Em phải rời xa anh để đi lấy chồng vì người đó thương và tốt với em hơn anh...
Chào chương trình!
Tôi và cô ấy yêu nhau được 1 năm. Khi mới yêu, cô ấy đã chuyển công tác từ Hà Nội vào miền Nam ( Sài Gòn ). Lúc này tôi vừa xuất ngũ, cũng 26 tuổi. Cha mẹ già có mỗi tôi bên cạnh và chăm sóc, và tôi đang bước đi trên con đường sự nghiệp ở những ngày đầu tiên. Tôi đã tưởng chừng không yêu ai, nhưng lại chấp nhận yêu cô ấy. Khi cô ấy chấp nhận hoàn cảnh của tôi và vào miền Nam, cùng tôi và cố gắng. Tôi đã yêu, và chưa bao giờ yêu đến vậy. Từng giờ từng khắc đều muốn bên em nhưng không thể.
Khi cô ấy vào, tôi có ở cạnh hơn 1 tháng, chăm lo cho cô ấy những ngày đầu bơ vơ, rồi tôi chuyển công tác về Đà Lạt (nhà tôi ở Đà Lạt ). Cô ấy hết lòng động viên và bảo tôi cố gắng để đón cô ấy về. Và trong thời gian qua, tôi vẫn cố gắng hết lòng trong công việc và lúc nào cũng muốn đón cô ấy về cả. Từ ngày yêu nhau, mỗi tháng tôi vào thăm cô ấy 1 lần 2 - 3 ngày. Và ngược lại cô ấy cũng có về với gia đình và thăm tôi.
Nhưng tháng vừa qua, chúng tôi có sự cố và đã chia tay. Cô ấy bảo rằng, lúc em cần thì anh ở đâu? Tôi biết, yêu xa là một khoảng cách bất lực vô cùng. Khi cả 2 đang áp lực công việc nặng nề mà chẳng thể bên nhau. Tôi cũng quay cuồng với công việc, có những lúc mệt mỏi vô cùng. Cô ấy cáu giận nhưng tôi không hiểu. Tôi lại trách cô ấy, không hiểu cho tôi. Vì tôi cũng có nhiều áp lực lắm. Khi đó tôi có đề nghị cô ấy về với tôi, để bên cạnh và chăm lo. Cô ấy 1 mực không chịu. Muốn ở lại Sài Gòn và kiếm thật nhiều tiền. Tôi nghĩ đây là nguyên nhân thứ nhất.
Nguyên nhân thứ 2 : tôi đã không hiểu cô ấy giận mình. Có những đêm tôi gọi cô ấy chẳng nghe máy, cô ấy bảo rằng mệt và ngủ sớm. Khi em gọi cô ấy bảo rằng em phá hỏng buổi tối của cô ấy... Tôi thì cứ nghĩ công việc cô ấy áp lực, nghỉ ngơi cũng là lẽ thường tình. Nên tôi không phiền, nhưng sau này mới nghĩ lại. Có phải tôi lại sai không ạ?
Nguyên nhân thứ 3 : Cô ấy điện và khóc, còn tôi lại nghĩ cô ấy say và bảo cô ấy ngủ đi. Khi cô ấy khóc, tôi có hỏi : " Em uống rồi đúng không? Hay em như thế nào? Có chuyện gì nói anh nghe ! ". Cô ấy không nói gì nữa, cô ấy bảo rằng em không theo anh được nữa, mình chia tay đi, em mệt lắm rồi, em ngủ đây. Tôi cứ định ninh cô ấy mệt mỏi và say rồi. Khi cô ấy tắt máy tôi cũng không gọi lại, tôi chỉ nhắn tin và bảo cô ấy ngủ đi. Và tôi cũng có nói rằng, tôi luôn yêu cô ấy, chỉ cần cô ấy gật đầu là tôi sẽ cưới ngay. Vì tôi không muốn thấy cô ấy 1 mình trong đất Sài Gòn theo đuổi công danh ấy mãi và cô đơn thì tình yêu cũng không bằng thực tế. Nhưng sau đấy thì chúng tôi chia tay. Tôi khi đấy không níu giữ, tôi chấp nhận làm bạn của cô ấy. Để được quan tâm, và lo lắng vì lo sợ cô ấy có chuyện gì.
Nhưng càng ngày cô ấy càng lờ đi, và quyết không nghe điện thoại nữa. Tôi đã đi từ Đà Lạt đến Sài Gòn hằng tuần trong tháng vừa qua để tìm cô ấy. Nhưng cô ấy quyết không gặp. Tôi cũng đã nói chia tay chỉ bằng một tin nhắn hay sao em? Cô ấy bảo vậy là đủ? Và cứ đi đi về về như vậy cả tháng rồi. Đêm qua cô ấy bảo, đã viết đơn nghỉ việc và về Bắc. Không sống cuộc sống một mình này nữa. Về lấy chồng, vì ngoài kia có người thương em hơn anh, thậm chí còn tốt hơn. Bảo em đừng đi tìm cô ấy, và chấp nhận buông tay đi. Em thật sự rất yêu ! Nhưng không biết phải như thế nào.
