Hãy lãng quên đi những điều gian dối vì tình yêu đã trao lầm người...
Chào chương trình, em tên Thảo, 26 tuổi, làm kế toán ở thành phố Hồ Chí Minh hiện giờ em đang có một vấn đề không biết phải làm thế nào mong chương trình tư vấn giúp em.
Vào tháng 4 năm 2014, tình cờ trong chuyến đi chơi cùng bạn bè em ở Sài Gòn Em có gặp một người nhỏ hơn em 3 tuổi, quê ở Thái Bình, người đó làm cùng cơ quan với bạn của em ở Hàm Tân, Bình Thuận nhưng thi đậu trường trung cấp CSND nên lên SG học, trong lần gặp mặt đó người đó để ý em và xin bạn em số đt của em để làm quen.
Sau khi đi chơi về người đó hay nhăń tin gọi điện nói chuyện, tán tỉnh, mới đầu em cũng nói chuyện xã giao bình thường, sau đó có đi uống cafe 2 lần, nhưng nói chuyện đươc khoảng 1 tháng người đó nói có tình cảm với em và nói em nhận lời làm người yêu.
Em không đồng ý và nói nhỏ tuổi hơn mà sao yêu được. Người đó nói giờ yêu nhau không quan trọng tuổi tác quan trọng là tình cảm của hai người, em nói không tin vào tình cảm đó, người đó nói sẽ chứng minh cho em thấy tình cảm của người ta là thật lòng, em nói cứ để thời gian chứng minh.
Sau một thời gian em cũng bị người đó chinh phục em bắt đầu thấy có tình cảm nhưng ngại chuyện tuổi tác và người đó ở Bắc xa quá nên vẫn không chấp nhận, người đó vẫn không bỏ cuộc vẫn quan tâm em, cho đến tháng 11 thì em nhận lời làm người yêu, người đó đối xử với em rất tốt, luôn quan tâm chăm sóc cho em. Còn dắt em về giới thiệu với cậu và bạn bè nửa, cậu người đó ở Sg còn bố mẹ ở ngoài Bắc xa quá nên chỉ nói chuyện qua điện thoại thôi.
Vì học trong trường đó nên quy định rất nghiêm ngặt một tuần chỉ được nghỉ chiều thứ 7 và ngày chủ nhât thôi nên bọn em cũng ít có thời gian gặp nhau. Nói chuyện qua điện thoại là nhiều, hôm nào được nghỉ là chạy lên gặp em, mặt dù xa nhưng người đó vẫn đi. em ở quận 12 người đó ở quận 9 chạy lên cũng mất 1h đồng hồ tuần nào bọn em cũng gặp nhau vào thứ 7,chủ nhật.
Mặc dù thời gian bên nhau it nhưng bọn em luôn quan tâm nhau. Người đó đi học gặp nhiều khó khăn nhiều lúc thiếu tiền phải vay mượn, em thì cũng không giúp đươc gì, em quê ở Đak Lak vao Sài Gòn làm lương tháng cũng chỉ đủ chi tiêu và ́ nuôi đứa em học nữa nên không có dư , mọi chuyện cứ như thế trôi qua từng ngày từng ngày.
Đến Tết 2014 người đó được nghĩ nữa tháng về quê còn em thì về quê em. Khi người đó vô lại em ra sân bay đón và về phòng trọ em chơi, em cũng giới thiệu người đó với chị ruột và em gái, mọi người nấu ăn rồi chơi nói chuyện vui vẻ, sau chị em khuyên không nên quen vì hai đứa không hợp tuổi lại ở xa qúa nữa, em thấy buồn vì chị nói vậy và kể cho người đó nghe người đó nói không mê tín. không tin vào điều đó, còn chuyện ở xa thì người đó nói sang tháng 9 _2015 la người đó ra trường và cậu xin cho công tác ở SG. nên em cứ yên tâm, khi nào ra trường hai đứa sẽ cưới, em cũng thấy lo nhưng em yêu người đó nên chấp nhận,
Sang đến tháng 3 -2015 người đó nói chuẩn bị sang tháng 4 đi thực tập nhưng trong thời gian hoc người đó thiếu tiền nên đã đem bằng lái xe mà trường cấp và bằng tốt nghiệp cấp 3 đi cầm lấy 18tr, giờ phải có tiền trả để lấy ra nộp cho trường thì mới đi thực tập được, nhưng không xoay nổi cũng không muôn xin bố mẹ.
Trong thời gian quen nhau người đó cũng hay kể về gia đình em biết gia đình người đó cũng khổ bố mẹ chỉ có ít ruộng để làm ăn thôi, và phải nuôi đứa em học ở Hà Nội nữa nên mỗi tháng chỉ gửi cho người đó 400 ngàn cộng với tiền trường cấp hàng tháng 700ngàn nữa để sống và chi tiêu các khoản. người đó hỏi em có thể vay ai đươc không vay dùm người đó, để chuộc bằng ra rồi khi đi thực tập sẽ xin tiền bố trả lại cho. giờ nhiều qúa bố mẹ cũng không có, em cung không có dư ma cũng không biết mượn ai. vì từ trước giờ em cũng chưa mượn ai số tiền lớn như vậy bao giờ, em nói giờ cũng không biết mượn ai cả, người đó nói vậy để người đó cố xoay thử có được không ,
Đến gần cuối tháng vẫn không có, mà lịch thực tập thì sắp có nên người đó cứ lo lắng mất ăn mất ngủ, em thấy vậy nên làm liều hỏi mượn bạn của em đưa cho người đó, bạn chơi thân từ nhỏ và cũng hiểu tính nhau khi cần lắm em mới như vậy thôi, nên bạn cho em mượn mà không lấy lãi hay gì cả, khi đó mượn em nói một tháng sẽ trả lại.
Người đó không đươc ra ngoài nên em đem xuống và hai đứa cùng đi trả tiền và lấy được bằng ra. sau đó hai đứa đi ăn rồi về, người đó hứa sang tháng 5_2015 sé trả ,sang tháng 4 người đó nhận quyết định ngày 1_5 đi thực tập tại quận Thủ Đức.
Số phận trớ trêu ngay ngày hôm sau trên đường đi làm em bị tai nạn giao thông chấn thương sọ não , vì bị nặng qúa nên em nằm 10 ngày mới tỉnh, trong thời gian em nằm ở bệnh viện người đó vẫn tới chăm sóc em, vi trường không cho nghĩ nhiều nên chỉ nghỉ 3 ngày, trong 3 ngày đó người đó luôn ở bên cạnh em,
Sau 10 ngày em tỉnh lại nhưng không thể nhớ được gì nhưng em vẫn nhận ra người đó, em nằm viện đến hết tháng 4 thì được xuất viện về nhà chăm sóc 3tháng sau vào ráp họp sọ, em thì về daklak con người đó đi thực tập ở SG, em về nhà người đó vẫn gọi điện quan tâm nhưng đến tháng 7 em vào ráp so gặp mặt thi em thấy dường như người đó đã thay đổi không còn tình cảm với em như trước nữa, em nói thì người đó nói em suy nghĩ linh tinh tình cảm mà người đó dành cho em sẽ mãi không thay đổi ,nói em đừng suy nghĩ nhiều việc quan trọng bây giờ là phải nhanh chóng khỏe lại, sau tai nạn đó em bị suy sụp tinh thần rất lớn nhưng nghĩ tới người đó nên em luôn cố gắng, em luôn coi người đó là động lực để em phấn đấu va cố gắng.
Khi vào ráp sọ cũng là lúc em nhớ lại mọi việc, nhớ khoản tiền mà em mượn của bạn chưa trả nhưng em thấy buồn là tại sao người đó lại không hề nhắc gì đến việc trả nợ ,bạn em thấy em bị vậy nên lên tiếng nói từ từ trả cũng được, mỗi lần gặp ban là em lại thấy ngại vì em là người hứa thì sẽ giữ lời, em định hỏi người đó nhưng thấy người đó đang thực tập không muốn người lo nghỉ nhiều nên lại thôi,
Sang đến tháng 8 người đó thực tập xong chuẩn bị thi tốt nghiệp để ra trường ,người đó nói số tiền đó giờ người đó chưa có tiền để trả nói em nói với bạn cho nợ thêm khi đi làm có lương sẽ trả, em cũng đồng ý và nói với bạn. Cũng từ ngày đó em thấy người ta thay đổi hẳn, không thường xuyên gọi điện cho em như trước cũng không hỏi thăm gì nhiều,
Đến đầu tháng 9 lúc người đó làm lễ tốt nghiệp ra trường xong thì nữa tháng mới gọi cho em môt lần, em gọi thì cứ nói bận, em nghĩ người đó đã thay đổi không còn yêu em nữa nên mới vậy nhưng em yêu người đó nhiều lắm và không chấp nhận được sự thật đó nên tìm đủ mọi lý do để biện minh, cuối cùng em không chịu nổi nữa và gọi điện hỏi có chuyện gì mà người đó lại như vậy người đó nói nếu giơ người đó không ở SG mà phải chuyển công tác xuống Bình Thuận thì em có chấp nhận theo người đó hay không, em trả lời vì em yêu người đó nên em chấp nhận hết,
Rồi người đó lại nói mẹ người đó ở quê gọi điện vô nói hai đứa hãy chia tay đi vì hai đứa không hợp tuổi, em tuổi Tỵ người đó tuổi Thân, người đó nói muốn cưới em nên mẹ đi coi thầy và nói không hợp tuổi lấy nhau chỉ thêm khổ, và cái tai nạn đến với em la vì hai đứa quen nhau không hợp tuổi, nếu còn quen sẽ gặp nhiều tai họa nữa, em nghe xong lại càng suy sụp hơn, em thực sự không tin vào những điều bói toán đó nhưng cũng không biết làm gì nói gì nữa chỉ biết khóc thôi.
Người đó lại nói em hay bình tỉnh cứ để một thời gian nửa,để người đó tính.sau đó người đó cứ im lặng không liên lạc gì với em nữa, em goi nói có phải người đó muốn chia tay không ,nếu có thì cũng phải nói chuyện cho rõ ràng, người đó nói không muốn chia tay bây giờ tâm trạng đang rối bời không biết phải làm sao nữa, hai đứa hai nơi muôn gặp nhau cũng khó,hãy cho người đó thêm thời gian,
Rồi đến cuối tháng 9 người đó gọi điện nói em đừng chờ đợi người đó nữa hãy quên người đó đi,giờ hai đứa hai nơi đến với nhau rất khó, tuổi tác thì không hợp, người đó thì mới ra trường lại còn trẻ phải phấn đấu nhiều, còn phải học lên đại học, hiện giờ không đủ khả năng để lo cho em, em là con gái cũng lớn tuổi rồi không thể để em chờ đợi mà bỏ lỡ hạnh phúc của mình, nói em hãy tìm một người tốt hơn người đó và lấy, yêu thì người đó vẫn yêu em nhưng vì hoàn cảnh nên phải chia tay để em được hạnh phúc.
Em không thể nói được gì nữa giờ em như thế này thấy cũng không còn xứng đáng với người ta nữa nên chấp nhận để người ta đươc hạnh phúc, em thực sự gục ngã hoàn toàn nhiều lúc nghĩ sao lúc đó không chết đi để không phải đau khổ như bây giờ,
Đến giờ đã hai tháng trôi qua nhung em không thể quên được người đó tối nào cũng nằm khóc một mình, sau khi chia tay người đó cứ nhậu hoài, mỗi lần say lại gọi cho em nói có lỗi với em. không muốn như vậy nhưng không còn cách nào khác, mong em hãy hiểu cho người đó,
Giờ đây suy nghĩ lại mọi việc em thấy hình như người ta không yêu em chỉ lừa dối em, lợi dụng em mà thôi, nếu yêu thật lòng sao lại đối xử với em như vậy, Vì người đó mà giờ đây em mất đi một người bạn tốt, giờ em chưa thể đi làm lại được thực sự em không thể trả nổi số tiền mà em đã mượn của bạn, em không biết xoay sở kiểu gì nữa, em đã thất hứa với bạn giờ bạn em cứ nghĩ em muốn xù số tiền đó.
Em thực sự cảm thấy bế tắc không biết có nên hỏi người đó về số tiền nợ kia không nữa, hỏi thì sợ người đó nghĩ này kia nữa, giờ người đó đã đi làm được hai tháng rồi nhưng không hề thấy nhắc gì tới nó cả .Nếu em khỏe có thể đi làm đuợc thì em sẽ tự trả số tiền đó mà không cần đến người đó,
Hiện giờ em không biết phải làm thế nào cả mong chương trình tư vấn giúp em, cho em biết tình cảm đó có phải là thật không hay người đó chỉ lợi dụng em. em có nên hỏi người đó về số tiền kia không và phải nói như thế nào đây. Em vẫn còn yêu người đó nhiều lắm, vừa đau vì mất đi tình yêu và mất đi người bạn tốt. Em rất mong sớm nhận được hồi âm!
Em thân mến!
Trước đây, để có được tình cảm và sự tin tưởng của em, người đó đã làm rất nhiều chuyện, hứa hẹn đủ điều để khiến em yên tâm, cảm động và dành trọn tình yêu, niềm tin và đã làm nhiều việc cho người đó, kể cả những việc vượt quá giới hạn của bản thân em.
Giờ đây, khi em vừa trải qua một biến cố lớn, vẫn đang trong thời gian phục hồi, có lẽ đây là lúc em cần người đó nhất, thì người đó lại viện đủ lý do để rời xa em. Những lý do mà người đó đưa ra thoáng nghe thì có vẻ vô cùng hợp lý: khoảng cách địa lý xa xôi, không hợp tuổi… Nhưng có lẽ người đó không nhớ là trước đó người đó đã hứa hẹn với em những gì: không quan trọng chuyện tuổi tác, không mê tín, sẽ ở lại Sài Gòn làm việc, ra trường sẽ cưới em… Tất cả chỉ là những lời hứa xuông, là giả dối mà thôi.
Khi người ta cần tình yêu, sự hỗ trợ của em, người ta tìm mọi cách, kể cả lừa dối để có được những điều mình muốn, khi em gặp khó khăn, để chối bỏ trách nhiệm, người ta tìm đủ lý do để rời xa em. Tất cả nói lên một điều rõ ràng: người ta không yêu em thật lòng, người ta chỉ yêu chính bản thân mình mà thôi. Vì yêu chỉ yêu chính bản thân mình nên người ta sẵn sàng rời bỏ em trong lúc em cần người ta nhất, bất chấp việc để lại cho em cho em vết thương lòng sâu sắc và một món nợ tiền bạc lớn, mối ân tình lớn với người bạn thân bao năm gắn bó.
Người đó đi học nhưng được ưu tiên rất nhiều, được bố trí chỗ ở miễn phí, ngoài ra còn được trợ cấp ăn uống, và gia đình cũng chu cấp đều đặn. Nhưng người đó không biết chi tiêu tiết kiệm, hợp lý, luôn vay nợ rồi đến mức phải mang cả giấy phép lái xe của trường cấp lẫn bằng tốt nghiệp cấp 3 đi cầm để lấy một số tiền lớn. Rồi đến khi chi tiêu phung phí hết cả số tiền đó, lại nhờ bạn gái đi vay tiền hộ dù biết rõ hoàn cảnh của em như thế nào. Đó là biểu hiện của một thanh niên có lòng tự trọng thấp, quen chơi bời, quen tiêu xài hưởng thụ trên mồ hôi, sức lao động của người khác, thiếu lương tâm, thiếu trách nhiệm với bản thân, với những người thương yêu mình.
Người ta bảo trong gian nan mới biết ai thật lòng với mình, trong cái rủi lại có cái may, có thể sự việc vừa xảy ra đã khiến em đau khổ rất nhiều nhưng đó cũng là cơ hội để em nhìn thấy con người thật của cậu ấy, để có thêm quyết tâm từ bỏ một người không xứng đáng và đón chờ hạnh phúc mới.
Người ta vẫn nói "Tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát". Số tiền mà em vay hộ người ta, anh ta phải có trách nhiệm hoàn lại nó cho em. Nếu em vì sợ cái này cái kia mà không yêu cầu anh ta đòi lại thì sự bao dung của em đã đặt không đúng chỗ, đã tiếp tay cho thói vô trách nhiệm của anh ta tiếp tục phát huy, bản thân em cũng không có khả năng chi trả, người bạn thân của em bị thiệt hại nặng nề, tình bạn sứt mẻ, khó cứu vãn.
Mọi nỗi đau rồi sẽ lành theo thời gian, khi mọi chuyện chưa tốt đẹp đồng nghĩa với việc chuyện đó còn chưa kết thúc, hãy cho bản thân mình thời gian nghỉ ngơi sau những ngày mệt mỏi và đón chờ những điều tốt đẹp nhé em!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.