Rất khinh thường những kẻ ít học và lăng nhăng thì gặp ngay bố chồng tương lai như vậy...
Cháu chào chương trình ạ.
Cháu là nữ, năm nay 22 tuổi. Cháu có quen bạn trai được gần 2 năm. Tính cháu thì nghĩ lâu dài, muốn yêu là cưới chứ không muốn yêu cho vui làm gì. Bạn trai cháu 24, anh ấy là kiểu người tình cảm nhưng bướng bỉnh, thỉnh thoảng cũng còn hơi vô tâm nhưng trong khoảng thời gian quen nhau, anh ấy chưa từng lừa dối hay lăng nhăng gì làm cháu suy nghĩ nên cháu cũng khá yên tâm về anh ấy. Mọi thứ cứ trôi qua bình yên như vậy dù bọn cháu cũng hay tranh cãi, có thể vì xung tuổi ạ nhưng rồi lại bình thường. Hai đứa cũng đã gần gũi nhau. Có điều 2 đứa quen nhau đã lâu nhưng bố mẹ cháu không ủng hộ. Lý do 1, không hợp tuổi, lý do 2 là 2 đứa quê cách xa nhau, hơn 100km.
Hồi đầu cháu cũng lung lay nhưng dần bên nhau lâu cháu nghĩ nó cũng không phải điều gì quá to tát. Nhưng lý do quan trọng nhất là cách đây mấy tháng, anh ấy nói bố anh ấy có con riêng, anh ấy nói sau này cháu lấy anh ấy sẽ khổ vì chuyện này sau này sẽ phức tạp nhiều vì đứa bé cũng mới sinh cuối năm 2018. Cháu đã sốc nhưng cũng không chọn chia tay anh, cháu ở bên động viên anh rồi mọi thứ kéo dài đến bây giờ, nhưng càng nghĩ cháu càng cảm thấy khó khăn.
Cháu sinh ra trong gia đình gia giáo, bố mẹ không giàu có nhưng gọi là công nhân viên chức. Còn bố mẹ anh thì chỉ là buôn bán, bố anh chạy xe. Mẹ cháu thì không ưng anh ấy hẳn vì anh ấy ở xa, nguồn gốc gia đình như nào không rõ, anh ấy còn lùn, cao ngang cháu thôi. Bố cháu nói dù anh ấy có giàu có hay tốt đẹp đến mấy mà bố anh ấy như vậy thì bố cháu không thể chấp nhận. Người ta bảo “nòi nào, giống nấy”. Bố cháu nói anh ấy sau này về già cũng như bố anh ấy thôi. Dì cháu thì bảo "nếu cháu lấy anh ấy, sau này hàng xóm hỏi bố mẹ anh ấy làm gì thì biết nói làm sao. Cháu để bố mẹ còn nhìn mặt làng xóm nữa". Cháu cảm thấy áp lực.Thực sự chính bản thân cháu cũng không chấp nhận được chuyện này, cháu cực kì ghét sự phản bội và nói trắng ra, cháu khinh thường những người ít học và lăng nhăng như bố anh ấy.
Anh ấy không bao giờ kể về bố anh ấy nhưng qua tin nhắn cháu đọc được của anh ấy và em anh ấy, thì bố anh ấy nói chung là vì ít học nên bốc đồng, cũng hay chơi bài bạc, lô đề làm mẹ anh ấy buồn. Nhưng cháu không nỡ chia tay anh ấy. Khoảng thời gian đầu biết chuyện, anh ấy rất suy sụp, cháu cũng buồn theo. Có lẽ cháu đã yêu anh ấy rất nhiều. Mẹ anh ấy lại là người hiền lành, anh ấy có 1 em gái sinh đôi. Hai anh em đều học giỏi, đấy là điều cháu quý trọng nhất ở anh ấy. Có thể không đúng hoàn toàn nhưng cháu tin người có học thức thì phải khác người ít học. Và bởi vì 2 năm quen nhau, anh chưa từng lừa dối cháu nên cháu chọn việc vẫn tin tưởng anh ấy.