Tôi chưa hề yêu ai, và em cũng là người đầu tiên tôi yêu và đi quá giới hạn. Chỉ là thiếu hụt kinh nghiệm và nông nổi trẻ con chưa thấu đáo để có thể yêu đúng không? Đã từng hứa hẹn một ngày nào tôi đón em về, và tôi đang cố gắng để mau chóng đón em ấy về bên cạnh. Để không còn những giận hờn và thiếu thốn tình cảm ở những lúc xa nhau nữa. Cho đến hôm nay, tôi đã hết lòng với em. Đã nói với em tất cả, tôi cần cô ấy. Nhưng cô ấy bảo em chẳng còn yêu thương và muốn bên anh nữa, em không chọn anh nữa ! Tôi nên làm thế nào đây ?
Thân chào bạn!
Cảm ơn bạn đã tin tưởng gửi gắm những tâm tư tình cảm của mình về cho chương trình. Sâu lắng đọc thư của bạn, tôi cảm thấy bạn đang trong những ngày chất chứa tâm trạng khó chia sẻ cùng ai khi thực sự yêu rất nhiều nhưng đến khi tình yêu đến đoạn cuối của trạm dừng ta mới nhận ra ngần ấy thời gian vẫn không đủ để ta biết cách yêu và giữ lại tình yêu của một người.
Bạn ạ! Tình yêu luôn xuất phát từ cả hai, là sự đồng tình, chấp nhận yêu thương, chia sẻ, cam kết từ cả hai phía, thế nhưng kết thúc thì chỉ cần một người buông tay là đủ! Khi bạn đặt mình vào hoàn cảnh của cô ấy thì bạn có thể hiểu cô ấy nhiều hơn. Đúng là yêu xa là một khoảng cách bất lực vô cùng! Khi những lần cô ấy cần bạn, bạn lại vì áp lực công việc mà đẩy cô ấy ra xa. Vì thiếu sự chia sẻ, quan tâm, lắng nghe, thấu hiểu và tình yêu dần rạn nứt. Dù là nguyên nhân nào di chăng nữa thì mọi sự đổ vỡ đều có thể lý giải rằng tình yêu với đối phương đã không còn đủ mạnh để vượt quan được những khó khăn thử thách. Dẫu vẫn biết cha mẹ già có mỗi bạn bên cạnh và chăm sóc, và bạn đang bước đi những ngày đầu tiên trên con đường sự nghiệp. Nhưng sự thiếu quan tâm có làm cô ấy nghĩ nhiều đến thế được không? Cô ấy không phải muốn sự chia xa xảy ra nhưng với một người con gái giàu tình cảm thì cô ấy không muốn tới với bạn trong khi bạn không vì cô ấy một chút!
Hơn nữa khoảng cách rất có thể làm người ta không thể nói được hết sự thật với nhau: khi cô ấy giận dỗi bạn mà bạn chẳng thể biết và thế là những lý do như cô ấy đi ngủ liệu có là thật? Liệu có thể khi bạn tưởng rằng không nên phiền cô ấy thì những lúc như vậy cô ấy có cảm thấy sự vô tâm, ít thấu hiểu, sẻ chia từ bạn và nỗi cô đơn càng nhiều thêm, cô ấy có thể ngủ hay là những đêm dài với nước mắt? Khi cô ấy gọi điện cho bạn và khóc, còn bạn thì lại nghĩ cô ấy say và bảo cô ấy ngủ thì bạn có nghĩ đó là lúc cô ấy đang cố gắng để bạn hiểu rằng khi đó cô ấy cần bạn đến nhường nào? Cô ấy nói muốn chia tay nhưng trong khi cô ấy yêu bạn nhiều đến vậy. Như thế có đau đớn hay không?
Bạn là con trai với tình yêu chân thành dành cho cô ấy thì nên cố gắng để hiểu suy nghĩ, lý do khiến cô ấy có sự thay đổi muốn trở về Bắc và lấy chồng, lấy một người yêu cô ấy nhiều hơn, cần cô ấy hơn có phải chăng vì cô ấy hết yêu bạn hay vì cô ấy chờ đợi đã quá đủ, quá đau khổ và cảm thấy bạn không cần, không quan tâm cô ấy, nên cô ấy chọn cách chạy trốn?
Và rồi mỗi người đều có giới hạn của sự chịu đựng cô đơn, nỗi đau riêng, cô ấy cảm nhận chỉ đau đến thế là quá đủ thì “đau tự khắc sẽ buông”. Cô ấy chọn rời xa… Dù tình cảm trong bạn nhiều nhưng bạn không phải là cô ấy, bạn không thể gượng ép cô ấy phải yêu mình nhiều và không bao giờ được buông tay. Tình cảm là thứ không thể ép buộc, ai cũng sẽ hành động theo trái tim mình và điều đó nằm ngoài ý muốn chủ quan của mỗi người. Nếu bạn thực sự còn yêu cô ấy rất nhiều thì hãy tự đặt cho mình một giới hạn nhất định về việc đi tìm và níu kéo cô ấy quay lại, biết đâu cô ấy chỉ đang chạy trốn và mong muốn bạn giữ cô ấy bằng mọi cách thì sao? Nhưng nếu bạn cảm thấy mình đã thực sự cố gắng hết khả năng nhưng vẫn không thay đổi được cô ấy thì nên cố gắng chấp nhận. Vì tình yêu luôn là điều xuất phát từ hai phía, nếu một bên buông, một bên cố níu cũng có nghĩa lý gì? Hãy cố gắng vượt qua khoảng thời gian khó khăn này nhé!
Chúc bạn mọi điều tốt đẹp!