Em sai vì đã vội vàng tin tưởng vào người đàn ông đó để rồi con em phải khổ vì không có cha...
Xin chào chương trình.
Em năm nay 30 tuổi lỡ có thai với một anh người Singapore đã có người yêu 9 năm. Em vừa đi khám và phát hiện đã có thai với anh ấy 13 tuần. Em đã liên hệ với anh ấy nhưng anh ấy bắt em đi bỏ đứa bé. Vì đứa bé đã lớn, kinh nguyệt em trước giờ không đều (6 tháng mới có /1 lần) và em sợ những hệ luỵ sau này không có con được nên em không thể bỏ được. Mẹ em cũng biết và cũng ủng hộ em và phụ giúp em chăm nuôi đứa bé... Em và anh ấy có tình cảm với nhau được 6 tháng, lúc ấy anh ấy cũng kể với em có bạn gái 9 năm nhưng vì lý do gì đó 2 người đã chia tay, nhưng 2 người đã cùng nhau mua góp nhà, nhà nước bắt buộc phải có giấy kết hôn của 2 người thì mới không bị mất nhà nên họ vẫn dây dưa... Quen nhau được hơn 3 tháng anh ấy bảo phải đi Đài loan và Africa với cô ấy với đám bạn chung vì đã lỡ đặt vé từ lâu rồi, không thể hủy bỏ được.
Lúc anh ý đi em đã muốn từ bỏ rồi, không liên lạc nữa, không quan tâm nữa nhưng trong suốt chuyến đi anh ý luôn là người chủ động nhắn tin gọi điện cho em trước và chụp cả hình khách sạn 2 giường đơn để chứng minh anh và bạn gái cũ không còn tình cảm. Nhưng lúc đó trái tim em cũng không cần nữa rồi và sẵn sàng kết thúc mối tình này một cách êm đẹp... Nhưng bất ngờ em lại phát hiện mình có thai, mọi thứ ngoài vòng kiểm soát của em... Em không biết mình nên làm gì vào lúc này. Vì anh ấy không chịu trách nhiệm và cắt đứt liên lạc với em, nên em đã đi nói toàn bộ sự thất cho bạn gái anh ấy biết.
Chuyện đã xảy ra như vậy em biết em là người sai nhất đã vội vàng tin tưởng vào người đàn ông để rồi con em phải khổ vì không có cha... Em vẫn còn 1 số vốn nhỏ em có thể lo cho con em đến 1 tuổi và em sẽ hy sinh cuộc đời đi làm để lo cho con... Nhưng điều lo lắng hiện nay là không biết phải nói sao với họ hàng và khai sinh của con em khuyết tên cha. Nhiều khi em suy nghĩ hay hạ mình vì con mà đi nói chuyện đàng hoàng với anh ấy để làm khai sinh cho con em. (Nhưng nghĩ kỹ lại thì với người đã không có trách nhiệm, đã muốn vứt bỏ, không muốn phiền tới thì mình có nói như thế nào cũng vô ích). Em không biết có nên nói cho chị và ba mẹ anh ấy biết không? Mong chương trình cho em lời khuyên em nên làm gì để con em sau này không bị thiệt thòi. Em xin chân thành cảm ơn.
Chào em.
Sau khi đọc những gì em chia sẻ tới chương trình, chúng tôi hiểu được em đang trải qua những ngày thực sự khó khăn. Em vội vàng tin tưởng vào một người đàn ông để giờ có thai nhưng người ấy lại rũ bỏ trách nhiệm. Hiện tại em không biết phải làm gì để tốt cho con mình, chúng tôi sẽ cùng em trao đổi về vấn đề này, em nhé.
Em có tiếp tục mối quan hệ với anh chàng đó hay không? Điều đó phụ thuộc vào tình cảm anh ta dành cho em như thế nào, có thật lòng hay không, anh ta có phải người đàn ông đáng tin cậy hay không? Mọi câu hỏi đó em không còn băn khoăn nữa. Vì em cũng biết rằng chính bản thân mình vội vàng khi trao niềm tin cho một người có người yêu 9 năm rồi. Anh ấy phủi bỏ hoàn toàn và trốn tránh và không có trách nhiệm trong chuyện mình đã làm. Như vậy để thấy rằng em cũng không quá hy vọng vào mối quan hệ này đi tới hôn nhân, em và gia đình xác định rằng sẽ giữ lại đứa trẻ, em làm mẹ đơn thân. Chỉ có điều rằng em lo lắng con cái khai sinh thì không có tên cha mà thôi. Có lẽ điều đó không quan trọng nhiều cho một đứa trẻ mà phần lớn là ảnh hưởng đến ánh nhìn của mọi người đối với em mà thôi. Bởi lẽ, con sinh ra còn rất nhỏ sẽ chưa biết gì về vấn đề của cha mình và nếu khi con có hiểu biết thì việc biết rằng mình có bố mà không được nhận sự quan tâm chăm sóc từ người đó thì cũng giống đâu có khác gì nhau, phải không em?
Vậy nên trong trường hợp này, em không cần quá băn khoăn nhiều, nếu như em mong muốn thông báo với gia đình anh ta thì em vẫn có thể làm. Nhưng trước hết em cần xác định rằng nếu nói với gia đình anh ta thì điều em mong muốn là gì, cách em nói chuyện với gia đình anh ta như thế nào? Nếu em nhận thấy rằng nếu nói chuyện với gia đình anh ta thì ít nhất anh ta sẽ có trách nhiệm hơn vơi con cái, gia đình anh ta có trách nhiệm hơn với cháu thì em có thể nói với họ. Tuy nhiên, em cũng cần xác định tình huống có thể xảy ra là họ cũng không nhận đứa trẻ,hoặc có những lời xúc phạm đến em khi đó em có sẵn sàng "đối diện" nhưng dù lường hết những tình huống "xấu" mà em vẫn làm như vậy thì em cũng thấy được sự quyết tâm nơi mình. Bởi nếu như em không làm hết sức như những gì mình mong muốn thì có thể em sẽ có phần nuối tiếc hoặc tự dằn vặt bản thân. Tuy nhiên, dù có muốn hành động như thế nào thì em cũng nên chia sẻ trước với gia đình – những người luôn cùng với em, cưu mang em qua khó khăn. Đó là một nguồn động lực lớn để em vượt qua quãng thời gian này. Hy vọng từ chút chia sẻ của chúng tôi, em có thể đưa ra sự lựa chọn sáng suốt nhất cho mình.
Chúc em mọi điều tốt đẹp và hạnh phúc.