Có thể cháu viết hơi lằng nhằng nhưng bây giờ cháu không biết phải làm sao, nếu tiếp tục mà sau này không đến được với nhau thì cả 2 đều đau khổ, khả năng không đến được với nhau là cao. Dù trong tưởng tượng cháu cũng không thể chấp nhận việc bố chồng mình có con riêng, nó như là 1 tội tày trời không thể tha thứ vậy. Nhưng nếu chia tay cháu không đành lòng vì cháu còn yêu anh ấy nhiều lắm, cháu và anh ấy đã trải qua bao nhiêu vui buồn. Hai năm quen nhau cơ mà, cháu cảm thấy thực sự khó khăn nếu phải chia tay anh ấy. Nhưng nếu cháu lấy anh ấy có lẽ sẽ không môn đăng hộ đối, bố mẹ cháu sẽ buồn lắm. Cháu không muốn làm bố mẹ buồn nhưng cũng không biết sao để quên anh đi.
Cháu đã thử cố quên anh đi nhiều lần, khóc lóc đau khổ, nhưng cháu không làm được. Chuyện gần gũi cũng không phải lý do duy nhất, cháu không nghĩ nhiều đến điều này vì cháu nghĩ dù làm gì thì cả 2 có trách nhiệm với hành động của mình là được. Bây giờ cháu muốn hỏi cô, cháu nên dừng lại hay cứ tiếp tục? Mong chương trình hãy cho cháu 1 đáp án rõ ràng vì nếu đáp án kiểu 50/ 50 cháu chả biết phải làm sao. Bố mẹ người thân đã khuyên nhủ cháu nhiều mà cháu còn chưa dứt ra được. Cháu lụy quá rồi. Rõ ràng nếu không thể đến với nhau thì nên chia tay sớm. Hai năm với cháu cũng là dài, bọn cháu là mối tình đầu của nhau, dù chỉ quen nhau qua mạng nhưng 2 đứa đều nghiêm túc, nếu không nghiêm túc cháu không nghĩ mình có thể kéo dài đến 2 năm.
Mong chương trình giúp đỡ cháu.
Chào cháu!
Người ta vẫn nói đến chuyện môn đăng hộ đối để cân nhắc chuyện thành gia thất với mong muốn tìm cho con em mình một chỗ thật tương xứng. Nhưng thực tế, trong tình yêu và hôn nhân, tình cảm là thứ vô cùng quan trọng, là thiết yếu, những cái khác, dù có khiếm khuyết nhưng bằng cách này hay cách khác vẫn có thể bù đắp được.
Bố mẹ nào chẳng mong con cái của mình có một gia đình hạnh phúc, một người chồng có thể làm chỗ dựa cho con của mình cả đời. Nên đôi khi, bố mẹ, gia đình cháu có thể có những hành động ngăn cảm tình cảm của cháu và bạn trai xuất phát từ chính những mối lo cho tương lai như vậy Chúng tôi cũng hiểu những khó xử của cháu, những trăn trở và nỗi đau của cháu khi dừng lại tình yêu của mình. Trên thực tế, vốn dĩ bạn trai cháu đã lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả, không đầm ấm hạnh phúc – đó đã là một thiệt thòi của anh ấy rồi. Không ai có thể lựa chọn nơi mình sinh ra, cũng không ai có thể chọn bố mẹ cho mình. Bạn trai cháu đã từng sống trong một gia đình không hạnh phúc thì không có nghĩa là sau này anh ấy cũng giống như bố của anh ấy. Không có một khoa học nào chứng minh được rằng bố hoặc mẹ là người sống “không ra gì” thì con cái sau này cũng giống y chang như vậy. Cách sống là do mỗi người tự quyết định cho chính mình. Vậy tại sao mọi người không nghĩ rằng những người họ có tuổi thơ không yên âm, có một gia đình chưa trọn vẹn thì tương lại họ biết trân trọng hơn biết giữ gìn hơn để không đi vào "vết xe đổ" cũ nữa
