trọ cách chỗ em có mấy trăm mét. Có lần còn ở trọ ngay trên tầng trên của một hộ gia đình mà em thuê.
Nhưng đợt tết 2017 vừa rồi. Cả nhà em phải chuyển lên tỉnh khác. Lại tạo khoảng cách dài thêm cho chúng tôi. Tết vừa rồi anh trai của em ấy lại mang về thêm trăm triệu tiền nợ. Và thời điểm đó em cũng dứt khoát thôi hẳn với tôi. Tết nhất không mảy may nhắn tin nói chuyện gì với tôi cả. Tôi rất nhớ và mong em. Hai ngày cuối tuần vừa rồi. Tôi có vu vơ hồi lâu qua chỗ em ở. Thì cũng đúng hai hôm đó em lên Hà Nội. Lên phòng trọ ở gần phòng trọ tôi. Nhưng em lại không liên lạc gì với tôi cả. Tôi nhớ quá mới nhắn tin gọi điện. Thì em nói là vừa đi ăn với gia đình người yêu mới về. Lại một cậu học viên khác. Lúc đó là độ 22h. Và tôi lại tức tốc chạy sang chỗ em.
Hai chúng tôi đã có tranh cãi. Phần chính do tôi. Do tôi không chịu được sự im lặng, phớt lờ từ em. Tôi đã chuẩn bị tinh thần chia tay em từ trước. Tôi không cản được em yêu ại. Nhưng không phải là lúc này. Các bạn hiểu cho tôi chứ. Tôi đã rất mất bình tĩnh khi em lại bắt đầu với một cậu học sinh khác.. Chắc mọi người cũng hiểu là vì không có ai tâm sự. Là vì yếu lòng này nọ, vì muốn quên tôi, là về chuyện gia đình,.. Nhưng lần này cô ấy rất rất lạnh nhạt và quyết tâm với tôi. Tôi vì nóng giận mà đã nói những lời rất khó nghe với cô ấy. Rồi còn trả lại hết mọi đồ đạc các thứ cô ấy mua cho tôi..
Tôi lên Hà Nội làm việc chỉ một lý do duy nhất là để được gần người yêu. Giờ chia tay, tôi lại chuẩn bị tư tưởng về hẳn quê ở trong đầu. Nhưng thực tâm tôi vẫn còn nhiều hi vọng nhiều lắm, tôi vẫn còn rất yêu em. Và thực sự muốn lấy người con gái ấy làm vợ. Cửa sổ tình yêu cho tôi lời khuyên với. Tôi định là đi gặp bố mẹ cô ấy để cho họ thấy thành ý của tôi. Liệu như vậy có được không. Nhưng mà cô ấy còn đang cắt đứt liên lạc với tôi, không đứng về phía tôi thì tôi cứ cố đi gặp bố mẹ cô ấy có làm cho tình hình thêm xấu đi.
Chào bạn!
Đọc lá thư bạn tôi cảm nhận bạn là chàng trai hết lòng yêu thương và dành tình cảm chân thành cho bạn gái nhưng lại gặp phải tình cảnh trớ trêu là gia đình bạn gái kiên quyết phản đối, cộng với việc người yêu không đủ mạnh mẽ mà quyết định buông tay.
Trải qua biết bao đắng cay, ngọt bùi của tình yêu giờ đây cả hai bạn phải đối mặt với rất nhiều khó khăn về khoảng cách, định hướng công việc. Hiện tại bạn gái cảm thấy không đủ mạnh mẽ để đi tiếp và quyết định chia tay. Phải nói nói rằng sự hy sinh của bạn cho tình yêu này rất đáng khâm phục vì để giữ được tình yêu bạn đã luôn nỗ lực trong công việc, cố gắng tìm việc làm ở gần người yêu và cả việc mỗi lần bạn gái chán nản bạn lại bỏ tất cả để lên Hà Nội để gặp cô ấy. Điều này cho thấy bạn rất yêu và cần người con gái này trong cuộc đời mình. Thế nhưng gia đình vẫn kiên quyết ngăn cản, theo bạn đó là vì những nguyên nhân gì? Có phải chỉ vì mọi người đánh giá sai về con người bạn thông qua một bức ảnh trắng đen, hay kỳ vọng của họ là quá lớn với vai trò của người con rể trong tương lai? Hoặc khoảng cách ở hai tỉnh có phải là trở ngại trong mối quan hệ này? Điều mà tôi hi vọng bạn sáng suốt đánh giá là những điều gì khiến bố mẹ không đồng ý tác hợp cho hai bạn? Bạn có thể cùng bạn gái thuyết phục, có kế hoạch bảo vệ tình yêu hay không?
Thực tế thì lúc này rất khó để xoay chuyển mọi thứ bởi bạn gái đã có quyết định của riêng mình. Cô ấy chấp nhận yêu một người khác và đã rời xa bạn. Bạn vẫn còn yêu và không chấp nhận thực tại này. Hạnh phúc, tình yêu trong tầm tay bỗng nhiên tuột mất. Tôi hiểu bạn đang ở trong khoảng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời thế nhưng sẽ có những vấp ngã, những đau khổ để giúp bạn trưởng thành hơn. Bạn có thể cố gắng một lẫn nữa để nối lại tình xưa, về những gì đã mất. Bạn có thể chủ động liên lạc, gặp mặt để nói chuyện với bạn gái một lần nữa để cùng tháo gỡ những khó khăn, vướng mắc của hai người. Bạn cũng có thể đưa ra những kế hoạch cụ thể trong việc thuyết phục gia đình bạn gái. Bởi gia đình chưa một lần gặp gỡ thì những đánh giá, trực giác của họ chưa đúng đắn, biết đâu khi hai bạn thực sự quyết tâm, bạn nỗ lực thể hiện bản thân mỗi khi tiếp xúc sẽ khiến gia đình chấp thuận thì sao? Quan trọng là quyết tâm của hai bạn ra sao.
Nếu những nỗ lực của bạn bất thành, bạn gái kiên quyết đi theo tình yêu mới, chấp thuận mong mỏi của gia đình thì bạn cần học cách chấp nhận, tôn trọng quyết định của cô ấy bởi biết đâu khi bạn cho cô ấy cơ hội tự chọn lựa cô ấy mới nhận ra được đâu là giá trị thực sự trong cuộc đời cô ấy. Mỗi người có quan điểm khác nhau về tình yêu, về mục tiêu hướng đến trong cuộc sống, các bạn đã trưởng thành vì thế cần độc lập biết tự chịu trách nhiệm về quyết định của bản thân. Và một sự thật là không phải lúc nào chúng ta dành tình yêu chân thành cũng được đền đáp lại như ý muốn. Chỉ biết rằng một khi tình yêu của cô ấy dành cho bạn không đủ lớn thì sẽ chẳng thể vượt qua những rào cản chông gai trong cuộc sống sau này. Cuộc sống vẫn tiếp diễn và ở đâu đó sẽ một một nửa thực sự yêu và sẵn sàng hi sinh để được ở bên cạnh bạn. Hãy lạc quan và yêu thương chính mình nhiều hơn nữa bạn nhé!
Chúc những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn.