Nghĩ đến chuyện sau này anh sẽ yêu cô khác, lấy cô khác là em điên lên, không thể chấp nhận được
Xin chuyên gia giúp em!
10 năm qua em đều yêu anh ấy, tin tưởng anh ấy tuyệt đối. Hiện tại, em rất yêu anh ấy, yêu sâu sắc không thể sống thiếu anh ấy được. Nghĩ đến chuyện mất anh ấy em không thể chịu đựng nổi, lòng em đau thắt lại. Nghĩ đến chuyện sau này anh ấy sẽ yêu cô khác, lấy cô khác là em điên lên, em không thể chấp nhận được, em không muốn mất anh ấy.
10 năm qua anh ấy rất yêu em, làm tất cả vì em, quan tâm chăm sóc em. Nhưng giờ anh ấy đã quyết định bỏ em, anh đấy rất quyết liệt, quyết định rất chắc chắn. Em không thể lay chuyển được anh ấy, dù em nhắn tin van lạy, cầu xin anh ấy tha thứ, cầu xin anh cho em một cơ hội cuối cùng. Em nói những năm dài về sau em sẽ chứng minh cho anh thấy em không bao giờ phạm lỗi nữa, dùng cả đời sửa lỗi với anh, anh ấy cũng nhất quyết nói không bao giờ cho em cơ hội, cả đời này không tha thứ cho em. Dù em có làm gì đi chăng nữa nhất quyết anh ấy sẽ không cho em một cơ hội nào.
Em và anh ấy yêu nhau được 10 năm. Anh ấy đòi bỏ em vì năm 2019, em phản bội anh ấy. Có 1 người tên L tán em, L rất gan lì, bám em dai. Em và người yêu yêu xa 10 năm, anh ấy bận công việc không về thăm em được cả 3, 4 tháng nên em buồn, em chán. L tán em cũng hơi thích, hơi mến L; nhưng vẫn yêu người yêu em. Em chỉ định chơi bời với L, hôn hít ôm ấp cho đỡ cô đơn, là con gái nhưng tính em cũng dâm dê nữa. Một tuần 3, 4 buổi L đến gặp em, hôn hít, ôm ấp trong 2 tháng. Em biết phải bỏ L về với người yêu, em tránh gặp, ít liên lạc, nhưng L bám em dai dẳng nên 2, 3 tháng sau em gặp L 1, 2 lần nữa thôi. Người yêu em biết L đang yêu em, chỉ biết vậy thôi, không biết cụ thể. Anh về thăm em nói em dứt khoát với L đi, anh ấy tha thứ và chấp nhận em.
Em và anh ấy đi khám sức khoẻ tiền hôn nhân để cuối năm kết hôn. Em đã cố dứt bỏ L, nhưng anh người yêu ở xa, L ở gần nên có lúc em gặp rắc rối L dễ dàng giúp được. Em say xe khách giữa đêm, không có tiền L đi đón, đưa em đi nộp hồ sơ. Vậy là em cảm động, rồi lửa gần rơm, lại ôm ấp, hôn hít. Như ma đưa quỷ khiến L lại đưa em vào nhà nghỉ được. Em theo L đi, rồi L có chạm và cho tay vào khu vực nhạy cảm của em; nhưng em và L không QHTD. Em hôm đó sợ quá, lo lắng quá, tối đó về nhắn tin bảo L phải cưới em, nhanh chóng ra mắt, ăn hỏi, cưới. Rồi em bắt L đưa em về nhà L chơi. Trong lúc sợ hãi, em lại nghĩ và làm vậy.
L chụp lại tin nhắn đó gửi cho người yêu em, yêu cầu anh rời bỏ em, nói là em và L sắp kết hôn, anh đừng làm phiền em nữa. Anh người yêu em biết được tin nhắn đó rất giận. Trong khi đó, anh còn chưa biết em và L vào nhà nghỉ, L sờ soạng em. Anh gọi điện cho mẹ em nói quyết định chia tay em. Anh gọi điện cho em nói cô làm sao, cô có thai với nó hay sao mà phải giục cưới? Em sắp thi viên chức giáo viên nên em không nói chuyện với anh tránh áp lực và em sợ L tung clip L sờ soạng em trong nhà nghỉ nên em tắt hết điện thoại, Zalo. Thi trượt, em chán nản, L gặp em, em buồn lại đi cùng L vài lần cho đỡ buồn, nhưng càng về sau em càng thấy L xấu tính, là người xấu. Em bớt liên lạc dần, cắt đứt dần và tới giờ đã 5 tháng em không liên lạc, không gặp L nữa.