Cháu cũng không thể đánh đồng những người “ít học” là những người không tốt được, bởi “ít học” khác hoàn toàn với đạo đức tồi. Có những thế hệ đi trước, dù họ không trải qua trường nào, lớp nào nhưng đạo đức của họ rất tốt, thậm chí tốt hơn rất nhiều người trong xã hội hiện nay, vì họ sống có tâm, có đức, có tình cảm. Về việc dì cháu nói không phải là không có lý, tuy nhiên không ai có thể sống mãi để hợp ý “thiên hạ” được, bản thân mình sống ra sao thoải mái với lòng mình nhất đó đã là một điều thành công rồi. Cũng không có quá nhiều người hỏi về “bố chồng cháu làm nghề gì” hay đi “điều tra” về gia đình bên đó đúng chứ? Còn về kinh tế đôi khi lấy được gia đình có kinh tế, không phải vất vả “cơm áo, gạo tiền” là điều tốt, nhưng nếu không có được điều đó thì cần cố gắng của hai vợ chồng rất nhiều.
Hai cháu yêu nhau một khoảng thời gian cũng không phải là ngắn, đủ để hiểu về nhau, thương nhau chân thành. Nếu tình yêu ấy thật sự chân thành, mạnh mẽ nó sẽ giúp cháu vượt qua được mọi rào cản, thuyết phục cho gia đình cháu thấy được tình cảm chân thành của cả hai cháu và tương lai cháu sẽ vui vẻ hạnh phúc thì sẽ khó có bố mẹ nào ngăn cản tình yêu mãi được. Nếu đã lựa chọn bên nhau thì cả hai cần thực sự kiên định với tình yêu của mình, khi đó cả hai sẽ cùng cố gắng để gia đình chấp nhận, như vậy cháu có thể yên tâm đến với anh ấy. Sẽ là một hành trình dài, bởi tình yêu để đi đến hôn nhân thì không ít các bạn trẻ cũng trải qua biết bao thử thách chứ không riêng gì hai cháu.
Thực sự khi đến với anh ấy hoặc bất kỳ ai dù có gia cảnh tốt hơn, sẽ không ai có thể chắc chắn cho cháu rằng liệu sau này có sướng hay khổ, vui hay buồn. Nhưng nếu cháu không thể nào vượt qua được những rào cản của gia đình thì cháu phải chấp nhận quyết định của mình, dù biết sẽ tổn thương, nhưng càng kéo dài càng đau đớn thêm. Chương trình hay bất cứ ai không thể là người quyết định thay cho cháu là cháu phải làm như thế này, phải làm như thế kia được mà chỉ có thể đưa ra cho cháu những lựa chọn và những hướng có thể xảy ra mà thôi, cũng như cháu nói mình phải chịu trách nhiệm cho những hành động, lựa chọn của mình. Vì tình yêu là của cháu, hôn nhân là của cháu, không ai biết được tình yêu của cháu nhiều, ít ra sao, những khó khăn của cháu như thế nào để “cân đo đong đếm” được. Sẽ chẳng có một lựa chọn nào là hảo cháu ạ, mình lựa chọn cái này thì chấp nhận phải đánh mất/ đối mặt với những khó khăn khác. Chính cháu cần là người có trách nhiệm với tình yêu của mình, vì chỉ khi cháu quyết định thì tương lai có ra sao cháu mới không hối hận hay tiếc nuối tình cảm của mình mà thôi. Chỉ mong sau những trao đổi của chương trình, cháu có được câu trả lời rõ ràng nhất cho quyết định của mình.
Chúc cháu luôn sáng suốt để ra được quyết định đúng đắn.