Những tháng ngày đồng cam cộng khổ cùng anh chỉ để nhận được phũ phàng!
Em và anh yêu nhau được 6 năm, trong đó đã bắt đầu sống chung được 4 năm nay. Anh ấy 30, còn em năm nay 27 tuổi. Chúng em đều có công việc ổn định và mức thu nhập khá. Từ ngày ra trường và đi làm đến giờ, hai đứa cũng bỏ ra được một số tiền không nhỏ để tính sau này nếu kết hôn thì còn có vốn mà làm ăn, mua đất mua nhà.
Lúc trước, anh là người rất chăm chỉ, cả ngày chỉ biết có công việc và rảnh rỗi là đưa em đi dạo hay đi du lịch đâu đó. Cho đến cách đây hơn một năm, anh nghe theo lũ bạn rủ rê đi xem bóng đá. Lúc đó, em chỉ nghĩ đơn giản là đi xem bóng đá thì đâu có gì đáng phải lo lắng. Thật không thể ngờ được, ngoài việc xem bóng đá đơn thuần anh còn bị bọn họ lôi kéo vào con đường lô đề và cá cược bóng đá. Lúc đầu, anh còn không cho em biết, sau đó do anh nợ tiền cá cược quá nhiều nên đành phải nói với em. Khi biết anh như vậy em cũng mất cả tuần không ăn không ngủ, nhưng còn yêu và thương anh nên em vẫn giúp đỡ anh. Số tiền tích góp bao năm em đều mang đi trả nợ cho anh, song số nợ lớn quá nên chúng em mới chỉ trả được hơn nửa. Không hiểu sao công ty nơi anh làm biết anh lô đề đến mức nợ nần chồng chất, họ nói không thể để anh làm việc ở đó nữa và anh đã hết tiền lại thất nghiệp.
Trong những lúc khó khăn như thế, em vẫn luôn bên anh. Em lo tìm cho anh một công việc mới cũng khá ổn định, vẫn cùng anh tích góp tiền để trả nợ. Em giúp anh mà chẳng hề nghĩ gì, chỉ mong rằng anh sớm vực lên được và làm lại từ đầu. Trong khi mọi việc vẫn rất khó khăn, em muốn hai đứa cùng vượt qua khó khăn này; nhưng đâu ngờ đây cũng là lúc em nhận ra anh đang thay đổi. Anh có vẻ xa lánh và không quan tâm tới em nữa. Anh quên cả những cuộc hẹn, gọi điện thì lúc nào cũng nói bận chuyện này chuyện kia. Đến nay, cả ngày lễ kỉ niệm giữa chúng em anh cũng không nhớ. Em nghi ngờ anh đã có người khác nên nhờ một số người dò hỏi và tìm hiểu giúp.
Không lâu sau đó, mọi người đều bảo với em là anh đang theo đuổi một cô bé 24 tuổi, nhà ở nội thành, gia đình khá giả và cũng xinh xắn. Họ nói là anh tán tỉnh cô bé đấy vì cô ấy có thể giúp anh trả nốt số nợ kia cũng như cho anh được một cuộc sống tốt hơn, nhàn hạ hơn so với yêu một đứa con gái ngoại thành như em. Em như chết đứng trước thông tin đó. Tại sao, anh - người em yêu thương nhất lại luôn làm cho em phải đau khổ thế này. Sao anh lại nỡ đối xử với tôi như vậy. Em thật sự rất sốc vì không ngờ anh là người như thế. Không biết tôi có nên níu kéo cuộc tình này nữa không?
Chào em!
Tôi hiểu em đang rất đau khổ vì những gì người bạn trai gây ra cho em. Sự thật quá đắng cay, không ai nghĩ rằng một người hiền lành lại sa chân vào con đường lô đề cá cược và từ bỏ người yêu thương mình để chạy theo đồng tiền.
Như những gì em nói thì bạn đầu anh ấy là một người đàn ông tốt. Sau đó, do bị bạn bè rủ rê mà đi theo con đường cá cược bóng đá, chơi lô đề. Cuộc sống không phải lúc nào cũng trải hoa hồng, con đường ta phải đi là con đường lắm chông gai và nhiều cạm bẫy. Nếu muốn đi đến cuối con đường thì phải kiên định, nhẫn nại và ý chí cao. Người em yêu có thể hiền lành, giỏi giang nhưng lại không kiên định và thiếu ý chí nên cuối cùng anh ta đã vấp ngã trên con đường của mình.
Em là người con gái tốt, không vì người yêu sa chân lỡ bước mà bỏ đi. Em đã giúp anh ta vự dậy, tìm cho anh ta công việc mới ổn định và còn cũng chung sức để trả nợ cho anh ta. Với tư cách chỉ là người yêu, dù giữa hai em thực chất là “thừa nhân ngãi, non vợ chồng”; nhưng quả thực những gì em đã làm cho người mình yêu đáng để người ta trân trọng. Em yêu và lo cho cuộc sống của anh ta từng chút một. Em trân trọng tình cảm của cả hai và chẳng thể vì những khó khăn mà ném tình cảm đó xuống vực thẳm. Tuy nhiên, người đàn ông em yêu đang dần thay đổi. Anh ta giờ đây không còn là người em đã từng quen và yêu của trước kia nữa. Người đàn ông đó bây giờ không chỉ vướng vào đỏ đen; mà không còn trân trọng những gì đã có giữa hai người. Nếu gặp khó khăn thì chỉ cần cùng nhau đồng lòng thì cuối cùng cũng vượt qua được. Nhưng nếu không đồng lòng mà phản bội nhau thì chỉ cần “gió” nhẹ một chút là đã đổ vỡ rồi em ạ.
Em hãy nói chuyện thẳng thắn, rõ ràng với người yêu của mình cũng như xác định rõ giới hạn trong mối quan hệ giữa hai người. Nếu như những gì em tìm hiểu là sự thật thì cần có quyết định dứt khoát cho tương lai của mình. Dù rằng em còn yêu người đó bởi tình cảm không thể một sớm một chiều "buông tay" ngay được; nhưng anh ta giờ đây có còn xứng với tình cảm của em nữa không? Anh ta có còn trân trọng em và tình cảm của em giành cho mình nữa không? Em có thực sự cảm thấy hạnh phúc khi phải níu giữ một người như vậy? Nếu không thể yêu nhau trọn vẹn thì hãy quyết tâm dừng lại; dừng để một người không tốt làm em mãi đau đớn như vậy. Em đã giúp anh ta nhiều, giờ hãy để anh ta tự bước đi trên đôi chân của mình đi. Em cũng có cuộc sống riêng của mình, dù có đau khổ thì cũng đừng quá bi lụy. Hãy mạnh mẽ vượt qua khó khăn này, cánh cửa này đóng lại thì cũng sẽ mở ra một cánh cửa khác.
Mạnh mẽ lên em nhé!