Em hiện tại rất giận bản thân và hận L, một kẻ xấu xa. 10 năm yêu anh người yêu, em đã nhiều lần phản bội anh ấy; nhưng anh ấy đã bỏ qua. Có lần anh ấy cũng giận em 3, 4 tháng, em rất khó khăn mới làm lành được. Trong 10 năm yêu nhau, em luôn yêu anh ấy, nhưng em cũng yêu thêm nhiều người khác nữa. Có lúc, cảm xúc với người khác rất mãnh liệt, nhưng em vẫn yêu cả anh ấy nữa và sau em nhận thấy những người kia đều là người xấu nên em dứt bỏ được. 1 lần em bỏ anh ấy quay lại với người yêu cũ, anh ấy níu kéo em quay lại. 1 lần, em yêu 1 em, nhắn tin hẹn hò, đi chơi với em đó. Anh đã giận dữ 3, 4 tháng, em khó khăn lắm mới làm anh nguôi giận và quay lại. 1 lần khác em rất thích 1 em tên M, em đi chơi hôn hít, chụp ảnh, hát karaoke. Anh biết cũng giận lắm, đập tan điện thoại, xong rồi em và anh ngủ với nhau, dần anh cũng nguôi giận. Một lần, em chát chit với 1 em kém 5 tuổi, anh cũng giận, rồi mắng em. Rồi lần này, khi thấy ảnh em chụp với L, L tự nhận là người yêu em, anh cũng tha thứ, bảo em sửa sai đi. Nhưng đến 3 tháng sau, L chụp tin nhắn lúc em sợ hãi em bảo L cưới em thì anh không chấp nhận nữa, anh bỏ em thật.
Em đã sai rồi, em đã rất sai rồi, em đã được chiều quá sinh hư. Em nhớ anh người yêu của em, cuối năm anh hẹn cưới em mà giờ anh giận, anh bỏ em, em hụt hẫng, em chán đời. Em nhận ra mình mất anh, khổ sở tới mức nào. Trước đây, có việc gì em cũng hỏi anh để anh quyết định cho, có việc gì khó anh cũng làm cho. Máy tính ,điện thoại anh sửa, anh làm hết word, excel cho, em không biết tiếng anh, không biết tin học, anh làm cho. Đến giờ, em nhận ra em yêu anh ấy nhường nào, anh ấy rất quan trọng với em. Đầu óc em lúc nào cũng nghĩ đến anh ấy, không tập trung làm được việc gì. Em nhận ra em yêu anh ấy cồn cào da diết, em không thể sống thiếu anh được; nhưng anh ấy bỏ em thật rồi, em gọi điện anh không bao giờ nghe máy, em nhắn tin Zalo cả ngày anh nhắn lại được 1 tin, anh chửi rủa em, anh ấy giờ rất hận em. Hiện tại, em làm gì dù có làm đúng, dù thiện chí anh ấy cũng cho là khốn nạn, cho là ích kỷ bản thân. Anh ấy nói anh ấy đã quá tổn thương, đã quá đau lòng, anh quá nhục, anh bảo em quá khốn nạn bỏ anh theo thằng khác. Anh đã cho em bao cơ hội rồi, giờ anh đấy không bao giờ tin em nữa. Anh nói em lấy chuyện cưới xin ra làm trò đùa, rồi anh nói em không coi gia đình anh ấy ra gì.
Em từ trước vẫn luôn yêu anh ấy, có lúc lạnh nhạt thì yêu ít, có lúc yêu rất nhiều, nhưng chưa bao giờ có ý định bỏ ảnh cả. Hiện tại em thấm em ngấm là mình sai, em nhận ra mình rất yêu anh ấy. Có lần em đi 120km ra Hà Nội chỗ anh làm, anh rất bận, làm ngày tới đêm khuya cả tuần, không có ngày nghỉ. Anh bắt em về ngay, anh kèm xe máy em về trong đêm. Đêm rét quá phải thuê nhà nghỉ ngủ, anh không thèm đụng vào người em, em cầu xin anh cho em một đứa con em sẽ làm mẹ đơn thân tự nuôi con thì anh đánh em.
