Muốn bỏ nhà đi xa làm ăn vì bố mẹ quá thiên vị anh trai.
Cháu chào Chuyên gia tâm lý!
Cháu xin được tâm sự với chuyên gia về cuộc sống của cháu. Cháu năm nay 21 tuổi, nhà cháu có 2 anh em trai, cháu là thứ 2. Trong khi anh trai cháu rất thông minh, học giỏi, đẹp trai thì cháu hoàn toàn ngược lại. Vì thế trong gia đình hay trong họ nội ngoại thì cháu hoàn toàn như 1 cái bóng. Nhất là trong gia đình cháu, điều đó còn rất ghê gớm hơn.
Anh cháu làm bất cứ điều gì hay đi chơi thì mọi ngường đều vui vẻ và không có ý kiến gì, trong khi cháu chỉ cần thở ra thôi là bị quát và mắng. Công việc ở nhà thì anh cháu hoàn toàn như 1 ông vua con, còn cháu thì như nô tài.
Đến đây thì cháu không thể kể ra hết được vì càng kể cháu càng tủi thân, cháu có 1 ý định nhen nhóm từ rất lâu đó là bỏ nhà đi đâu đó tự bươn trải, tránh xa gia đình của cháu, dù khổ thế nào thì cháu chắc chắn vẫn sẽ thấy nhẹ nhõm hơn, không còn tủi thân nữa. Nhiều khi cháu nghĩ gia đình nào 2 anh em trai thì đều như vậy cả nhưng hoàn toàn không phải, chắc chỉ có mỗi gia đình cháu như thế.
Cháu cảm ơn chuyên gia đã đọc những dòng tâm sự này của cháu. Xin Chuyên gia có thể cho cháu biết cháu phải làm gì bây giờ. Bỏ đi hay ở lại???
Cháu cảm ơn chuyên gia nhiều lắm!!!
Xin chào em!
Tôi hiểu và chia sẻ những cảm giác mà em đang trải qua trong gia đình của mình. Em đang cảm nhận được sự thiên vị của mọi người trong gia đình dành cho anh trai mình. Vì rằng anh khá hoàn hảo còn mình không được ưu tú như anh nên bị coi như cái bóng, coi như nô tài hay mọi nhu cầu mong muốn của mình đều bị xem xét, khắt khe hơn. Em đang muốn giải thoát cảm xúc cho mình bằng việc bỏ đi. Chương trình xin chia sẻ những thắc mắc này cùng với em.
Trong thực tế bố mẹ luôn nói rằng “Con nào mà chả là con” thế nhưng trong một gia đình, được sinh ra cùng một bố, một mẹ, nhưng không phải đứa con nào cũng nhận được tình cảm tương đương nhau từ những ông bố, bà mẹ. Vì rằng một giọt máu đào hơn ao nước lã, bố mẹ không yêu quý bằng nhau nhưng bố mẹ vẫn luôn quan tâm lo lắng bữa ăn, giấc ngủ và tương lai của con cái đó thôi. Việc bố mẹ thương yêu chênh lệch đó phụ thuộc vào nhiều yếu tố như con cái ngoan ngoãn, có ý thức, tự giác vươn lên trong cuộc sống, yêu thương, kính trọng bố mẹ, hiểu và hợp tính cách bố mẹ, hợp cung, hợp mệnh theo lý thuyết ngũ hành tương sinh, tương khắc nữa đấy em ạ. Không tự dưng anh em nhận được ưu ái hơn em, em đã khách quan khi nhìn nhận thấy vì anh thông minh, học giỏi, đẹp trai nên nhận được thiện cảm từ mọi người
Về phía em, em hãy khách quan xem xét lại quá trình mình đã cố gắng như thế nào để mong nhận được sự yêu thương từ bố mẹ. Có khi nào sự thiên vị đó nằm ngay trong chính suy nghĩ ích kỉ, luôn so sánh, tị nạnh của em không rằng mặc định bố mẹ đối với mình là phải như vậy còn với anh lại coi đó là thiên vị. Em có bị chính tâm lý mặc cảm, tự ti khi mình không được ưu tú như anh trai mà nghĩ rằng bố mẹ thiên vị anh không. Và rồi những nhu cầu, mong muốn của em có thực sư thiết thực và phù hợp không. Ai cũng có nét đẹp riêng của mình, có thể em không đẹp trai, không thông minh, học giỏi như anh của mình nhưng em hoàn toàn có thể chinh phục lòng mọi người bằng cách sống tình cảm, biết quan tâm, giúp đỡ mọi người, luôn ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ. Hãy cứ thoải mái tư tưởng của mình, hãy đơn giản trong cách nghĩ, học theo kinh nghiệm của ông cha để lại “làm em ăn thèm vác nặng” và nghĩ rằng mình cũng sẽ được như vậy khi bằng tuổi anh, khi mình cố gắng.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh em ạ. Đừng vội khẳng định khi em không rõ hoàn cảnh của mỗi người. Em đã bao giờ tâm sự điều này với bố mẹ, với chính anh trai mình xem họ có suy nghĩ, lý giải gì trước suy nghĩ này của em chưa. Tôi không rõ về tình trạng của em hiện nay, em đã 21 tuổi rồi thì em đang đi học hay đã ra ngoài đi làm rồi. Sự va vấp bên ngoài xa hội, thời gian học xa, làm xa sẽ cho em bình tâm nhìn nhận lại những gì đã qua. Việc em bỏ đi như vậy không làm cho mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn đâu em trai em. Tư tưởng đó của em đồng nghĩa với việc trốn tránh thực tại, em có nghĩ mình thực sự tốt hơn khi sống xa gia đình không. Và em có biết rằng tư tưởng đó của em có chút ấu trĩ, hiếu thắng và trẻ con lắm không. Ở gia đình em còn cảm thấy khó để sống thì ra ngoài xa hội em sẽ khó khăn để tồn tại hơn nhiều. Ngoài xã hội có rất nhiều điều khó nói trước và sẽ chẳng ai yêu thương, nâng đỡ em như những người trong gia đình và ở đó kẻ mạnh sẽ là người chiến thắng.
Hãy chia sẻ suy nghĩ của mình với mọi người, sự tương tác và những nhận định đánh giá khách quan từ mọi người sẽ cho em biết em đang hành động đúng hay sai. Nếu như em bỏ đi chỉ là để thoát khỏi cảm giác đó thì tôi chân thành khuyên em hãy ở lại, đừng vì quyết định sai lầm, thiếu chín chắn của mình làm bản thân và người thân trong gia đình đau khổ. Ở lại để đối diện với thực tại khó khăn em đang trải qua. Muốn vươn lên để không ai coi thường em, để không cảm thấy tự ti để nhận được tình cảm yêu mến của mọi người thì thì em nên cố gắng hoàn thiện mình, mình có yêu mình, yêu người thì mới mong họ yêu mình. Hạnh phúc, niềm vui là do mình tạo ra, do lối sống, lối suy nghĩ của mình quyết định. Vậy nên đừng đầu hàng trước những rắc rối, khó khăn đăng đặt trước mắt mình.
Chúc em luôn lạc quan và thành công trong cuộc sống!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.