Mình còn trẻ tại sao lại chẳng thể "ngây thơ"?
Xin chào Cửa sổ tình yêu Em năm nay 19 tuổi và bạn trai em cùng tuổi. Chúng em học cùng nhau thời cấp 3 và cũng yêu nhau từ đó. Sau khi tốt nghiệp, em đi du học, bạn ấy đỗ Đại học An ninh. Dù yêu xa nhau 10 tháng ròng, nhưng hè về, gặp lại nhau, cảm xúc của hai đứa vẫn nguyên vẹn, thậm chí hai đứa nhận thấy ngày càng yêu nhau hơn.
Tuy vậy, em phát hiện ra một chuyện khiến em rất tổn thương: bố mẹ, thậm chí họ hàng bạn ấy không ưa em, dù chưa gặp em bao giờ. Họ chỉ biết về em qua lời kể của GVCN cấp 3, rằng em là một đứa con gái nhạy cảm, dễ xúc động, nhưng mặt khác lại có hoài bão lớn, suy nghĩ hiện đại, và luôn cố gắng trở nên bản lĩnh, tự lập.
Em không phải mẫu con dâu lý tưởng của gia đình bạn ấy, họ mong chờ một cô gái tiểu thư, nhẹ nhàng, an phận, nên bố mẹ bạn ấy luôn luôn ngăn cấm, bắt bạn ấy bỏ em. Thậm chí họ còn quy chụp rằng tại em mà bạn ý học hành sa sút, mặc dù em luôn cố gắng động viên 2 đứa cùng nhau học. Yêu nhau cũng hơn 3 năm, cũng biết những nghi kị của bố mẹ bạn ấy, nhưng em vẫn bỏ qua, và nghĩ rằng chỉ cần mình đối xử tốt với bạn ấy, không để bụng thì họ sẽ chấp nhận em.
Nhưng em đã lầm, vì dù em có cố gắng chứng tỏ đến đâu, họ vẫn cho rằng em là kẻ không thích hợp. Và càng lúc, họ càng ngăn cấm hai đứa gay gắt. Em cũng đã dần dần nhận ra những rào cản không chỉ về gia đình phía bạn, mà còn cả về sự nghiệp của hai đứa, thậm chí cả về "giai cấp". Bạn ấy học An ninh, không thể bỏ sự nghiệp, không những thế bạn còn là người con cả chăm ngoan, niềm tự hào của bố mẹ. Còn em đi du học, theo đuổi học nghề sáng chế nước hoa...nếu em thành công thì thật sự chẳng thể về nước, còn nếu thất bại trở về thì với con đường sự nghiệp dang dở bấp bênh như vậy, gia đình bạn ấy sẽ càng khinh rẻ và không chấp nhận em.
Mà kể cả nhỡ đâu mai sau, em có thể vinh quang trở về, thì nếu xét lý lịch, em cũng không đủ tiêu chuẩn để kết hôn với bạn ấy...(em xin phép không kể cụ thể lý do). Khi nhận ra những giới hạn ấy, mặc dù còn rất yêu, nhưng em đã chủ động chia tay, em đã trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc: buồn, đau đớn, tủi thân, hận đời...em cũng đã tự nhủ bản thân rằng, đó là thực tế, cuộc đời và tình yêu không đơn giản do những trói buộc từ gia đình và xã hội.
Và đời mình còn dài, mình có bản lĩnh, có thể bây giờ buồn chút thôi, cuộc vui nào rồi cũng tàn, mai sau sẽ sớm tìm được người khác tốt với mình. Xong rồi em chợt nhớ lại, dù 19 tuổi, nhưng số em đào hoa, nên cũng trải qua nhiều "mối tình". Điểm chung của những người con trai em từng quen là, họ đều thích em vì em "đặc biệt", em vừa đủ cá tính, vừa đủ mềm mỏng, vừa đủ nhõng nhẽo, vừa đủ cảm thông, vừa đủ thông minh nhưng cũng vừa đủ...ngốc nghếch, em biết cách pha trộn sự đa dạng của bản thân để khiến ai bên em cũng vui vẻ... Và điểm chung của mẹ những chàng trai này là đều không thích em dù họ đều chưa bao giờ gặp em...Xong sau cuối, tất cả những chàng trai ấy đều nghe mẹ và bỏ em.
Trước khi gặp bạn trai hiện tại, em còn trẻ con, nên buồn thì cũng ấm ức, cũng khóc, rồi thì thôi. Nhưng đến lần này, bạn ấy thật sự khác biệt. Bạn ấy thương em rất nhiều, cãi nhau với bố mẹ vì bênh em, luôn cầu xin em đừng bỏ bạn ấy và bạn ấy nhất định sẽ mang em đến một kết thúc có hậu.
Lý trí em chẳng tin nổi rằng cả 2 đứa sẽ vượt qua được định mệnh vốn bị giới hạn bởi đủ thứ rào cản éo le kia. Nhưng nhìn vào đôi mắt bạn ấy, dù không khóc, nhưng em cảm thấy sự đau đớn mà bạn ấy cũng phải chịu, 2 đứa thực sự rất đau. Em đã cố khuyên bạn ấy hãy cố gắng trong sự nghiệp, với lại chẳng ai có thể đánh đổi gia đình vì một người con gái cả. Bạn ấy đã nghiêm túc nói rằng "anh không cần trèo cao, anh chỉ cần em".
Em nghe vậy dù rất vui, nhưng em hiểu thực tế đâu có như tiểu thuyết, và em đã chửi mắng rằng "anh là đồ yếu đuối, anh mù quáng vừa vừa thôi, gái trên đời thiếu gì, đàn ông đầu đội trời chân đạp đất mà lại vứt bỏ tất cả chỉ vì gái thì toàn những thằng bại trận, mà anh định bất hiếu bố mẹ hay sao?" em vừa chửi mắng vừa khóc...dù em chỉ muốn bạn ấy hãy nhìn vào thực tế, nhưng hơn cả, em không bao giờ muốn mất anh ấy. Trước anh ấy em cũng đã trải qua một mối tình khác khắc cốt ghi tâm, dù chỉ trong 2 năm, nhưng cũng kết thúc đau thương như thế này, khi ấy em thấy mình như chết một lần, mất niềm tin vào bản thân và giấu đi "cá tính" của mình, nhưng người này đã từ từ khiến em quên đi nỗi đau cũ và từ từ giúp em tìm lại chính mình, vậy mà giờ em cảm giác như mình lại chết thêm một lần nữa.
Em không hiểu, mình còn trẻ, tại sao chẳng thể "ngây thơ" như bao đứa con gái khác. Cái sự "cá tính" của em nhiều khi còn bị chính gia đình mình chối bỏ và kiềm hãm, em chẳng còn gì là chỗ dựa tinh thần ngoài bạn ấy, mà giờ chẳng nhẽ em tự buông tay? Em không hiểu, mình "cá tính" có gì sai, mình vẫn sống chan hòa, lễ phép biết phải trái, thật thà, sẵn sàng giúp đỡ mọi người...vậy mà sau tất cả, dường như em chẳng còn gì cả, ngoài những cái tát của cuộc đời, sự tuyệt vọng cùng với cái nhìn xám ngắt nơi cuộc sống.
Em thật sự bế tắc, đến nỗi không biết được mình tâm sự với Cửa sổ tình yêu để mong các anh/chị có thể giúp đỡ em ở mặt nào. Hiện tại em như đang lơ lửng giữa một hố đen, không phân biệt được phương hướng, không thể suy nghĩ gì, không thể ép mình làm theo ý chí và theo đuổi hoài bão. Em đủ khôn ngoan để hiểu rằng chết không phải là một giải pháp, cũng chẳng trốn tránh được gì, nhưng từ khi có ý thức, em thấy chưa bao giờ mình được vui và hưởng thụ cuộc sống, dù gia đình chu cấp đầy đủ, nuôi em ăn học tử tế...nhưng lúc nào em cũng phải đấu tranh, đấu tranh để theo đuổi sự nghiệp mà gia đình bảo là "viển vông", đấu tranh cho một kết thúc có hậu "bất khả thi". Em thật sự đã quá mệt mỏi...
Chị chào em !
Rất cảm ơn em đã gửi thư về cho chúng tôi! Lá thư của em chất chứa nhiều cảm xúc. Em là một cô gái dường như có tất cả mọi thứ nhưng lại cảm giác như mình không có gì? Quả thực cuộc sống của chúng ta như thế nào, phụ thuộc vào việc chúng ta nhìn cuộc sống dưới góc độ nào? Tương lai của chúng ta như thế nào, do quyết định của ngày hôm nay mang lại. Nếu em luôn nhìn cuộc sống với hướng tích cực dựa vào những gì em đang có và xem nhẹ những khó khăn trước mắt thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp và ngược lại
Lá thư em gửi cho chúng tôi rất dài nhưng tôi chưa nhìn thấy vấn đề thắc mắc trọng tâm của em hay nói cách khác chúng tôi chưa hiểu em muốn gì nhưng tôi sẽ cố gắng để có thể giúp em nhiều nhất.
Về chuyện tình yêu của em, rắc rối lớn nhất là em bị phản đối bởi chính gia đinh nhà anh ấy, có thể trong thời điểm này em không phải là cô dâu mà họ mong ước, nhưng các em còn rất trẻ và tương lai không đoán biết được nhưng một điều chắc chắn nếu các em dũng cảm và có trách nhiệm với tình yêu thì chắc chắn tình yêu sẽ có kết quả tốt đẹp.
Về cảm xúc và suy nghĩ của em về tương lai. Tôi thấy rằng em đang có xu hướng trầm trọng hóa vấn đề. Mọi chuyện của em rất ổn. Trong tình yêu bạn trai em luôn ở bên em chỉ cần em muốn bên cạnh cậu ấy, về sự nghiệp em có cơ hội để được đi học nghành mình thích vì có sự hậu thuẫn từ phái gia đình. Cuộc sống ai cũng có khó khăn và những vướng mắc riêng, điều quan trọng là ta sẽ vượt qua nó như thế nào và bằng cách nào.
Em lo cho tương lai của mình đen tối khi em sợ không thành công trong sự nghiệp vậy em hãy cố gắng học tập và hoàn thiện bản thân ngay từ bây giờ, người ta thành công vì đã cố gắng và nỗ lực hết mình còn cứ lo lắng thì liệu thành công có tới không em. Những quyết định em đã lựa chọn thì hãy có trách nhiệm với chúng, đừng đổ lỗi cho ai đó hoặc số phận em ạ.
Em còn trẻ và có một tương lai tương sáng ở phía trước với nhiều hoài bão và ước mơ, đừng để những suy nghĩ tiêu cực cản trở tương lai của em
Chúc em hạnh phúc !
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.