Anh không nghe máy, không nhắn tin, không cho em gặp. Anh bảo em mà ra Hà Nội gặp anh, anh sẽ lôi cả họ nhà em ra Hà Nội, anh sẽ tìm giết L. Anh bảo em đừng ép anh vào con đường giết người, đừng ép anh điên lên, đừng ép anh phải chết, đừng ép anh khiến công việc anh ngừng trệ. Anh nói cả điều đó với mẹ đẻ em, mẹ đẻ em chứng kiến việc em ngoại tình với L nên mẹ em giận em lắm, giờ toàn nói em sai nên giờ em không có quyền gì cả, ở im cho anh ấy sống, không cho em ra Hà Nội gặp anh ấy. Hôm em cầm đồ ra Hà Nội, mẹ em cầm dao dí cổ em nói em mà đi mẹ em giết, mẹ em chém em chết, rồi mẹ tự chết luôn. Giờ mẹ em bênh anh ấy lắm, mẹ còn nói anh ấy không được liên lạc, không gặp em, không cần có trách nhiệm với em, em chết thì để cho em chết.
Anh ấy vẫn giấu chuyện em ngoại tình với bố mẹ anh ấy, anh ấy tự chịu nỗi đau 1 mình. Anh ấy cấm em gọi điện cho bố mẹ anh ấy, để cho 2 gia đình còn nhìn mặt nhau; còn nếu em gọi điện, gặp bố mẹ anh ấy, anh ấy sẽ cho bung bét mọi chuyện. Em mấy tháng không dám gọi, lúc đau đớn quá em gọi điện cho chị họ anh ấy, mẹ anh ấy xin lỗi. Em nói em còn rất yêu anh ấy, nói anh ấy bỏ em; nhưng anh ấy không có lỗi, em làm anh ấy tổn thương nhưng không dám nói là em phản bội anh ấy. Mẹ và chị anh ấy đều hỏi có phải em có người khác không, nhưng em không dám trả lời. Mẹ và chị đều nói gia đình còn rất yêu thương em, muốn 2 đứa quay lại với nhau, vẫn coi em là con trong nhà; nhưng chuyện riêng của 2 đứa, do 2 đứa quyết định, bố mẹ không dám ép, không sau 2 đứa sống không hạnh phúc lại bảo tại bố mẹ. Em định cầu xin gia đình anh ấy giúp em thuyết phục anh ấy về với em; nhưng nếu họ biết em phản bội anh ấy họ lại càng ghét em, họ sẽ cấm anh ấy yêu em, em xấu hổ lấm ấy.
Anh ấy trước rất yêu em, làm tất cả vì em; nhưng giờ anh ấy nói chỉ còn thù hận nên anh trở nên cay độc. Em đã nhắn tin van xin, anh bảo từ giờ đến hết đời anh cũng không chấp nhận, không tha thứ. Em xin con anh để em làm mẹ đơn thân anh cũng không cho, anh liên lạc với mẹ em cản trở em ra gặp anh, anh nhất định không gặp em. Anh nói hết yêu, hết thương em rồi chỉ còn thù hận; nhưng em không biết tin học anh vẫn làm bài cho em. Anh bảo đó chỉ vì tình nghĩa 10 năm qua, em đừng có mơ có hy vọng.
Giờ em rất yêu anh và em nghĩ sau này cũng chỉ yêu anh thôi. Em muốn anh tha thứ về bên em, nhưng nếu không được em muốn xin anh một đứa con, muốn con giống bố vì anh ấy là người tốt. Em sẽ nuôi con, lấy con làm động lực sống. Đó là hy vọng cuối cùng của em, nếu không có hy vọng đó, em không biết bám víu vào đâu để sống. Mẹ em bảo em để yên cho anh ấy sống làm việc, để cho anh ấy lấy vợ hạnh phúc, sau em sẽ hạnh phúc; nhưng em không làm được, nghĩ anh đi lấy vợ em điên lên. Các dì em khuyên em hãy quên anh ấy đi, tập trung công việc, không được ra Hà Nội nữa, nghĩ cho mẹ em, cho gia đình em, chăm sóc sức khoẻ bản thân; nhưng em không làm được.
Mẹ anh ấy nói em tự thuyết phục anh ấy chứ mẹ anh ấy không dám ép anh ấy. Chị gái anh ấy bảo em tìm mọi cách thuyết phục anh ấy, rồi nói có bầu xong cưới cũng được. Em rất muốn anh ấy tha thứ cho em về bên anh, không thì anh cho em một đứa con em sẽ gắng hết sức tự nuôi con. Em đã 30 tuổi, em cần con làm hy vọng sống, ở vậy nuôi con chứ những người đàn ông khác em ghê tởm, em không tin ai ngoài anh ấy cả. Em bảo anh ấy gọi điện tư vấn tâm lý để tìm cách giải quyết chuyện 2 đứa em anh ấy không nghe, anh ấy cố chấp.
Xin chuyên gia hãy giúp em, em phải làm sao đây?
Chào em!
Mỗi người chúng ta trong quá trình sống đều được xem như là quá trình trưởng thành, hoàn thiện bản thân. Trong quá trình đó ta sẽ khó tránh được có những lúc vấp ngã, sai lầm và sau mỗi lần như vậy là một lần con người ta có cơ hội để trưởng thành. Tuy nhiên, có những sai lầm ta may mắn được làm lại, sửa sai; nhưng có những sai lầm mãi mãi chỉ có thể là bài học kinh nghiệm cho ta suốt những năm tháng về sau mà thôi.
Qua câu chuyện em chia sẻ có thể nhận thấy rằng, 10 năm qua ở bên cạnh nhau là 10 năm em mang đến cho người yêu em nhiều sự đau khổ, hụt hẫng, tổn thương. Nó kéo dài dai dẳng và đến bây giờ thì đã vượt qua sự chịu đựng, chấp nhận của anh ấy. Tổn thương đến mức thù hận và nghĩ đến cả chuyện giết người thì cũng đủ hiểu dù em có hối hận, có bù đắp đến như thế nào đi nữa cũng chẳng bao giờ đủ đối với anh ấy. Điều duy nhất em có thể làm bây giờ có lẽ chỉ là tôn trọng lựa chọn, quyết định của anh ấy để anh ấy có cơ hội được bình an và xây dựng lại cuộc sống của mình như mẹ em đã khuyên bảo mà thôi.
Bỏ lỡ một người tốt, một người yêu thương mình hết lòng đương nhiên sẽ rất hối hận, rất đau lòng. Nhưng quá khứ đã qua không thể nào quay lại để thay đổi được điều gì nữa. Việc em nhìn nhận lại và cảm thấy có lỗi, muốn sửa sai là một điều tích cực nên có, vì nó sẽ giúp em thay đổi, hoàn thiện bản thân hơn trong quãng thời gian sau này. Còn bây giờ, chỉ mong em đặt mình vào vị trí của đối phương để hiểu những điều họ phải trải qua và tôn trọng những mong muốn của họ. Đừng vì mong muốn của bản thân mà bắt họ phải tha thứ, cũng đừng vì bản thân mà mong cầu anh ấy phải cho em một đứa con. Điều đó không khiến anh ấy nhẹ nhàng, thoải mái mà ngược lại khiến cho anh ấy càng đau khổ, tổn thương nhiều hơn em ạ. Khi nỗi đau em mang đến cho họ quá nhiều rồi thì nếu có thể làm điều gì đó khiến họ không phải chịu đau đớn thêm nữa là điều em nên làm.
Em không còn trẻ nhưng cũng chưa phải là quá già. Quãng đường phía trước còn rất dài và chẳng bao giờ quá muộn cho một ai đó muốn quay đầu cả. Mong sau những gì đã qua em sẽ đủ mạnh mẽ, vững vàng để biết nắm giữ những gì em đang có, biết hoàn thiện bản thân hơn để có được cuộc sống tốt đẹp sau này em nhé.
Thân ái,